TA TA THÁN THÁN
Cái phận thằng ta, nó mốc meo
Vinh quang bé tẹo cũng nan khoèoNăm thì mười họa, hên may vớ
Một tháng dăm lần, xúi quẩy đeo
Người dạy: Vận đen đừng cố quậy
Mình rằng: Số đỏ chả mơ đèo
Cái phần cái số quen rồi … mặc
Nghĩ tới văng cười, tớ chẳng …teo!
CAO BỒI GIÀ
25-09-2011
Cảm ơn bác Vũ Quang Huy đã góp ý về thơ đường cho bài phản hồi của tôi với thơ bác. Nay, tôi ( 69 tuổi) lại họa thơ bác lần nữa, mong bác góp ý tiếp. Đa tạ cảm ơn bác.
Trả lờiXóaHọa bài TA TA, THÁN THÁN:
Đời nghèo có lúc đói meo meo
Chí khí cho nên chẳng ngủ khoèo
Giấy bút, thơ văn, câu cú xuất
Nhân tình, thế thái, óc tâm đeo
Quyền dân tối thượng không để mất
Thế nước thiêng liêng phải bám đèo
Bổng lộc, vinh hoa nhường các vị
Phận nghèo, tớ nhận ÓC KHÔNG TEO.
Đoàn Đình Sáng.
Thật tuyệt, bài họa hôm nay của bác đã gần như chỉnh chu về niêm luật. Chỉ có mỗi chữ “để” ở câu 5 là lỗi luật bằng trắc, xin mạo muội sửa thành “đành” chẳng hạn thì hoàn hảo. Các cặp câu thực, luận đối cũng chuẩn. Bài thơ cũng không mắc các lỗi hạc tất, phong yêu, khổ độc. Cảm ơn bác Sáng rất nhiều, mong được xướng họa tiếp với bác.Xin góp ý đôi chút như sau để bài thơ trở nên tuyệt hơn :
Trả lờiXóaHọa bài TA TA, THÁN THÁN:
Đời nghèo lắm lúc đói meo meo
Chí khí cho nên chẳng ngủ khoèo
Giấy bút, thơ văn, câu cú xuất
Nhân tình, thế thái, trí tâm đeo
Quyền dân tối thượng không đành mất
Thế nước thiêng liêng quyết bám đèo
Bổng lộc, vinh hoa nhường các vị
Phận nghèo, tớ nhận ÓC KHÔNG TEO.
Đoàn Đình Sáng.