Thứ Năm, 4 tháng 11, 2010

CHẢ DÁM MƠ

Ngày phải đi cày tối mới thôi
Thơ như làn nước rửa lòng trôi
Nhạt phèo đôi chữ sao mà ngấy
Vụng dại dăm câu mãi chửa rồi
Giấc mộng quẩn quanh đầy huyễn thực
Chuyện đời rối rắm vẫn nguyên khôi
Chẳng ham rảnh rỗi, đời meo mốc
Chả dám mộng mơ…lớn quá…ôi !

CAO BỒI GIÀ
2002

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét