Thứ Tư, 23 tháng 7, 2025

NUỐI TIẾC (Trường Thiên tứ tuyệt)

NUỐI TIẾC…

 

Nuối tiếc nửa đời đã bỏ công

Đem thân bồi đắp mảnh non sông

Dã Tràng xe cát xây lầu mộng

Sóng biển vô tình cuốn vỡ tung

 

Nuối tiếc sao Xuân chẳng kéo dài

Để hè đem đến cảnh chia tay

Phượng Hồng có thấy giờ ly biệt ?

Nghe tiếng ve than suốt cả ngày!

 

Nuối tiếc những ngày của thuở xưa

Lặng thầm tôi đứng trước song thưa …

…chờ em ,chờ mãi người trong mộng

mặc  nắng oi nồng của buổi trưa

 

Nuối tiếc cuộc tình đã dở dang

Em đà bỏ bến bước đò ngang

Hồn tôi ngơ ngẩn từ thu đó

Nào trách chi ai quá phũ phàng

 

songquang

20250720

 

BÀI HỌA:

 

NGẬM NGÙI

 

Ngậm ngùi một buổi đứng ban công

Nhìn cánh buồm xa tận cuối sông

Anh đã đi rồi, không luyến tiếc

Sổ lồng, cánh nhạn vút bay tung.

 

Ngậm ngùi thao thức những đêm dài

Nhớ thuở vai kề, tay nắm tay

Âu yếm, dịu dàng anh khẽ nói:

Yêu em thắm thiết cả đêm ngày.

 

Ngậm ngùi nhớ lại những ngày xưa

Dưới ánh nắng vàng lọt tán thưa

Ta bước song song trên lối trúc

Nghe cành xào xạc giữa ban trưa.

 

Ngậm ngùi nuối tiếc thuở tay dang

Ngước mặt cùng cười đón gió ngang

Trống vắng, tim em giờ lạnh giá

Trách anh dạ phụ với tâm phàng.

 

Sông Thu

( 21/07/2025 )

 

ĐỒNG HỌA:

 

CŨNG BỞI THƯƠNG NGƯỜI.

Cũng bởi thương người mới khổ công

Trèo non,lội suối vượt ghềnh,sông

Đêm chờ, ngày nhớ hồn ngây dại

Giấc ngủ chập chờn nghĩ tứ tung.

 

Cũng bởi thương người suối tóc dài

Mượt mà như lụa vuốt êm tay

Khuôn trăng đều đặn,mày thanh liễu

Ngây ngất lòng ta suốt tháng ngày.

 

Cũng bởi thương người bạn học xưa

Ra hàng giậu đợi nắng lưa thưa

Hẹn hò em bảo chờ nơi cũ

Hớn hở diện đồ ngóng suốt trưa.

 

Cũng bởi thương người gặp trái ngang

Em xây duyên mới quá phê phàng

Đan tâm ruồng bỏ không thương tiếc

Để kẻ chung tình khóc mộng dang.

LAN.

(21/07/2025).

 

CÙNG HỌA:

 

CÓ PHẢI?

 

Có phải do mình quá nhọc công?

Bao mùa gắng đợi dõi ven sông

Lang thang một bóng thầm suy tưởng

Thệ ước năm nào gió thổi tung

 

Có phải vừa nghe tiếng thở dài?

Bồi hồi tự trách chửa cầm tay

Nơi nầy lạc lõng ngàn thương nhớ!

Khắc khoải niềm riêng mãi đếm ngày!

 

Có phải e dè nhắc chuyện xưa?

Thơ tình lãng mạn cứ dần thưa!

Bâng khuâng ngẫm nghĩ thôi đành vậy!

Buộc võng bên thềm dỗ giấc trưa

 

Có phải chim bằng mỏi cánh dang?

Bùi ngùi đứng lại giữa cầu ngang

Ưu phiền nặng trĩu lòng chua xót

Dám hỏi vì sao nỡ phụ phàng?

 

Như Thu

07/21/2025

  

TIẾP HỌA:

 

HOÀI THƯƠNG

 

Một thời ướp mộng ngẫm dày công

Tất cả âu đành tựa bỏ sông

Bởi lẽ tình như nào thỏa nguyện

Cam đành đôi nẻo rẽ bay tung

 

Còn đây thở vắn lẫn than dài

Cũng phảỉ quen dần phận trắng tay

Nén lệ hoen tròng như thấu tỏ

Và lấp kỷ niệm sống qua ngày

 

Đâu rồi khoảnh khắc diễm kiều xưa

Hay buổi ngây người trước rèm thưa

Nán đợi rồi ta cùng đến lớp

Nhiêu ngày vẫn thế sớm cùng trưa

 

Trách bà Nguyệt chẳng với tay dang

Để chuyện tình đây nhuốm bẽ bàng

Xót phận trách trời sao nỡ chiếu

Để rồi oanh yến phải lìa ngang …

Mai Vân-VTT, 23/7/25.

 

HỢP HỌA:

 

GÌN VÀNG GIỮ NGỌC .

m                      

Vàng rơi không tiếc, tiếc gìn công

Lặng lẽ thuyền trôi tới cuối sông

Một mảnh hồn thiêng ngàn kiếp khổ

Tình như mây nổi thả rơi tung

m                     

Một người vò mãi tháng năm dài

Trầm lắng bao lần giữa kẽ tay

Từ giã thôn xưa về bản mới

Hồn ơi, nhang khói đã trăm ngày

m

Một người quên bẵng nỗi đau xưa

Níu kéo yêu đương trải nhặt thưa

Thời của hình hư hay bóng huyễn

Tan vào mê đắm trễ đò trưa

m

Thì thôi lưới nhện cuốn tơ dang

Se mãi dòng thơ rối dọc ngang

Kết giọt mưa nghiêng thành chuỗi lệ

Khóc thương thân phận mộng mơ phàng…

m

Rancho Palos Verdes   23 - 7 - 2025

CAO MỴ NHÂN

 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét