TỰ KHỀU
Cảm tạ ơn Trên vẫn thở đều
Dở ngon mỗi bữa cũng vài sêu
Ương gàn, nên hứng bao lời
đả
Xấu xí, may còn lắm kẻ …yêu
Lòng trí buồn vui
mây, nắng, gió…
Thơ văn tung tẩy sớm, trưa, chiều
Ngẩn ngơ ôn cố, thời xa lắc…
Ơ lệ tuôn theo tiếng sáo
diều
CAO BỒI GIÀ
22-10-2019
BÀI HỌA:
ĐÔI
DÒNG TÂM SỰ
Vào
ra đôi bữa vẫn đều đều,
Qua
quýt vài lưng chẳng kể sêu.
Xem
trọng nghĩa nhân ,thưa tiếng oán
Coi
thường danh lợi, đẹp lời yêu!
Nhẩn
nha cõng tuổi đùa sương sớm,
Thơi
thảnh gồng thơ giỡn nắng chiều(!)
Đăm đắm hồn quê,mi ứa lệ
Nhớ
thời đồng ấu,mông lên diều!...
22-10-2019
Nguyễn
Huy Khôi
ĐỒNG HỌA:
TỰ TRÀO
Tuổi già ơn phước cũng trôi
đều...
Mỗi bữa cơm canh sực mấy sêu
Thế thái không màng người
ghét,hận
Nhơn tình chẳng ngại kẻ thương
yêu
Câu thơ mượn tạm ...quên ngày
tháng
Trà rượu uống suông...nhớ sớm
chiều
Lẩn thẩn vào ra ôn chuyện cũ
Cái thời cắt giấy dán làm
diều
songquang
CÙNG HỌA:
TỰ
XẠO
Bảy mươi, răng lỏng vẫn ăn
đều
Ba chén chứ nào chỉ mấy sêu
!
Ngang bướng mà bao người cảm
mến
Biếng lười lại lẵm kẻ thương
yêu
Sòng bài bám trụ từng trưa,
sáng
Quán nhậu lê la mỗi sớm,
chiều
Tráng kiện còn hơn bầy cháu
chắt
Nhảy cao với bắt cả con diều
!
Sông Thu
TIẾP HỌA:
LƯU
LINH TỰ TRÀO
Tếu táo nhẩn
nha chén rót đều
Thều thào
lưỡi lẹo mấy câu sêu
Tủm te tủm
tỉm ta chòng ghẹo
Háy nguýt
trề môi mụ mắng yêu
Lão cận hòm
săn còn nắng sớm
Già gần
huyệt lạnh cứ mưa chiều
Thần Lưu
Linh mãi theo bầu bạn
Sẽ có ngày
thôi! Đứt bóng diều!
Phương
Hoa - OCT 22nd 2019
HỢP HỌA:
CHIẾC XE
CŨ
Xế cũ già
nua vẫn chạy đều
Xăng dầu
uống hút cứ như sêu
Có khi nằm
ụ trên đường vắng
Lại lúc nổ
ồn dưới mái yêu
Sánh bước
bao năm từ nắng sớm
Đồng hành
lắm chuyến với mưa chiều
Những khi
thong thả ra đồng nội
Cho trẻ
tung tăng chạy thả diều !
THIÊN
HẬU
CŨNG
HỌA:
VUI ĐỀU
Bốn mùa sinh hoạt vẻ vui đều
Ngày nghỉ tiệc tùng ngỡ tết sêu
Hào phóng bạn thường nhiều khách viếng
Phong lưu ông vẫn lắm bà yêu
Hào phóng bạn thường nhiều khách viếng
Phong lưu ông vẫn lắm bà yêu
Tơ vương tuổi hạc đôi khi
rối
Tóc rụng tình xuân có lúc
chiều
Nào phải cao niên luôn khép
cửa
Mà tiêu sầu nổi nhớ thương diều
...
Hawthorne 22 - 10 - 2019
CAO MỴ NHÂN
ĐỒNG HỌA:
TA YÊU TA
Ngày tháng đè vai cứ gánh
đều
Ăn dùng ngũ tướng chẳng
quen sêu
Thuốc lào vẫn hứng hàng
vương giả
Thơ luật còn ham cỡ tiểu
yêu
Tuổi hạc ung dung trà buổi
sáng
Thân già thủng thẳng lộ ban
chiều
Khoan thai xoa bụng nhìn
mây lướt
Đưa vía hồn lên cưỡi lá
diều .
Trần Như Tùng
CÙNG HỌA:
TỰ THƯƠNG
Văn chương ý tưởng vẫn ra đều
Chữ nghĩa đong nhiều cũng mấy sêu
Ngó Cúc đầu song đầy dạ cảm
Trông Đào cuối ngõ tỏ lòng yêu
Thi tràn bút hoạ màu sương sớm
Phú đọng trời mây giấc nắng chiều
Lặn hụp dòng sông thời bé nhỏ
Mơ tôi trở lại tuổi ôm Diều
Chữ nghĩa đong nhiều cũng mấy sêu
Ngó Cúc đầu song đầy dạ cảm
Trông Đào cuối ngõ tỏ lòng yêu
Thi tràn bút hoạ màu sương sớm
Phú đọng trời mây giấc nắng chiều
Lặn hụp dòng sông thời bé nhỏ
Mơ tôi trở lại tuổi ôm Diều
Minh Thuý ( Thành Nội )
TIẾP HỌA:
TỰ KIỂM
Cảm ơn tiên tổ vẫn ăn đều
Mỗi bữa không nhiều, cũng mấy sêu
Có lúc góc gai nhiều kẻ ghét
Thường khi thẳng thắn khối người yêu
Thương ai tần tảo trong sương sớm
Xót bậu bon chen giữa nắng chiều
Ôm mối tương tư miền cố lý...
Không gian lồng lộng bóng con diều
Thanh Hoà
HỢP HỌA:
TỰ DIỄN
Tuồng diễn đời tatự trải đều
Thuốc thang vài lọ,mấy viên sêu
Văn thơ bát nháo thân bằng quở
Công việc chuyên cần mụ vợ yêu
Ngắm gốc mai vàng trong nắng sớm
Nhìn cành ớt đỏ lúc sương chiều
Đất trời rộng mở hồn thơ thới
Mong gió lồng lên rộn cánh diều
Người Sông Cửu
Tuồng diễn đời tatự trải đều
Thuốc thang vài lọ,mấy viên sêu
Văn thơ bát nháo thân bằng quở
Công việc chuyên cần mụ vợ yêu
Ngắm gốc mai vàng trong nắng sớm
Nhìn cành ớt đỏ lúc sương chiều
Đất trời rộng mở hồn thơ thới
Mong gió lồng lên rộn cánh diều
Người Sông Cửu
CŨNG HỌA:
TỰ NGẪM
Nguồn thơ kém cỏi ngại không
đều!
Tưởng tượng bao lần ngỡ lắm
sêu!
Lạnh lẽo sương mù đan sợi
nhớ!
Nhịp nhàng mây nước trải lời
yêu!
Thương đời chẳng thấy lòng hiu
quạnh
Mượn chữ đà quên tuổi xế
chiều
Khúc khích ngoài sân cùng bọn
trẻ
Thầm khen tụi nhỏ khéo tay
diều!
Như Thu
ĐỒNG HỌA:
BAY
BỔNG
Tập dưỡng
sinh chăm, động tác đều
Trẻ người
khoẻ sức chén dăm sêu
Vui tươi
nhanh nhẹn đầy hưng phấn
Hoạt bát
dung hoà đáng mến yêu
Nhàn nhã
khoan thai mơ thượng cảnh
Bâng khuâng
thơ thẩn mộng trời chiều
Mỗi ngày
tôi luyện tâm bay bổng
Văng vẳng
tầng không réo rắt diều
PHƯỢNG
HỒNG
CÙNG
HỌA:
LẠI KHOÁI KHỀU...
Thịt thà, cá mú vẫn xơi đều
Bất kể ngày thường hoặc lễ
sêu
Rượu đỏ, bia vàng càng cố
nốc
Chân dài, gái trẻ mãi thèm
yêu
Lờ đờ... ngủ gật nơi phòng
họp
Hô hố ...cười toe lúc tiệc
chiều
Dân oán chất chồng cao tựa
núi
Mà sao chức lão phất hơn diều
?
Thy Lệ Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét