CHỐN BÌNH YÊN
Vịnh nhỏ bình yên buổi trở về
Bốn bề đá núi chập chùng che
Trong đây cuộc sống luôn an định
Ngoài ấy phong ba mãi cận kề
Rong ruổi bao ngày, thân rệu rã
Ngóng tìm trọn kiếp, mắt đau tê
Cuối đời quay lại, tâm thiền tịnh
Rũ bỏ mưu cầu lẫn đắm mê
Sông Thu
( 01/11/2021 )
BÀI HỌA:
VŨNG BÌNH YÊN
(N.Đ.T.)
Bình yên hạnh phúc mỗi khi về
Vẫn thấy quanh mình sự chở
che
Thị tứ, đà lung gờm bão đổ
Hồ giang, gợn khiếp hãi dao kề
Sầu thương xứ lạ vầy bi phẫn
Mặn khổ năm dài vã tái tê
Chẳng ngã nao bằng nơi đoạn rốn…
Quê nhà vũng ẩn thoát đường mê…
CAO BỒI GIÀ
02-11-2021
ĐỒNG HỌA:
VỀ LẠI NƠI
XƯA
Đường xưa
lối cũ lại tìm về
Rợp bóng
hàng dừa dưới nắng che...
Nhớ thuở
ra đồng chung nón tựa
Thương,
đêm gánh nước sánh vai kề
Thời gian
đã mất...lòng u ẩn
Kỷ niệm,
vẫn còn ...dạ tái tê
Mong
bạn...đừng quên năm tháng cũ
Xin người
chớ lạc bến bờ mê...!
Bạc
Liêu/1/11/2021
Hồng
Vân
CÙNG HỌA:
HỒN TỔ QUÁN XƯA
Ngõ quê rộng mở đón ta về
Tổ ấm gia đình mãi chở che
Xóm mạc chung đường làng thuận lối
Dân thôn xum mái rạ liền kề
Láng giềng hiếu nghĩa ,đời yên ả
Bầu bạn thâm tình, chuyện tỷ tê...
Quyến thuộc thân thương hồn cội quán
Rách lành đùm bọc,... tỉnh bùa mê.
1-11-2021
Nguyễn Huy Khôi
TIẾP HỌA:
LẠC ĐƯỜNG VỀ
Mê sông, mê núi lạc phương về
Về biển tâm hồn được chở che
Che kín sợi buồn hoa mộng nở
Nở ra nụ thắm bướm ong kề
Kề vai sánh bước tình chưa tỏ
Tỏ nỗi yêu nàng dạ đã tê
Tê nụ hôn đầu thêm quyến luyến
Luyến lưu mộng ước dạ đê mê…
Đức Hạnh
HỢP HỌA:
CẢNH QUÊ
(Họa 4 vận, hoán vận)
Gạo đỏ đầu thôn trỏ lối về
Đa xòe tán lá xỏa cành che
Cổng làng lững thững trâu ra ruộng
Xóm vạn lao xao thợ xuống bè
Lúa thảm bạt ngàn, mừng hỷ xả
Sen đầm ngào ngạt, đắm si mê...
Thâm canh gối vụ mùa trù phú
Nhịp sống lên đời,...hết tái tê.
1-11-2021
Nguyễn Huy Khôi
CŨNG HỌA:
LỐI VỀ
Rong chơi
vạn ngả lại đi về
Bước trở
ngôi Chùa mái ấm che
Tiếng mõ
vừa ươm niềm sợ lắng
Câu kinh
đã xoá nỗi lo kề
Nơi ghì
tĩnh lặng tim đều nóng
Nhịp thở
an bình máu khỏi tê
Lạc đạo
vườn tâm hoà một lối
Buông rời
ảo vọng diệt cuồng mê
Minh Thuý
Thành Nội
Tháng 11/
1/ 2021
ĐỒNG HỌA:
XÓM BIỂN
Xóm biển
hoàng hôn bảng lảng về
Mây hồng đỉnh núi bóng nghiêng che
Chim vang tiếng hót chiều vui rộn
Sóng dậy triều xô tối họa kề
Đã cảnh lềnh bềnh chi lạ rứa
Thêm lòng lổn ngổn với mô tê
Mốt mai hóa kiếp xin làm gió
Thoát xác thân người lắm mệt mê
Lý Đức Quỳnh 2/11/2021
CÙNG HỌA:
LÚC XUÂN
VỀ .
Em
thơ vui nhất lúc xuân về
Pháo
nổ tung trời, bóng lá che
Áo
gấm rỡ ràng vui gót bước
Khăn
tơ mềm mại thả vai kề
Ngoài
sân trẻ gọi nhau ơi ới
Trên
gác đàn chùng bạn tỉ tê
Ai
đứng vườn sau cười rộn rã
Bướm
hoa đùa nắng ấm say mê...
Los Angeles 1 - 11 - 2021
CAO MỴ
NHÂN
TIẾP HỌA:
NGẮM TRANH
Cám ơn họa
sĩ gởi tranh về
Tựa thể
tâm hồn rợp bóng che
Hớn hở
thuyền con rời bến cặp
Miên man
gió nhẹ ngỡ ai kề
Mây vờn
lãng đãng lòng xao xuyến
Đá mải thì
thầm giọng tỉ tê
Chị hỡi
mai nầy ta hẹn nhé!
Mong nhìn
cảnh thật thỏa niềm mê!
Như Thu
11/01/2021
HỢP HỌA:
CÕI SI MÊ
-/-
Dần xa quá khứ, hết đường về
Dĩ vãng mây mù khỏa lấp che
Khổ tận cam lai, nào chẳng thấy
Tai qua, nạn đến, cứ luôn kề
Oan tình nhân loại còn đầy rẫy
Ánh sáng bình minh mãi tái tê
Dẫu biết rằng đời là cõi tạm
Con người khó thoát cõi si mê…
Người Nay
CŨNG
HỌA:
TÌNH QUÊ
Tình quê xóm cũ ước quay về
Nhớ mãi con đường rợp bóng che
Đồng ruộng mênh mông kinh rạch bủa
Con mương nho nhỏ chiếc thuyền kề.
Nõn nà xoài mận nhìn không chán
Xanh biếc sen đầm ngắm phát mê.
Lữ thứ nửa đời đầu bạc trắng
Nỗi niềm xa cách vẫn còn tê!
Mailoc
11-01-21
ĐỒNG HỌA:
ĐỂ LẠI ,
Bỏ xứ đã lâu dạ muốn về
Xóm làng mộc mạc liếp tranh che
Thân hoài vất vả nghèo còn bám
Đời mãi nhiêu khê đói vẫn kề
Thương phận chông chênh buồn não nuột
Xót mình khập khiễng tủi sầu tê …
Quê nhà chia sẻ từng vuông đất
Để lại sau lưng những mệt mê !
PHƯỢNG HỒNG
CÙNG HỌA:
QUAY VỀ.
Con thuyền buồm trắng
đã quay về,
Lặng lẽ vô vùng có núi
che.
Giữa vịnh bình yên bờ
bãi cận,
Ngay nơi tĩnh lặng xóm
làng kề.
Nhiều cơn bão biển lo
xanh xám,
Những trận ba đào sợ
tái tê.
Sau cuộc bon chen đầy
hiểm trở,
Nay đà tỉnh mộng thoát
cơn mê.
Mỹ Ngọc.
Sept. 2/2021.
TIẾP HỌA:
ĐẤT MẸ
QUAY VỀ
Người đi
rồi lại sẽ quay về
Đất mẹ bao
giờ cũng chở che
Cuộc sống
xứ người luôn bất định
Niềm vui
làng xóm vẫn liên kề
Bao năm
phiêu lãng thân mòn mỏi
Một kiếp
phong trần trí tái tê
Cảnh vật
quê hương đầy quyến rũ
Ngắm nhìn
tâm trạng mãi say mê
songquang
20211102
HỢP HỌA:
CHỚ CÓ MÊ
Đón bạn ngao du tứ xứ về
Vách luồng mái nứa nắng mưa che
Mừng cùng đây đó phồn hoa hưởng
Hoảng với kìa kia hiểm họa kề
Chộp giựt cho đời da thịt tái
Nịnh lừa khiến phận bạc tiền tê
Quê nhà cần kiệm bình yên sống
Nghe phỉnh lên trời chớ có mê.
Trần Như Tùng
CŨNG HỌA:
NƠI
MÁU LỬA
Chiến trận cài răng đã hiện về!
Dương Minh Châu đó! Có gì che?
Chiến Khu mãi thủ! Làm sao định?
Địa Đạo luôn chui! Đến sát kề!
Bom đạn! Xây bao nhiêu cũng rã!
Sức người! Chựng đến mấy còn tê!
Rồi khi tưởng đã xong! An tịnh!
“Hội Chứng Tâm Thần” vẫn tiếp “mê”! (1)
Đức Hùng
Sydney, Úc Châu, 03/11/2021
ĐỒNG HỌA:
THUỞ YÊN
BÌNH
Làng quê
thuở ấy muốn quay về,
Bao bọc
gia đình,mái rạ che.
Quyến
thuộc thân thương ngay kế cận
Bạn bè quý
mến sát gần kề
Bôn ba tứ
xứ...thừa đau khổ
Chống trọi
muôn bề...ngập tái tê
Hồi tưởng
cuộc đời nơi xóm nhỏ
Cảnh tình
thư thái đắm hồn mê
Thanh Hoà
CÙNG HỌA:
THUYỀN VỀ
Quê hương cắt rún gọi ta về
Nơi ấy muôn đời rợp bóng che
Đất Mẹ niềm thương luôn gắn bó
Thôn Cha nỗi nhớ mãi liền kề
Người đi năm tháng lòng đau nhói
Kẻ ở bao ngày dạ tái tê
Trở lại ,thuyền đời neo bến đậu
Tâm hồn thanh thản hết đam mê
Người Sông Cửu
TIẾP HỌA:
VỀ LẠI HỘI AN
Nhớ thời yêu dấu, lại quay về
Đứng tựa thành cầu mái ngói che (*)
Lờ lững sông dài trôi tĩnh lặng
Nhẹ êm thuyền nhỏ tấp gần kề
Xưa cùng song bước, lòng xao xuyến
Nay chỉ độc hành, dạ tái tê
Nước chảy xuôi dòng không trở lại
Đắm chìm kỷ niệm tựa trong mê
(*) Chùa Cầu ở Hội An
Phương Hà
( 04/11/2021 )
HỢP HỌA:
QUA CƠN MÊ
Rồi qua
cơn dịch sẽ quay về
Quê mẹ ta
luôn được chở che
Bè bạn tắt
đèn luôn thắm thiết
Gia đình
tối lửa vẫn cạnh kề
Chồn chân
mỏi gối thân già yếu
Oải trí
sầu tâm dạ tái tê
Nơi chốn
bình yên lòng tịnh ổn
Lánh xa
phố thị lắm cuồng mê !
THIÊN LÝ
CŨNG HỌA:
PHỤ BẠC
Ngày đi, anh hẹn sẽ quay về
Ta mãi chung dù nghiêng bóng che
Khi nắng hay mưa đều bước sánh
Lúc trưa hoặc sáng vẫn vai kề
Lòng son, phú quý không lay chuyển
Tâm vững, sang giàu chẳng luyến mê
Nào biết lạnh lùng em đổi dạ
Để anh buồn giận đến run tê
Thanh Giang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét