TUYÊN NGÔN CANH TÝ
(Độc vận)
Phụng mệnh Thiên
triều;
Tuân hành thánh chỉ.
Hô bách tính dân tình!
Nhủ ba quân tướng sĩ!
Cựu nguyệt qua,Trư
vương xuất điện thoái trào;
Tân niên đến, Thử đế
nhập ngai tiến vị.
Thiên tư ta tài giỏi
tinh ma;
Bản chất mỗ khôn ranh
quái quỷ.
Tự
bạch:
Sinh lan tràn đếm cả
nghìn muôn;
Đẻ vượt trội so hàng
vạn tỷ.
Cội nguồn đó:
Lang, Nhum, Xạ, Nhắt… , xưa kia một gốc tổ tông;
Gia phả đây: Bạch, Bọ,
Cống, Đồng…, trước đó chung dòng cụ kỵ.
Giống nòi truyền
cả triệu năm;
Chủng loại trải
qua nghìn kỷ.
Điều tra ra huyết
thống hiển nhiên;
Xét nghiệm lại nguồn
căn đích thị.
Trời cao cắc cớ, tâm
hồn nào đại lượng khoan dung;
Đất thấp trêu ngươi,
bản chất vốn nhỏ nhen ích kỷ.
Giang hồ trú ngụ ngang
nhiên;
Phiêu bạt di cư mặc ý.
Tận bãi rộng đồng xa,
ngõ đường nhà cửa…, đâu đâu cũng ngoáy hố đào hầm;
Từ đền thiêng điện
thánh, miếu mạo đình chùa…, khắp khắp luôn khoan tường đục luỹ.
Đêm lần mò cứ việc
tung hoành;
Ngày chui rúc không
màng ngủ nghỉ.
Quân tử cố cùng;
Tiểu nhân lạm hỹ. (1)
Sống chẳng ước nhà
cao;
Chết không màng mộ
chí.
Từng nhiều lúc: Tạo
tai ương gieo giống tàn vong;
Đã một thời: Gây đại
hoạ cấy mầm tử khí. (2)
Cả hoàn cầu hận
thấu tim gan;
Toàn thế giới thù sâu
cốt tuỷ.
Xuống lệnh loại trừ;
Ra tay tiêu huỷ.
Lại đặc nhiệm: Chó
cùng mèo tận diệt không nương;
Thêm liên quân: Cú với
rắn săn lùng bất kể .
Vậy
mà:
Vẫn nhởn nhơ tạo giống
sòn sòn;
Còn tấp nập truyền
sinh liên lỉ.
Coi thường: Phúc
bất trùng lai;
Chấp nhận: Hoạ vô
đơn chí (3)
Trẻ với già đặt bẫy-
dậm cù- quây lưới, cả bày đàn lớp lớp tàn vong;
Mèo cùng chó đánh hơi-
vồ chộp- bới hang, nguyên gia tộc hàng hàng chết dí.
Chế biến nướng- xào-
om- nấu hả hê;
Ra công thui- ướp-
sấy- phơi thoả chí.
Ly mi ly tớ, nhai dòn
tan rau ráu xôn xao;
Chén chú chén anh, nốc
chóp chép khề khà tuý luý.
Mùi đồng quê vượt hẳn
sơn hào;
Món ruộng rẫy ngon hơn
hải vị.
Sinh chẳng phùng thời;
Chết không toại chí .
Xác thân quẳng
lại hư vô;
Thần tính quay về
nguyên thuỷ.
Có
biết chăng:
Xưa ngôi Thử tú, vâng
chiếu chỉ đầu thai trái đất hoành hành;
Trước kiếp Ôn tinh,
nhận văn bài nhập xác nhân gian trừng trị.
Kẻ đâu hay: Địa
hậu quan tường;
Người khó thấu:Thiên
cao thính chí .(4)
Do thần kinh sáng suốt
đa mưu;
Bởi não bộ khôn lanh
túc trí.
Đứng trên đầu bậc giáp,
vươn cao hơn súc vật giành ngôi;
Ngồi trước nhất hàng
chi, vượt trội mọi linh cầm chiếm vị.
Thôi
thôi!
Đã đến khắc niên
chung;
Vừa vào giờ nguyệt
quỹ. (5)
Cờ vào tay cứ phất,
nguyên một năm quản nhiệm điều hành;
Trượng cặp nách phải
phang, mười hai tháng đương quyền cai trị.
Ước đất nước yên bình;
Mong loài người cổ
xuý.
Tri
ân!
Cống
hỷ!
Bóng Tà Dương – Bùi
Nghiệp
Chú thích:
<!--[if
!supportLists]-->(1) <!--[endif]-->Người quân tử gặp cùng khốn thì cố chịu đựng, kể tiểu nhân thì
phóng túng buông thả.
<!--[if
!supportLists]-->(2) <!--[endif]-->Thế kỷ 13, Đại dịch hạch do chuột, làm chết hơn 70 triệu cư dân
Âu Châu.
<!--[if
!supportLists]-->(3) <!--[endif]-->May mắn không đến hai lần, tai hoạ lại vào liên tục.
<!--[if
!supportLists]-->(4) <!--[endif]-->Đất thấp xem rành, trời cao nghe tỏ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét