Thứ Năm, 14 tháng 10, 2010

MƯỜI LĂM , TRĂM NĂM

Trăng già thì cũng mãi mười lăm
Trời bắt tuổi ta cộng mỗi năm
Rắn độc có già da lại lột
Người khôn đến tuổi dẻ càng nhăn
Phải chăng da rắn còn sinh ích
Còn cả đời người chỉ có danh
Danh lợi mấy ai mà bỏ nhỉ
Thôi đành vui vậy, cầu trăm năm !

CAO BỒI GIÀ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét