Thứ Tư, 13 tháng 10, 2010

VẠN CỔ SẦU

Trách ai gieo cảnh vạn cổ sầu
Mây vờn bóng nguyệt lạc về đâu
Đêm khuya văng vẳng niềm thao thức
Sáng sớm xáo xào chốn bãi dâu
Ngẫm mình hết tuổi Trời ưu ái
Nhắn bạn còn hăng nối nhịp cầu
Ai hay nhớ lại thời son trẻ
Múa bút vung gươm khiển nỗi sầu.

Vannguyen
BÀI HỌA :

Vốn đời vui vẫn ngắn hơn sầu
Quanh quẩn tơ vò ,biết mối đâu?
Đời chẳng yên vui tầy hí cuộc
Đất còn mai một cả nương dâu
Không nơi vui hẹn, đưa lòng ước
Có bạn sầu chung, thỏa dạ cầu
Nhấp chén cùng ta, bạn viễn xứ
Đôi dòng tâm sự cũng vơi sầu

Cao Bồi Già

HỌA TIẾP :

Lác đác trong mê rụng cánh sầu
Nửa viền trăng khuyết lặn về đâu
Rượu say chẳng ngắn sầu thiên cổ
Men đắng thêm dài cuộc biển dâu
Ngọn cỏ si vàng trong giá lạnh
Xác hoa quế lạc dưới chân cầu
Cành tương tư thảo vương mùi tóc
Đêm trắng cơn say sầu vẫn sầu!
Vannguyen

HỌATIẾP :

Tan tác niềm riêng dạ réo sầu
Lưỡi trăng ngửa mặt thấu chi đâu
Men không tát cạn cơn sầu khổ
Rượu chẳng đong đầy cuộc bể dâu
Tìm nhớ mượn hình nơi bóng cũ
Ru sầu vay nhịp chốn kinh cầu
Cành đào xót nụ,sầu xuân khứ
Đếm mãi cơn say CHẲNG HẾT sầu !

CAO BỒI GIÀ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét