Người ơi!
Tình đã chết rồi sao?
Vai mới kề
vai có lẽ nào!
Môi ấm còn
nồng hương trái cấm
Dạ sầu đã
vỡ giấc chiêm bao
Tuyết
sương thầm lặng phai mày trúc
Son phấn
xanh xao nhạt má đào
Gió bão
cuồng xoay...đêm nguyệt tận
Hoang tàn
để lại những hư hao!
Hoang tàn
để lại những hư hao!
Rướm máu
hồn thu...lá đổi màu
Sóng nước
chôn sâu dòng lệ tiễn
Cung đàn
khuấy động mảng lòng đau
Tự tình đã
lỡ nghìn năm trước
Hội ngộ
còn chăng một kiếp nào?
Ai mượn
Tràng Khanh *gieo khúc Phượng
Cho nàng
họ Trác **nhớ ngàn sau !
Thy Lệ
Trang
*Tràng
Khanh: Tư Mã Tương Như
**Trác Văn
Quân
BÀI HỌA:
THU CHẾT…
Lặng lẽ
thu vàng chết thế sao?
Tơ đương
thắm thiết, đoạn khi nào?
Tình duyên
ta ngỡ sao còn ắp
Kỷ niệm
người đi nhớ được bao?
Man mác
sáo buồn ngân điệu ái
Lang thang
gã ngẩn đáo vườn đào
Lá nằm
ngập lối chân đau xót…
Ai sẻ bớt
niềm hẫng mất hao?
Ai sẻ bớt
niềm hẫng mất hao?
Thu sang
đổi áo, lá thay màu
Diệp chi
cây cỏ còn lưu luyến
Lòng dạ
con người mãi buốt đau
Sắc nắng
nghiêng buông luôn hẹn trước
Dòng châu
thôi nhỏ biết cơ nào?
Chồi xanh
lại nhú sang mùa tới…
Duyên nợ
mong gì có kiếp sau?
CAO BỒI
GIÀ
25-10-2022
ĐỒNG HỌA:
NGƯỜI ĐÃ ĐI RỒI
Chẳng
lẽ người đành quên thật sao ?
Thân
thương kỷ niệm tháng năm nào
Đồi
Thông Hai Mộ...yêu nào kể
Thung
Lũng Tình Yêu...say xiết bao !
Ánh
mắt nồng nàn khơi ánh mộng
Môi
hôn đắm đuối ửng môi đào
Lời
thề gắn bó bên bờ suối
Cứ
ngỡ ngàn đời chẳng tổn hao
Cứ
ngỡ ngàn đời chẳng tổn hao
Mà
may tất cả đã phai màu
Người
đi...bóng dáng xa mờ nhạt
Ta
khóc...tâm hồn quặn đớn đau
Chẳng
lẽ suốt đời trong nỗi ấy
Có chăng
một thoáng giữa đêm nào
Tương
phùng phút chốc cơn mê ảo
Đâu dám
mong gì ở kiếp sau
Sông Thu
(
21/10/2022 )
CÙNG HỌA:
TÌNH VẪN NỒNG HƯƠNG
Tình vẫn
long lanh tựa ánh sao
Vai kề
trên bãi cỏ hôm nào
Nồng nàn suối
tóc hương ngây quá
Khắc khoải
con tim mộng xiết bao
Sáng rỡ
quần tiên say rượu cúc
Hân hoan
đôi lứa ửng môi đào
Đất trời
lảo đảo đêm trăng mọc
Chỉ chú
Cuội già thấy trống hao !
Chỉ chú
Cuội già thấy trống hao !
Thu về lá
biếc đổi thay màu
Rừng xanh
đất Mẹ thương ngày ấy
Tiếng sáo
Thiên Thai nhuốm lệ sau
Ly biệt
chào nhau buồn thấm thía
Trùng
phùng khó biết có khi nào?
Trương Chi
thôi nhé câu ca tắt
Nàng Mỵ (
* ) muôn đời có đớn đau ?
Chung
Văn
21/10/2022
TIẾP HỌA:
CẠN LY
BIỆT TỬU.
Đêm
qua, ta thấy một vì sao
Tắt
lịm trong đôi mắt đẹp nào
Lúc
đó, trăng vơi niềm nhớ bội
Giờ
đây, mây nổi nỗi thương bao
Vẫn
trong hồi tưởng màn sương bạc
Lại
trước tương tư ngọn sóng đào
Giọng
hát lững lờ câu tận tuyệt
Bên
tai, tiếng gió vọng âm hao
Hình
như gió bỗng lộng âm hao
Ta
biết người đang chọn sắc mầu
Để
vẽ mùa xuân vàng sắp đến
Hoặc
xa trời tuyết trắng vương đau
Ngàn
năm gởi lại nơi tuồng cổ
Mấy
kiếp mơ thêm cõi mộng nào
Thôi
nhé, mời người ly biệt tửu
Cạn
dòng tâm cảm, hẹn muôn sau...
Utah
22 - 10 - 2022
CAO MỴ
NHÂN
HỢP HỌA:
THU VIẾT CHO NGƯỜI
Nhấp nháy lưng đồi vạn
ánh sao
Đêm thu tĩnh lặng ngỡ năm
nào
Vai kề thắm thiết thương
khôn kể
Má tựa nồng nàn nhớ xiết
bao
Bão tố từng xui tơi tả
mận
Mưa dông đã khiến xác xơ
đào
Đôi ta vẫn nguyện tình
miên viễn
Nghĩa cả ân dày khó hụt
hao
Nghĩa cả ân dày khó hụt
hao
Trăng thu kỷ niệm chẳng
phai màu
Qua đường phố cũ càng lưu
luyến
Viếng cảnh vườn xưa chỉ
đớn đau
Vẫn mộng tương phùng mong
hẳn sẽ
Thường mơ tái ngộ biết
sao nào
Canh tàn khắc khoải mang
hồn bướm
Tử biệt…xin đành
hẹn kiếp sau !
Thanh Song Kim Phú
CA.Oct.22/2022
CŨNG HỌA:
NGƯỜI ĐI TÌNH CHẾT.
Người đi tình chết
biết làm sao,
Còn lại dư âm đẹp thủa
nào.
Ánh mắt nồng nàn
thương quá đỗi,
Vòng tay êm ái ấm
dường bao.
Hè sang sóng bước bờ
sông biếc,
Xuân đến kề vai dưới
nắng đào.
Bếp lửa mùa đông ngồi
nép sưởi,
Thu về cảnh đẹp nắng
hanh hao.
Thu về cảnh đẹp nắng
hanh hao,
Hoa héo cành khô lá
chuyển màu.
Thánh thót giọt Ngâu
khơi nỗi nhớ,́
Mênh mang hoa tuyết
gợi niềm đau.
Ân tình một thủa tìm
đâu thấy,
Mộng ước ba sinh ở cõi
nào?
Giòng lệ tương tư dai
dẳng lắm,
Đêm ngày lã chã tới
mai sau.
Mỹ Ngọc.
Oct. 22/2022.
ĐỒNG HỌA:
NGƯỜI MÃI XA RỒI
Trở lại
quê làng có thật sao?
Chiều nay gặp
gỡ ngắm xem nào!
Gọn gàng
tóc chải nhìn thanh lịch
Trắng nuột
quần là thấy bảnh bao
Thủa nọ
chờ trông ngày hạnh phúc
Giờ đây
gửi tặng cánh hoa đào
Tươi cười
đón nhận mừng vô kể!
Lặng lẽ
châm đều ngọn bấc hao!
Lặng lẽ
châm đều ngọn bấc hao!
Lần trang
chuyện cổ thấu chăng nào?
Duyên đà
lỗi nhịp nghe hồn buốt
Mộng chửa
chung đường xoáy nỗi đau
Gác lại
niềm riêng buồn lắm nhỉ!
Đưa về đất
lạ khổ không nào?
Tây Thi
tình sử hoài lưu dấu
Phạm
Lãi mong nàng hẹn bến sau!
Như Thu
10/22/2022
CÙNG HỌA:
THƯ
VIẾT CHO MÌNH
Chửa chết đâu mà giỡn tại
sao
Người ơi nhớ lại mỗi khi
nào
Xua mù váng phủ tan lần
lữa
Duỗi nhụy hoa xòe nở biết
bao
Viễn xứ bình an gìn cảnh
tượng
Miền quê khó nhọc giữ sân
đào
Ôm lòng vững đặt niềm tin
tưởng
Há ngại chi là những tổn
hao
Há ngại chi là những tổn
hao
Dù muôn biến động chẳng
thay màu
Khung trời cách trở đường
bay đẹp
Biển nước khơi trùng
lượng nỗi đau
Mộng sẵn sàng trao ngày
cảm ấy
Lòng thanh thản dệt lối
mơ nào
Không cần nghĩ ngợi nhiều
e quẩn
Sẽ khoác thêm màng gửi
đợt sau.
Mai
Thắng – 221023
CÙNG HỌA:
NGỌN ĐỒI XƯA
Lưng đồi hai đứa ngắm trời sao
Bảo Lộc vào thu đẹp thế nào!
Úa rụng xạc xào không đếm xiết
Vàng bay lác đác chẳng còn bao.
Nồng nàn hơi thở lim dim mắt
Âu yếm vòng tay ấm áp đào.
Im lặng để nghe tim nhịp đập
Nhớ hoài gương mặt dáng gầy hao!
Nhớ hoài gương mặt dáng gầy hao!
Trở lại một chiều dạ thắt đau.
Lặng lẽ ngọn đồi hiu hắt bóng
Hoang sơ nương rẫy xác xơ màu.
Còn đây dốc cũ khung trời ấy
Đâu tá hơi xưa ánh mắt nào!
Sương khói mịt mù người biệt mãi
Để buồn giường lạnh kẻ về sau!
Mailoc
10-23-22
HỢP HỌA:
THƠ VIẾT
CHO LÒNG
Hỏi lòng rồi lại hỏi trăng sao
Một nửa hồn tôi lạc chốn nào?
Trái cấm xưa cùng chia mật ngọt
Tình sầu nay lẻ đắp bờ bao
Đường xa hút giữa trời sương khói
Dáng cũ tìm đâu ngọn trúc đào
Cổ độ trăng về côi cút nhớ
Lạnh lùng sông nước bóng gầy hao
Lạnh lùng sông nước bóng gầy hao
Chiếc lá ngời xanh vội úa màu
Dạt sóng bèo trôi dằng dặc xót
Neo thuyền bến đợi lặng thầm đau
Tình bay theo gió sầu muôn cũ
Nhớ hóa thành mây tận thuở nào
Giọt giọt sương rơi mờ biển vắng
Mưa nguồn có thỏa hẹn thề sau ?
Lý Đức Quỳnh
23/2022
CŨNG HỌA:
THƠ VIẾT
CHO NGƯỜI KHÁC HỌ
Em nhé
!tình ta hết thật sao ?
Kề vai còn
đượm ấm hôm nào !
Đường tơ
chưa dứt…thương khôn tả
Khúc nhạc
chửa tàn …nhớ xiết bao
Sức khỏe
dần phai mòn dáng ngọc
Nắng mưa
dầu dãi héo thân đào
Thời gian
hiểm độc vùi Xuân sắc
Dấu vết
hoang tàn tổn trí hao
x. x
x
Dấu vết
hoang tàn tổn trí hao
Hồn tan
mộng vỡ tựa phai màu
Đàn xưa
còn vọng vang niềm nhớ
Nghĩa cũ
đà vương khắc nỗi đau
Bến nước
âm thầm sầu thuở nọ
Con thuyền
lặng lẽ xót hôm nào
Ngưu lang
vẫn đợi mưa thu đến
Chức nữ
chung tình nghĩ trước sau !
songquang
20221024
ĐỒNG HỌA:
ĐÔI TA ,
Bao năm rồi vẫn nuối trăng sao
Biền biệt người đi đến chốn nào
dài ngắn đêm lòng buồn khó tả
vợi vời tối dạ xót xa bao
Hạ đi Thu tới tàn nhan sắc
Xuân lại Đông qua hẩm phận đào
Quấn lấy đời hoa ,hoài lận đận
Giăng mù số kiếp mỏi mòn hao !
Giăng mù số kiếp mỏi mòn hao !
Bão lớn giông to xám xịt màu
Trần thế mong manh thân phận khổ
Đường tình khúc khuỷu trái tim đau
Phải chăng thuở ấy êm đềm quá
Bởi thế giờ đây dữ dội …nào
Cho dẫu duyên tơ hoài trắc trở
Đôi ta vẫn ước mộng ngày sau !
PHƯỢNG HỒNG
CÙNG HỌA:
NGƯỜI BỎ
TA ĐI
Rã mối
duyên đầu chóng vậy sao ?
Tình yêu
thắm thiết khó tin nào
Từng đêm
lệ đẫm buồn nhiêu kể
Mỗi sáng
mi nhoà khổ lắm bao
Gởi chữ
bình minh hoa trổ cúc
Trao thư
nắng sớm nụ vươn đào
Giờ đây
lối mộng đâu còn nữa
Mỏi mệt âm
thầm sức cạn hao
Mỏi mệt âm
thầm sức cạn hao
Mùa thu ảm
đạm lá phai màu
Ưu phiền
lối rẽ tim se quặn
Hụt hẫng
cung lìa dạ buốt đau
Nẻo phận
đà tin luôn hạnh phúc
Đường
duyên cứ tưởng mãi vui nào
Thềm trăng
kỷ niệm ai thề nhớ
Sống đẹp
đôi mình tới kiếp sau
Minh Thuý
Thành Nội
Tháng 10/27/2022
ĐỒNG HỌA:
ĐÀNH HẸN KIẾP SAU
Chẳng lẽ cam đành mệnh số sao?
Tình duyên nợ gán tự hôm nào
Sân trường một thuở ân trìu mến
Chốn cũ từng ngày nghĩa đắm bao
Cứ ngỡ thanh mai đồng trúc mã
Dè đâu oanh dạt yến ba đào
Thu tàn đông tận luân vần điểm
Quạnh xót xa nhìn dáng Nguyệt hao
Quạnh xót xa nhìn dáng Nguyệt hao
Chùm ngâu điểm xuyết phối pha màu
Ngưu Lang hóng đợi nao lòng cảm
Chức Nữ trông chờ nén lệ đau
Chí ước tương phùng đầu tháng bảy
Đồng mong tái ngộ mỗi thu nào
Nhịp cầu diện kiến tình đâu thỏa
Gác nhớ thương dành… hẹn kiếp sau…
Mai Vân-VTT, 26/10/22.
CÙNG HỌA:
THU VIẾT CHO NGƯỜI Viết Cho Người
Vì sao ? Ai hiểu tại vì sao
Rạn vỡ người chưa biết cớ nào
Yêu lắm sông thương sao sánh được
Nhớ nhiều biển ái có là bao
Hương thơ chưa nhạt trên mùi tóc
Điệu nhạc còn vang dưới cội đào
Thu đến làm chi cho sắc lá
Úa vàng tình ấy cũng vàng hao .
Úa vàng tình ấy cũng vàng hao
Ước mãi thu ơi chớ biến màu
Xa cội cỏ cây còn nhớ tiếc
Lìa nguồn gỗ đá cũng buồn đau
Thơ sầu bởi nhạc , đâu là đúng ?
Người lỗi do ta , có phải nào ?
Nàng Mỵ* khóc tuyền đài ngọc vỡ
Chàng Trương* ôm hận vạn đời sau .
LHN
(*): Trương Chi, Mỵ Nương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét