Thứ Sáu, 25 tháng 2, 2011

Ơ - KÌA

Ơ
Họa mãi vần ơ kể cũng thơ.
Nhưng ơ nhiều quá ắt ra khờ.
Hay tôi với Bác tìm gu khác.
Cho sĩ và bờm thỏa sức mơ.
Nước biển Hà Tiên dào dạt sóng.
Mây trời Đà Lạt thướt tha tơ.
Đừng quên đất Bắc đang mùa hội.
Tiền bạc vay trời...ngốc mới lơ.
Nguyễn Huy Vụ
XIN HỌA:

KÌA
Kìa một vần ơ ,thỏa sức thơ
Kẻ làm, người đọc …hỏi ai khờ
Rằng người mấy độ mà không ngán
Có Cuội, ngàn năm vẫn cứ mơ
Yêu chữ mà anh còn đuổi vận
Say thơ nên tớ mãi vương tơ
Thôi tìm vần khác ta vui tiếp
Kìa tớ sẵn sàng… chẳng có lơ !
CAO BỒI GIÀ
25-02-2011

1 comments:

  1. GIỮ GÌN BẢN SẮC
    Tặng Cao Bồi Già
    Nghe tiếng đầu dây giọng bác Cao.
    Mấy người xa xứ ngẫm ra sao?
    Bao năm tiếng Bắc khồng hề nhạt.
    Nửa kiếp lời Nam vẫn ngọt ngào.
    Tiếng Mẹ ru nôi lòng mãi nhớ.
    Lời cha răn dậy dạ không lao.
    Nhân đây nhắn gửi người xa xứ.
    Cội rễ ngàn năm… dám bỏ nào
    26/02/2011
    Nguyễn Huy Vụ.

    LỤC BÁT TÂM SỰ VỚI BÁC CAO
    Tặng Cao Bồi Già
    Từ khi gặp bác Cao Bồi.
    Giao lưu phiền muộn thấy vơi ít nhiều.
    Bây giờ tuổi đã xế chiều.
    Tôi gian díu với cô liêu bóng mình.
    Hai bàn mười ngón tay xinh.
    Nửa đời vẫn bạc trắng tình trần gian.
    Nửa đời vẫn lắm gian nan.
    Thời gian nghe rõ khẻ khàng bước chân.
    Nói rằng: “ danh lợi phù vân”.
    Ai người khẳng khái không cần nó đâu?
    Cửa lòng tôi mở từ lâu.
    Sao tri âm vẫn bên cầu nước trôi.
    Giao lưu với bác Cao Bồi.
    Cho tôi nhen đốm lửa đời ấm lên.
    Âu là cũng phận cũng duyên.
    Nhờ thơ đưa với miền bình an.
    Thơ vườn đâu thiếu chứa chan.
    Lời quê gom nhặt mấy hàng tặng nhau.
    Mong cho sớm hết muộn sầu.
    Lòng người ấm lại thương dâu xa rồi.
    Xin cảm ơn bác Cao Bồi.
    Trong tôi phiền muộn đã vơi ít nhiều.
    26/02/2011
    Nguyễn Huy Vụ

    Trả lờiXóa