Thứ Ba, 11 tháng 10, 2011

NGẮM NGỌN LÁ THU

Rồi ra cũng phận , lá vàng rơi
Quá lắm tàn thu ,khép lại đời
Dạ dạ nào lôi canh thoái bước
Ngày ngày đố cưỡng khắc ngừng trôi
Trường đời vụng vở , nhay lòng nuối
Đoản phận tròn vai ,đẹp nụ cười
Thu đấy nhẹ vương hồn lãng đãng
Nghe gần đâu đấy ,lại …xa xôi!
CAO BỒI GIÀ
11-10-2011

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét