Thứ Ba, 1 tháng 12, 2020

NƯỚC CUỐN HOA TRÔI

NƯỚC CUỐN HOA TRÔI

 

Nước cuốn chiều xưa, hoa dạt trôi 

Quạnh hiu thân gái giữa khung trời 

Chàng đà lỡ hẹn, màu tim vỡ 

Nàng mãi đợi chờ, giọt lệ rơi 

Tiếng pháo nhà ai giòn giã quá

Duyên tình thuở ấy cách xa rồi 

Từ đây vắng bóng người bên suối 

Cửa Phật nương nhờ phận lẻ côi. 

Thanh Trương

 

BÀI HỌA:

 

NHƯ CÁNH HOA TRÔI

 

Ngậm ngùi nàng ngắm cánh hoa trôi

Vỡ nát con tim , nghẹn hỏi trời

Lời hứa mây bay, người dạ trở

Duyên tình gió cuốn, giếng châu rơi

Theo dòng lệ mạn chôn đời kỹ   

Bên suối ai xưa vắng bóng rồi

Pháo nổ như tung buồng máu đỏ

Nương nhờ kinh mõ, trốn đơn  …côi

CAO BỒI GIÀ

30-11-2020

 

ĐỒNG HỌA:

 

NHẠT PHAI

 

Sinh buổi loạn ly,phận nổi trôi

Tàn bao hương lửa ở trên đời

Tình vừa nẩy nở đành ly biệt

Hoa mới đua chen nỡ rớt rơi

Tít tắp chân mây,nhoà nỗi nhớ

Bơ thờ cuối bãi thấm niềm côi

Thương yêu một thuở đâu còn nữa
Tàn nhẫn thời gian cuốn mất rồi!

 

Thanh Hoà

 

CÙNG HỌA:

 

THUYỀN TRÔI

 

Con thuyền xa bến lặng lờ trôi

Dòng nước mênh mông tận cuối trời

Mang kẻ phiêu du vùng nước cuốn

Để ta vò võ bóng chiều rơi

Cánh chim bạt gió  bay xa tít

Duyên phận trao ai trót lỡ rồi

Thôi thế từ đây trên bến vắng

Âm thầm chờ đợi… một mình côi

THIÊN LÝ

 

TIẾP HỌA:

 

DÒNG SÔNG RẼ LỐI

 

Lặng lẽ đêm ngày thời khắc trôi

Nhớ ai phiêu bạt bốn phương trời

Giá băng lạnh buốt hoa tàn rụng

Mưa nắng hững hờ lá úa rơi

Rẽ sóng thuyền trôi về lối khác

Ôm lòng bến ở lại bờ rồi

Dòng sông nức nở tình không vẹn

Xót mối lương duyên ,cám cảnh côi !

PHƯỢNG HỒNG

 

HỢP HỌA:

 

TÂM SỰ THÚY KIỀU

 

Số phận hồng nhan lắm nổi trôi

Tấm thân lưu lạc khắp phương trời

Cõi trần chìm đắm, đời luôn đọa

Cửa Phật nương nhờ, lệ vẫn rơi

Nghĩa cuối sắt son dù đượm mãi

Tình đầu trong trắng đã qua rồi

Còn chi xứng đáng mà khơi gợi

Lặng lẽ thôi đành kiếp sống côi.

 

Sông Thu

 

CŨNG HỌA:

 

CÁNH HOA THỜI LOẠN.

 

Sông dài nước chảy cánh hoa trôi,

Sóng cuốn bồng bênh lạc giữa trời.

Dạt bến nào đây khi gió nổi,

Neo bờ đâu đó lúc mưa rơi.

Gia vong tổ ấm không còn nữa,

Quốc nạn làng quê cũng mất rồi.

Một đóa tinh khôi trong thế cuộc,

Đời buồn xứ lạ sống mồ côi.

Mỹ Ngọc.

Dec.1/2020.

 

ĐỒNG HỌA:

 

THỜI GIAN

 

Bàng hoàng ngày tháng lạnh lùng trôi

Một thoáng tuổi xanh mất hút rồi!

Lặn ngụp biển đời cơn sóng cả

Bềnh bồng số phận chiếc thuyền côi.

Nhác trông xuân đến ngàn hoa nở

Đã thấy thu tàn vạn đóa rơi.

Ngơ ngác mắt già nhìn lá đổ

Buồn theo cánh nhạn dạt lưng trời!

Mailoc

Dec-1-2020

 

CÙNG HỌA:

 

CÒN CHỖ CHO NGƯỜI

 

Chẳng lẽ như bèo lặng lẽ trôi

Xinh tươi phận gái dưới khuôn trời

Hắn đà nham nhở rình buông chạy

Ta vốn đàng hoàng quyết thả rơi

Bão dậy mù dâng đời đã vấp

Hồn xiêu phách lạc chuyện xưa rồi

Còn rừng còn củi còn cây cứng

Còn chỗ cho người muốn sống côi

 

Trần Như Tùng

 

TIẾP HỌA: 

 

BỜ TỤC LỤY

Lênh đênh sóng nước mãi hoài trôi
Lẻ cánh hoa xuân dạt cuối trời
Tiếc thuở tươi xanh vừa úa rụng
Thương mùa thắm đượm đã tàn rơi
Hương theo gió lạ còn đâu nữa
Sắc gởi mây xưa cũng mất rồi
Bóng chiếc thềm không bờ tục lụy
Canh tàn giục mõ lấp hồn côi…
Lý Đức Quỳnh 

 

HỢP HỌA:

 

HOA TRÔI NƯỚC CUỐN

 

Nước khe róc rách cuốn hoa trôi,

Ngơ ngẩn kìa ai ngóng cuối trời.

Động khẩu hoa lưu lòng kẻ xót,

Nhân gian thủy đáo lệ ai rơi !

Nửa năm tiên cảnh... triền miên mãi,

Một bước trần ai... vĩnh biệt rồi !

Lưu Nguyễn ngàn xưa đà khuất bóng,

Ngàn năm thơ thẩn bóng trăng côi !

 

Đỗ Chiêu Đức

 

CŨNG HỌA:

 

TÌNH HỒNG

 

Sông lòng thổn thức cánh bèo trôi

Bão tố cuồng ngông lạnh đất trời

Thục nữ u sầu mong mùa tới

Non ngàn sáng tỏ mộng hoa rơi

Thuyền yêu rộn rã mừng duyên mới

Suối nhạc tưng bừng vọng nghĩa rồi…

Hạnh phúc chan hòa lòng phấn khởi

Tình hồng thắm nở hết đơn côi.

ĐỨC HẠNH          

 

ĐỒNG HỌA:

 

KIẾP HOA TÀN

 

Hoa tàn nước cuốn giữa dòng trôi 

Lá rụng, trăng treo một góc trời

Tủi kiếp hồng nhan dòng lệ đổ 

Hờn duyên phận bạc giọt sầu rơi 

Câu thề vàng đá... thuyền xưa đợi

Lời hẹn sắt son...bến vắng rồi

Tiếng vạt kêu sầu, than bóng lẻ

Gió trầm gọi nhớ khóc tình  côi...!

 

Bạc Liêu/2/12/2020

Hồng Vân 

 

CÙNG HỌA:

 

CHUYỆN TẮT LỬA LÒNG 

 

Cửa Thiền nương bóng bớt đơn côi

“Tắt lửa lòng” kia chuyện cũ rồi 

Chàng Điệp đã quên tình đậm kết

Nàng Lan vẫn nhớ lệ sầu rơi

Nỗi niềm đành dạ trao cho phận

Duyên số cam tâm phó mặc trời

Nước chảy hoa trôi...bèo dạt sóng 

Dòng đời lặng lẽ cứ buông trôi !

 

songquang 

 

TIẾP HỌA:

 

SUỐI VẮNG EM RỒI

 

Say chiều buột gió ngắm bèo trôi

Gặp gỡ chàng trai hái nắng trời 

Hẹn ước bền duyên lòng ổn định 

Thề mong đẹp phận dạ yên rồi 

Chờ đông lặng lẽ châu trào rớt 

Đợi hạ âm thầm lệ đẫm rơi

Pháo đỏ đưa thuyền em đỗ bến 

Bên rừng suối vắng nếm đơn côi 

Minh Thuý Thành Nội 

Tháng 12/1/2020

 

HỢP HỌA:

 

BỌT NƯỚC TRÔI 

 

Gió cợt mưa đùa bọt nước trôi

Dòng sông in bóng áng mây trời

Vần thơ ý đến miên man chảy

Chiếc lá thu về lác đác rơi

Bạn cũ từ ly đi mất hút

Người xưa giã biệt khuất lâu rồi

Mi sầu ướt đẫm hai hàng lệ

Đất khách ai buồn phận cút côi

 

Thanh Song Kim Phú

CA  Dec/2nd/2020

 

CŨNG HỌA:

 

TÌNH LỠ HẸN

 

Tình lỡ theo dòng suối cuốn trôi

Lênh đênh phận gái tựa mây trời

Trần gian mãi lụy lòng tan nát

Cõi tục còn vương lệ thấm rơi

Cứ ngỡ đẹp duyên vui biết mấy

Nào ngờ xấu số khổ thêm rồi

Hoa tàn theo nước xuôi ra biển

Đành chịu âm thầm cảnh cút côi

 

Người Sông Cửu

 

ĐỒNG HỌA:

 

HOA THỜI GIAN.

 

Đoá hồng tươi thắm thả dòng trôi

Rực rỡ mây vương bạc trắng trời

Mùa đã vào xuân nên nắng đổ

Đông còn ủ gió khiến sầu rơi

Hôm xưa lên núi sương buồn rã

Mai mốt về sông sóng lặng rồi

Vạn cánh thời gian ươm nụ biếc

Đầy lòng hoa kết chuỗi mân côi...

     Utah  3 -12 - 2020

CAO MỴ NHÂN 

 

CÙNG HỌA:

 

NUỐI TIẾC

 

Suối vắng mây vờn lặng lẽ trôi

Chiều thu hoang tím tỏa vùng trời

Nhớ sao là nhớ mi huyền rũ

Buồn quá ơi buồn lệ ngọc rơi

Tại bởi tình hồng không giữ được

Nên chi nhạn trắng đã bay rồi

Màn đêm dần xuống xôn xao dạ

Nửa mảnh nguyệt mờ tủi phận côi

 

Phương Hoa - NOV 30th 2020

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét