Thứ Sáu, 8 tháng 7, 2022

SỢI TÓC BẠC

SỢI TÓC BẠC.

 

Bốn mươi năm trước tưởng đường xa

Nào biết hôm nay tuổi đã già

Hồn gởi theo mây vờn bóng núi

Thân còn sợ gió cuốn hình ma

Hoa lau thấp thoáng vờn quanh tóc

Sợi tuyết bâng khuâng đọng khắp nhà

Vương vấn tâm tư trong kẽ lược

Mới hay ngày tháng vẫn mình ta ...

Hawthorne  7 - 7 - 2022

CAO MỴ NHÂN

 

BÀI HỌA:

 

GẶM GIÀ…

 

Trăm năm những tưởng rất vời xa

Rón rén thời gian quật gã già

Lòng dại, ngẫm ngày sâu hóa bướm

Đời cười, trông dáng hắn tuồng ma

Đêm dài, tim nhói nhồi đau giấc

Tóc trắng, hồn mơ đáo lại nhà

Bao nỗi mênh mông, chiều xế bóng…

Nghẹn ngào ai biết , hiểu giùm …ta?

CAO BỒI GIÀ

07-07-2022

 

ĐỒNG HỌA:

 

THẤU HIỂU

 

Ước nguyện chung đò dẫu bến xa

Lòng anh thấu hiểu ngại chi già?

Cho dầu tóc rối như người nộm

Hoặc giả lưng còng tựa bóng ma

Nghĩa thắm chan hòa luôn quý bậu

Tình sâu bồi đắp mãi yêu nhà

Năm chầy tháng rộng tâm nào đổi

Chia sẻ vui buồn thuận ý ta!

 

Như Thu

07/07/2022

 

CÙNG HỌA:

 

LÃO NIÊN TỰ THÁN

 

Em ở một nơi xa quá xa

Còn anh sức yếu tủi thân già

Ngày ngày đi đứng như hình nộm

Tháng tháng vào ra tợ bóng ma

Ăn bánh trái thì tìm xóm chợ

Uống cà phê cứ kiếm khu nhà

Tuổi già mệt mỏi bao phiền toái

Ngại đến tìm nhau ta với ta./.

Toronto 7/7/2022

Nguyên Trần

 

TIẾP HỌA:

 

TÂM SỰ TUỔI GIÀ

 

Thời gian tuổi lão tưởng còn xa

 

Lật bật mà nay cũng đến già

 

Sự nghiệp trêu ngươi đùa tựa quỉ

 

Công danh chọc ghẹo trốn như ma

 

Ưu phiền ,nghĩ phận thương xa xứ

 

Tủi hổ , ngẫm thân xót biệt nhà

 

Tâm sự não nề ai thấu hiểu ?!

 

Cuối cùng rồi chỉ có riêng ta !

 

songquang

20220707

 

HỢP HỌA:

 

NGẬM NGÙI TUỔI LÃO

 

Những tưởng đường đời trải rất xa

Nào hay thoáng chốc đã thân già

Ngày trông mờ ảo người ra thú

Đêm ngó nhập nhòe bóng tưởng ma

Chân yếu nào mong đi khắp chốn

Lưng khòm chỉ dám bước quanh nhà

Ngậm ngùi xem lại hình khi trẻ

Người ấy lẽ nào lại chính ta ?

 

Sông Thu

( 08/07/2022 )

 

CŨNG HỌA:

 

XA TRỜI

 

Đếm tuổi đời mình huyệt chẳng xa

 

Răng long má hóp mệt thân già 

 

Soi gương sớm dậy ngờ thây chết 

 

Rọi mặt chiều tàn ngỡ bóng ma

 

Lắm bữa ngu ngơ đi khắp xóm 

 

Nhiều hôm ngớ ngẩn dạo quanh nhà 

 

Thâu canh nguyệt đổ lòng sâu lắng 

 

Tóc trắng thêm dần quạnh quẽ ta 

 

Minh Thuý Thành nội 

Tháng 7/7/2022

 

ĐỒNG HỌA:

 

NGẬM NGÙI

 

Đường về cát bụi chẳng còn xa

Man mác ngày trôi thấm cái già.

Trí nhớ một thời đà kém cỏi

Răng hàm mấy chiếc cũng tiêu ma.

Chiều buông lặng lẽ vời trông nguyệt

Đêm xuống bâng khuâng chạnh nhớ nhà.

Da diết lòng quê sầu lữ thứ

Ngậm ngùi tuổi hạc buốc hồn ta !

Mailoc

7-7-22

 

CÙNG HỌA:

 

TÓC SƯƠNG.

 

Chải chuốt soi hình thấy xót xa,

Bạc phơ mái tóc tội thân già.

Sức tàn  lúc khỏe khi đau ốm,

Tâm đắc người còn kẻ hóa ma.

Sáng sớm ly trà tìm bạn "nét,"

Chiều hôm tiếng nhạc tỉa hoa nhà.

Hoàng hôn bóng xế rồi tan biến,

Cuộc sống vô thường chẳng nể ta.

Mỹ Ngọc.

July 8/2022.

 

TIẾP HỌA:

 

NIỀM VUI TUỔI GIÀ

 

Đã biết ngày về chẳng mấy xa

Lo chi tóc bạc để thêm già

Thời xuân phố lượn…chưa e bão

Tuổi hạc que cầm…há sợ ma

Sáng hạ ra vườn vun khóm cúc

Chiều đông tựa cửa ngắm sân nhà

Trà xanh nhấp nhẹ…xem thư bạn

Cảm tạ …có người vẫn nhớ ta!

Thy Lệ Trang 

 

HỢP HỌA:

 

MỘNG XA


Thuở mới yêu tìm đỉnh mộng xa


Chùn chân nghỉ dưới cội thông già


Sương dày,tối đọng ngờ mưa núi


Chớp lóe,cây nhìn ngỡ bóng ma


Một giấc mơ trăng…tàn kiếp phận


Ngàn năm xót cuội… mất quê nhà


Vùi chôn tuế nguyệt vào quên lãng


Sóng gió muôn trùng vẫn gọi ta…


Lý Đức Quỳnh 

9/7/2022

 

CŨNG HỌA:

 

TÓC BẠC

 

Chiếc lược đưa vời chút gió xa 

Cuộn bay óng ánh sợi tơ già

Bâng khuâng, ngọc thể dường thân trúc

Bối rối, khuôn kiều tựa nét ma 

Bụi phủ thời gian mờ bóng nguyệt 

Câu qua cửa sổ gợn hiên nhà

Duyên đưa tình đón hồi thiên sử

Tuyết phủ mái đầu ta ngắm ta.

 

Phương Hoa - July 14, 2022

 

ĐỒNG HỌA:

 

TUỔI HẠC

 

Tám mấy duyên đời thấy chẳng xa...

Tận đường vĩnh biệt cái thân già.

Tóc xanh nay bạc thành bô lão,

Thân ốm giờ đau hoá xác ma !

Thơ thẩn tâm tư cười cuộc thế,

Thâm sâu lòng dạ nhớ quê nhà !

Thương mình bóng chiếc còn lưu lạc…

Tuổi hạc buồn vui chỉ có ta !

      Liêu Xuyên

 

CÙNG HỌA:

 

SỢI TÓC BẠC


Cái già những tưởng vẫn còn xa
Chải tóc bỗng rơi…sợi tóc ma?
Trắng mướt, bạc phơ, nào phải tớ!
Lơ thơ, còi cọc, chẳng là ta!
Bồng bềnh bóng mượt, ôi thời trẻ!
Cằn cỗi khô khan, ối tuổi già!
Nhặt sợi tóc lên màu bạc phớ
Chổi cùn xua vội giấu đầu nhà.

Thúy M
7/16/22

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét