TUYẾT
Tuyết phủ mênh mông trắng một màu
Ngút ngàn chẳng thấy bến bờ đâu
Trong veo, lấp lánh như sương ánh
Tơi xốp, bồng bềnh tựa sóng chao
Trẻ nhỏ vui mừng xây đắp tượng
Kẻ già run rẩy quấn trùm đầu
Thương người cơ nhỡ không nơi trú
Tê cóng, ngậm ngùi kiếp khổ đau.
Sông Thu
( 01/03/2023 )
BÀI HỌA:
BÃO TUYẾT…
Bão tuyết tràn qua trắng xóa màu
Mênh mông phủ lấp chẳng chừa đâu
Trú thân bầy thú nan nơi ẩn
Di xứ đàn chim nặng cánh chao
Chạnh những dòng sông đông thạch thể
Sầu bao đỉnh núi bạch tinh đầu
Lại thương nhân thế còn muôn kẻ…
Không cửa, không nhà thật xót đau!
CAO BỒI GIÀ
01-03-2023
ĐỒNG HỌA:
BÃO TUYẾT ĐÊM
Tuyết trắng đèn khuya huyễn ảo màu
Mơ hồ cảnh vật ngỡ nơi đâu.
Đòi cơn thét gió bao cành gãy
Một bóng gập mình mỗi bước chao!
Tĩnh lặng núi đồi ngời sáng đỉnh
Trầm ngâm tượng đá bạc phơ đầu.
Góc hè lụp xụp lều đen tối
Liếc mắt mà lòng quặn thắt đau!
Mailoc
3-01-23
CÙNG HỌA:
TUYẾT RƠI !!
Tuyết rơi trắng xoá đẹp gì đâu !
Tĩnh mịch không gian chẳng đổi màu
Lất phất giữa trời bay chộn rộn
Lơ phơ trước gió cuốn lao chao
Người già ngại rét ngồi lò sưởi
Con trẻ quàng khăn phủ mái đầu
Nghĩ xót kẻ nghèo không chỗ ở
Gầm cầu tạm trú thấy mà đau !
songquang
20230301
TIẾP HỌA:
TUYẾT
Tuyết phủ mái nhà trắng xoá màu
Bên đường từng đụn sẽ về đâu ?
Nhọc nhằn lối xóm còng lưng xúc
Cao ngất ven bờ , mệt gối chao
Trên phố còn dăm người ẩn góc
Gầm cầu vẫn mấy kẻ chui đầu
Thương thay kiếp sống không nhà cửa
Gió buốt từng cơn thật đớn đau !
THIÊN LÝ
HỢP HỌA:
TUYẾT TRẮNG
Trắng suốt mùa đông chẳng đổi màu
Tuyết tràn trắng ngợp tận đâu đâu
Tựa gòn trắng cuộn bông mềm thả
Như hạc trắng xòe cánh nhẹ chao
Trắng muốt, trong ngời cơn mộng trẻ
Trắng tinh, nguyên vẹn giấc mơ đầu
Trần gian trắng ngỡ không còn bụi
Trắng tẩy thanh lòng sạch nỗi đau.
Lý Đức Quỳnh
3/3/2023
CŨNG HỌA:
TUYẾT ĐÔNG.
Mùa đông giá lạnh cảnh
thay màu,
Trắng xóa bao trùm
chẳng sót đâu.
Mặt đất lan tràn băng
đá đọng.
Lưng trời dầy
đặc tuyết hoa chao.
Người lo áo ấm khăn
quàng cổ,
Kẻ kiếm chăn bông nón
đội đầu.
Xót đám cơ hàn không
mái ấm,
Màn trời chiếu cỏ lắm
buồn đau.
Mỹ Ngọc.
Mar. 4/2023.
ĐỒNG HỌA:
ĐỚN ĐAU!
Tuyết trải thênh thang… lạnh toát màu!
Trùng trùng…điệp điệp biết về đâu?
Người nơi trận chiến… tim nhàu nát
Kẻ ở quê nhà… dạ xót chao
Mẹ yếu , tay gầy moi kiếm xác
Con thơ, khăn trắng phủ qua đầu
Hoang tàn máu đỏ pha màu
trắng
Chỉ thoáng nhìn thôi đủ đớn đau!
Thy Lệ Trang
CÙNG HỌA:
TUYẾT VỠ.
Tuyết có
phai đâu, vốn bạc màu
Trong ngần
ngân nhũ, sáng gì đâu
Một vùng
nắng rực, mây tan vỡ
Trăm cánh
hoa tàn, hơi bốc chao
Mặt đất
chẳng còn xanh biếc cỏ
Không gian
chỉ thấy trắng tinh đầu
Vào ra
vườn chán như vôi vữa
Nụ bạch nở
đầy lấp nỗi đau ...
Los Angeles 2 - 3 - 2023
Cao Mỵ
Nhân
TIẾP HỌA:
TUYẾT VẪN RƠI
Làn nhẹ rơi rơi phủ mái đầu,
Chẳng là mai trắng nở bùng đâu!
Gió lay...mỗi đợt,ào tuôn trút,
Cành động...từng chùm ,thốc đảo chao
Con trẻ vô tư,tay vọc tuyết,
Tuổi cao e ngại , mũ che đầu
Thiếu chi những kẻ không nhà ở,
Lưu lạc phương trời,vạn nỗi đau.
Thanh Hoà
02/ Mars/2023
HỢP HỌA:
TUYẾT HÀN VẪN ĐẸP
Lung linh sắc tuyết trắng tinh màu
Phủ khắp bầu trời đến tận đâu
Bạc hếu cành cây chân bướm sững
Đục ngầu con lộ ánh mây chao
Cá bơi dưới đá khôn xoay xở
Thuyền đậu bìa sông khó trở đầu
Lạ nhỉ! Người đời khen lãng mạn
Khi rời miền lạnh thấy lòng đau.
Phương Hoa - MAR 16, 2023
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét