NGẠO
ĐỜI
Gió ơi, gió hỡi thổi về
đâu
Mang bớt cho ta những mảnh
sầu
Xoa giúp tương lai đầy trắc
trở
Quẳng luôn dĩ vãng lắm buồn
nhàu
Câu ca mới gợi sao mà nhức
Tiếng gọi xưa vời quá sức
đau
Một kiếp nhẩm thầm, mi được
mấy?
Ngạo đòi cất giấu tận …ngàn
sau!
CAO BỒI
GIÀ
09-12-2018
BÀI
HỌA:
BUỒN ĐỜI
Không
biết bây giờ em ở đâu
Để
anh xơ xác cuộc tình sầu
Chăn
đơn quanh quẩn lòng tan vỡ
Gối
chiếc kề bên tim nát nhàu
Ngày
tới mang toàn niềm thống hận
Chiều
rơi chở hết nỗi buồn đau
Em
ơi ! Mình chắc không duyên nợ
Xin
hẹn tìm nhau trong kiếp sau
Toronto
9/12/2018
Nguyên Trần
ĐỒNG
HỌA:
HẬN
ĐỜI
Chim ngàn
bạt gió biết đi đâu
Mây cuốn
mang theo vạn nỗi sầu
Người vẫn
lạnh lùng xa xứ sở
Kẻ còn nuối
tiếc ngấm buồn đau
Tình xưa ai
nỡ đành quên lãng
Nghĩa cũ
bậu lơ thật chán nhàu
Thôi hết từ
nay duyên nợ hão
Ta về ôm
hận tới mai sau !
THIÊN
HẬU
CÙNG
HỌA:
CÕI MƠ
Sông hỡi sông hời chảy mãi
đâu
Có trôi ra khỏi thế gian
sầu
Đến nơi nào đó nhiều hoa
thắm
Lìa chốn này đây lắm cỏ
nhàu
Hưởng cảnh an bình và hạnh
phúc
Xa thời bất hạnh với thương
đau
Con người, vạn vật đầy nhân
ái
Chung sống vui vầy vạn kiếp
sau.
Sông
Thu
TIẾP
HỌA:
BUÔNG ĐỜI
Không nghề chẳng vốn biết nhờ
đâu
Thất thểu tay ôm nặng gói
sầu.
Vắt sức làm thuê cơm tạm đủ
Gặp người chia sẻ áo thôi
nhàu.
Cho dù bà chủ luôn kèm riết
Chẳng để ông chồng phải dính
đau.
Chỉ biết buông đời cho cái
mệnh
May mà còn chút để mai sau .
Trần Như Tùng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét