Chủ Nhật, 27 tháng 2, 2011

GIỮ GÌN...- VỐN DÒNG

GIỮ GÌN BẢN SẮC
Tặng Cao Bồi Già
Nghe tiếng đầu dây giọng bác Cao.
Mấy người xa xứ ngẫm ra sao?
Bao năm tiếng Bắc không hề nhạt.
Nửa kiếp lời Nam vẫn ngọt ngào.
Tiếng Mẹ ru nôi lòng mãi nhớ.
Lời cha răn dậy dạ không lao.
Nhân đây nhắn gửi người xa xứ.
Cội rễ ngàn năm… dám bỏ nào
26/02/2011
Nguyễn Huy Vụ

XIN HỌA :
VỐN DÒNG
Tự thẹn ,khi người đánh giá cao
Giọng mình mình hót chứ làm sao
Của Cha, gương dạy luôn đau đáu
Vốn Mẹ ,lời ru mãi nghẹn ngào
Tiếng Mẹ lưu hòa dòng huyết quản
Quê Cha sâu nặng giọt cần lao
Thủy chung như nhất, lời xưa dạy
Tự hỏi ta theo được chút nào ?
CAO BỒI GIÀ
27-02-2011

2 comments:

  1. KHÔNG LỠ
    Bác nói vần ơ thả sức thơ.
    Dừng ngay người đọc nói tôi khờ.
    Dăm ba bài nữa khoan khoan hỉ.
    Bảy tám ngày thôi gấp gấp mơ.
    Con chữ chơi nhiều âu sẽ nghiện.
    Vần thơ họa mãi ắt lên tơ.
    Song đây ta sẽ tìm trò khác.
    Chẳng lẽ Cao Bồi lại ngó lơ.
    Nguyễn Huy Vụ.

    Trả lờiXóa
  2. PHẨM GIÁ
    Khiêm tốn càng thêm phẩm giá cao.
    Lời khen chân chính nhận không sao.
    Cho dù nắng gió không phai đức.
    Dẫu có mù mưa vẫn ngọt ngào.
    Có phải yêu quê lòng sẽ thắm.
    Hay chăng mến cội dạ không lao.
    Chăm cây ắt có ngày thu quả.
    Lẽ đó ngàn năm khác được nào.
    Nguyễn Huy Vụ

    Trả lờiXóa