Thứ Ba, 19 tháng 1, 2016

TẾT MÀ ...



 

Chợ Tết thấy gì cũng muốn mua

Nhưng buồn một nỗi bạc … không thừa

Hỏi trà, dạm rượu: Cao hơn trước

Cắt tóc, trông xe: gấp mấy xưa !

Vội vã nhiều tiền, người chịu chặt

Loanh quanh lép túi, tớ chào thua

Nhất tề đồng loạt đua đua giá

Méo miệng cười theo … Tết, tết mà!

CAO BỒI GIÀ

 

BÀI HỌA :

 

XẢ LÁNG ĐI THÔI  !

 

Biết đắt nhưng mà vẫn cứ mua

Nhà đông con cháu, Tết đâu thừa

Cành mai vàng hực trong bình cổ

Phong pháo hồng tươi cạnh cổng xưa

Giò lụa, thịt đông....già mãi thích

Dăm bông xúc xích ....trẻ nào thua

Quanh năm tiết kiệm, tiền dư dả

Cho mấy ngày xuân xả láng mà  !

Sông Thu

 

ĐỒNG HỌA :

 

CŨNG  NGẮM TẾT MÀ...

 

Bởi "viêm màng túi" lấy chi mua

Nhưng dạo chợ xuân...cũng chẳng thừa

Người bán chào mời nêu giá mới

Khách mua đo dắn trả theo xưa

Lắm tiền người gật không mà cả

Nhẹ túi kẻ đành phải chịu thua

Thế đó ! tôi vui đi ngắm chợ

Nhìn no cặp mắt... tết suông mà...

Trần Lệ Khánh--16-1-2016.

 

CÙNG HỌA :

 

ĐỢI TẾT QUA MÀ.

 

Chỗ nào cũng vậy cứ mời mua

Nhiều thứ nhà ta có đến thừa.

Hết sức ngỡ ngàng đâu giá cũ

Mang danh lạc hậu đó ngày xưa.

Khồng hừ đôi chút đời thành xỉn

Mà hứ vài teo túi chịu thua.

Chuyện ấy năm nay rồi lại nữa                

Cắn răng nãy đợi tết qua mà !

Trần Như Tùng

 

TIẾP HỌA:

 

NGẮM CHỢ XUÂN

 

Thứ gì đến tết cũng chờ mua

Hiềm nỗi mình đâu bạc đã thừa

Cho dẫu con đòi manh áo mới

Nhưng vì chủ dục món tiền xưa

Xin không, hổ mặt cam bần tiện

Trả rẻ, thương người chịu lỗ thua

Ngoảnh mặt làm ngơ đành tự nhủ

Chợ xuân chỉ có ngắm thôi mà!

Nguyễn Gia Khanh

 

HỢP HỌA :

 

LỜI DÂN NGHÈO

 

Dân nghèo kiết xác lấy gì mua?

Thiếu thốn quanh năm chẳng có thừa

Túi rỗng- mai đào sao rớ được?

Tay không- bánh mứt cũng chào thua

Nhà xiêu, xót dạ thương hiên cũ

Mái dột, chạnh lòng nhớ cột xưa

Con trẻ ngác ngơ trơ mắt đợi

Trời ơi đất hỡi Tết chi mà !

Thy Lệ Trang

 

ĐỒNG HỌA :

 

AN PHẬN

 

Chỉ vì tiết kiệm, ít khi mua

Vả tiền nong cũng chẳng thừa          

Mắm muối cho qua ngày đói khổ

Cơm rau để nhớ thuở xa xưa

Tính mê đồ xịn đà từ bỏ

Thói hám hàng sang đã chịu thua

Giày vớ, áo quần dù cũ kỹ

Vẫn dùng tới rách không sao mà.

Thục Nguyên

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét