Chủ Nhật, 17 tháng 10, 2010

BỒNG BỀNH

Giấc mơ xa lắm xa rồi
Hồn sao chưa tỉnh, bồi hồi mãi sao
Ơ hay nước mắt rạt rào
Buồn: không, vui: chẳng mà sao lệ tràn
Ngoài kia con nắng vọt vàng
Bóng chiều đã xuống mơ màng chân mây
Tiếng người gọi với đâu đây
Nhìn quanh chỉ thấy mình đây với mình
Bồng bềnh tìm lối hồi sinh
Cỏ cây chế nhạo với mình hay sao
Ngửa trông trời lác đác sao
Nghìn sao trên ấy, cái nào.... là ta ?


CAO BỒI GIÀ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét