Thứ Ba, 1 tháng 12, 2020

ĐÊM ĐÔNG

ĐÊM ĐÔNG


Đêm đông thơ thẩn ngắm trăng tà


Vài cánh chim đơn vụt thoáng qua

 

Lất phất sương rơi trên lối vắng

 

Lơ phơ lá rụng...cuối đường xa

 

Thương người quạnh quẽ không manh áo


Tội kẻ bơ vơ thiếu mái nhà...


Trầm lắng, mưa khuya...buồn chất nặng


Tiêu điều gió lạnh... trĩu lòng ta...!


> Bạc Liêu/30/11/2020
Hồng Vân`

 

BÀI HỌA:

CHIỀU ĐỘC HÀNH

 

Khấp khểnh đường quê nhuộm bóng tà

Trời chiều cò nhạn vụt lao qua

Chuông chùa gióng vẳng vùng thôn dã

Trăng khuyết treo mờ đỉnh núi xa

Thẫm lá rừng thưa, trông  đắm giấc

Dồn chân khách lữ, nhớ nao nhà

Tiếng tiêu réo rắt sầu thôn xóm

Chạnh bước độc hành, ai hiểu ta?

CAO BỒI GIÀ

01-12-2020

 

ĐỒNG HỌA:

 

CHIỀU ĐÔNG

 

Chiều đông thoi thóp ánh dương tà

Ngoài ngõ bóng người vội vã qua.

Lãng đãng đồi thông làn khói xám

Mịt mờ đầu núi áng mây xa.

Từng hồi gió hú trơ cành lá

Mấy chốc tuyết rơi trắng nóc nhà.

Cửa kính giăng màn hơi nước đục

Căn phòng quạnh quẽ chạnh hồn ta!

Mailoc

11-30-2020

 

TIẾP HỌA:

 

ĐÊM ĐÔNG

 

Nguyệt xế đầu non bóng đã tà

Đêm về hơi lạnh gió đưa qua

Canh tàn khắc khoải thương quê cũ

Gác vắng bồi hồi nhớ xứ xa

Khói trắng sương mờ thơ chẳng ý

Trời cao đất rộng kiếp không nhà

Đông sang buốt giá lòng cô lữ

Tri kỷ đâu rồi, chỉ một ta

 

Thanh Song Kim Phú

CA Nov/30/2020

 

TIẾP HỌA:

 

LẠI ĐÔNG VỀ

 

Ngồi họa bài thơ “Ngắm Nguyệt tà”

Cảm cùng ai đó lúc đông qua

Thẫn thờ ánh mắt nhìn nơi ảo

Lác đác lời gà dục phía xa

Xót đấy lang thang mờ tiếng gạo

Thương đây lận đận thiếu hơi nhà

Tấm lòng nhân ái đằm câu chữ

Xin gửi đôi dòng ta với ta.

Trần Như Tùng

 

HỢP HỌA :

 

LẠNH LÒNG 

 

Thao thức đêm thâu bóng nguyệt tà

Nỗi niềm vời vợi chẳng sao qua...

Thương người cô quả bên trời thẳm

Xót kẻ cơ hàn quãng đường xa

Ít tuổi, quắt quay thân thiếu áo

Lão niên, se sắt cảnh không nhà

Đông hàn, vạn vật còn yên giấc

Khắc khoải, hồn tê, chỉ có ta !

 

Thanh Hoà

 

CŨNG HỌA:

 

NGÀY ĐÔNG 

 

Tuyết trắng rơi bay buổi ác tà

Đường chiều quạnh quẽ chẳng ai qua

Bồi hồi thấy cảnh buồn đau quặn...

Xao xuyến thương tình nhớ xót xa

Đất khách đơn thân đời lữ thứ

Quê người cô phận kiếp không nhà

Trời mây một bóng màu u ám

Gác nhỏ Đông về lạnh buốt ta...

 

songquang 

20201202`

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét