CHẠNH NGẪM…
Lạnh lùng, thời khắc lạnh lùng
trôi
Mặc kệ nhân gian chửa kịp cười
Năm bảy giờ thôi, hoa rã
cánh
Mười hai tháng đủ, lịch xong
đời…
Gánh đeo mỏi mãi tuồng bao vạn
Trời đãi hồng thêm được mấy
mươi?
Thử hỏi hơn nhau gì yểu -
thọ…
Sống sao tròn vẹn kiếp con
người?
CAO BỒI GIÀ
06-12-2019
BÀI HỌA:
SỐNG LƯƠNG THIỆN
Dài vắn trời cho cũng kiếp người
Sống sao chẳng để miệng bia cười
Đừng như cỏ úa,buông suy nghĩ
Chẳng giống bèo xanh mặc nổi trôi
Thiện tính, tôi rèn thời tám chín
Từ tâm, luyện tập thuở đôi mươi
Tránh điều ác đức, xa tà đạo
Dạ thẳng, lòng ngay suốt một đời
Thanh Hoà
ĐỒNG HỌA:
THẦM
NGHĨ
Qua cầu soi
bóng nước êm trôi
Hoa súng
trinh nguyên mỉm miệng cười
Mơ được
quay về thời quá khứ
Tưởng là
đang ở tuổi đôi mươi
Bao năm bận
rộn lo tìm sống
Mấy thuở
yên vui lảng tránh đời ?
Thôi được
chừng nào hay lúc ấy
Lay hoay
chi lắm chỉ hư người !
THIÊN
HẬU
CÙNG
HỌA:
TRƠN
TRỤI
Tự cổ chí kim vẫn thế thôi
Có ai mãi khóc hoặc luôn cười
?
Giàu sang, của cải hằng trên
vạn
Nghèo khó, gia tài chỉ dưới
mươi
Bỏ lại, xuôi tay khi hết
kiếp
Buông rơi, nhắm mắt lúc tàn
đời
Ngàn năm chân lý không thay
đổi
Đến trụi. đi trơn... phận số người
!
Sông Thu
TIẾP HỌA:
NGẪM SUY
Năm tháng lạnh lùng cứ mãi trôi
Hững hờ ,mải miết giữa dòng đời
Mỗi ngày cặm cụi vì cơm áo
Hai buổi lo toan bởi kiếp người
Nhìn lại nghĩa tình đong mấy vạn ?
Ngó qua thế thái đếm bao mươi ?
Hơn nhau cũng chỉ là nhân cách
Đừng để trần gian chế nhạo cười !
songquang
Năm tháng lạnh lùng cứ mãi trôi
Hững hờ ,mải miết giữa dòng đời
Mỗi ngày cặm cụi vì cơm áo
Hai buổi lo toan bởi kiếp người
Nhìn lại nghĩa tình đong mấy vạn ?
Ngó qua thế thái đếm bao mươi ?
Hơn nhau cũng chỉ là nhân cách
Đừng để trần gian chế nhạo cười !
songquang
HỢP HỌA:
VŨ TRỤ TRIỀN MIÊN
Ngày qua tháng lại cuốn năm
trôi
Vũ trụ triền miên hãy vững
cười
Cơm trắng giường tre ngon
giấc ngự
Rau tươi niêu đất đẹp vương
đời
Bạn bè thơ mạng ưa hàng
chục
Làng xóm trà quê qúy chữ
mươi
Ai bảo chăn trâu là khổ
chứ
Này, đồ ma quỷ tránh xa
người .
Trần Như Tùng
CŨNG
HỌA:
TỰ
RĂN
(Hoán vận)
Mong
chi thượng thọ chín mười mươi
Gánh
tuổi càng thêm héo miệng cười "!"
Đa
thọ,đa mang,đa nghĩa sống
Nặng
duyên,nặng nợ,nặng tình đời!
Tựa
nương cõi Phật như vừa đấy
Ký
thác tấm thân thoắt vụt trôi.
Rũ
hết tham sân,...cầu chữ thiện
Ở
ăn tử tế lúc làm Người!
08-12-2019
Nguyễn
Huy Khôi
ĐỒNG
HỌA:
KIẾP
NGƯỜI
Ngàn
năm mây trắng vẫn còn trôi
Tan
họp trầm luân não kiếp người .
Ngụp
lặn vài năm phai tuổi trẻ
Cuồng
quay mấy chốc thắm mưa đời.
Cái
già xồng xộc làm xao xuyến
Đau
nhức lâm râm ráng mỉm cười.
Vô
thủy vô chung dòng nghiệp quả
Nhân
sinh một thoáng được bao mươi ?
Mailoc
CÙNG HỌA:
TRỞ VỀ ,
Mỗi ngày
nhìn nước lặng lờ trôi
Ngắm áng
mây xa gắng gượng cười
Cõi thế yên
bình xanh biếc lộc
Tình yêu
trắc trở xám đen đời
Những đêm
luyến tiếc hồi đôi tám
Bao tối băn
khoăn tuổi sáu mươi
Hối hả bon
chen chi vật chất
Rồi theo
cát bụi vết chân người…
PHƯỢNG
HỒNG
TIẾP
HỌA:
CHẠNH SUY...
Sinh tử ngậm ngùi số mệnh
trôi
Đêm qua mơ thấy miệng ai
cười
Nguyệt cầm...khúc nhạc chưa
im tiếng
Lối mộng...lều thơ đã vắng
người !
Đất khách...đệ huynh... còn
mấy chục?
Quê nhà...chiến hữu...có vài
mươi?
Dòng trong lẫn đục âm thầm
chảy
Về cõi hư vô...bỏ lại đời
!
Thy Lệ Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét