Thứ Ba, 26 tháng 10, 2010

ĐIỂM THU

Long lanh lay động trên cành
Giọt sương tuyệt tác Trời dành: Ngọc Thu
Nắng vàng xua nỗi âm u
Sưởi hồn trăng lặn khách du đa tình
Lung linh suối tóc ai xinh
Ngợp lòng những tưởng bên mình, Ánh Thu
Xa xôi xa mãi xa mù
Ngưu Lang, Chức Nữ đôi đầu nhớ nhau
Trông ngày Thượng giới ban cầu
Dẫu rằng mỏng mảnh sắc mầu : Kiều Thu
Kìa Trăng vằng vặc đêm thu
Độc thân ôm gối mà ru cơn sầu
Tưởng mình ngồi bến Vân Lâu
Ai người hiểu nỗi tương sầu : Dạ Thu
Thu đi, hạ sốt vàng thu
Lắng trong tâm tưởng tiếng thu xạc xào
Vàng khô khua lá nơi nao
Lòng kia nay biết ai sầu, Hoài Thu
Nửa vầng trăng khuyết đêm thu
Hờn ghen ngửa mặt như ru nỗi lòng
Năm canh một cõi mênh mông
Chiêm bao tưởng đã thắm nồng: Mộng Thu
Gió vương lãng đãng hồn thu
Ai bên song cửa ngóng thu ngoài thềm
Heo may rón rén gót êm
Dầm dề e thẹn lay rèm : Song Thu
Chợt nghe sớm tiếng chim gù
Rúc ra ríu rít nghe ru lời tình
Chân còn mải miết phiêu linh
Mắt ,tai nghe thấy xiêm hình : Thanh Thu
Còn chưa phai sắc chiều thu
Gió Đông thoáng đã lén phù xa xa
Tay khô cây vội chìa ra
Ngẩn ngơ đoạn biệt ,mắt nhòa : Lệ Thu!
Trời gom, đất giữ dòng thu
Rừng xưa dẫu khép, lá thu về nguồn
Trăm phương ,nghìn hướng đổ dồn
Mây xanh soi gợn một làn: Hồ Thu.




CAO BỒI GIÀ
20-10-2010


,

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét