Thứ Bảy, 19 tháng 10, 2019

TIẾU CA

TIẾU           CA
         
Lắm lúc đời sao trĩu nốt trầm
Ru tình tang hỡi cõi trăm năm
Thu đông quá vãng, lòng ôn mãi
Xuân hạ lui xa, đốt đếm thầm
Giả lả hoen mi, còn hỉ hả 
Phĩnh phờ bạch phát vẫn xanh xuân
Lênh chênh thả dốc, hồn treo gió
Ngưỡng vọng đôi chim sải cánh bằng
CAO BỒI GIÀ
18-10-2019
 
BÀI HỌA:
 
TIẾU CA
Họa y đề)
 
Tơ trời buông thấu lắng cung trầm,
Phai lạt mùa trôi vợi tháng năm.
Quá vãng nhắc hoài chừng nuối tiếc,
Hiện sinh cảm biến ngẫm thương thầm!
Gượng cười giữa lúc mi hoen lệ,
Giỡn sức ngay khi tuổi vãn xuân (?)
Phiêu lãng thả hồn đùa bóng xế
Tiếu ca dõi mắt ngóng chim bằng.
                          18-10-2019
Nguyễn Huy Khôi
 
ĐỒNG HỌA:
 
VỀ THĂM BẠN CŨ.        
 
Vỗ bình dạo lại khúc lăng trầm 
Men ngọt hay là đắng cuối năm 
Vẫn đủ đầy mâm cao chất ngất
Còn thêm thắt rượu quý âm thầm
Vai mang nhật nguyệt về thăm bạn
Túi xách càn khôn tới đón xuân 
Chẳng có gì thêm ngoài nỗi nhớ 
Chén thù chén tạc nghĩa kim bằng ...
    Hawthorne  18 - 10 - 2019 
CAO MỴ NHÂN 

CÙNG HỌA:
 
ĐƯỜNG ĐỜI.
 
Vô thường chẳng hẹn chuyện thăng trầm,​
Bươn trải đường đời với tháng năm.​
Phận tốt duyên may tình nở đẹp,​
Vận thua mệnh xấu lệ rơi thầm.​
Chỉ là mọi thứ không như ý,​
Cứ hưởng cuộc chơi hết tuổi xuân.​
Sướng khổ nhân sinh trời định đoạt,​
Bước chân cao thấp giữ thăng bằng.​
Nguyễn Thị Mỹ Ngọc.​
Oct. 18/2019.​
TIẾP HỌA:
 
RỜI XA...
 
Bơ vơ giữa cuộc lắm thăng trầm!
Gánh nặng vai gầy cũng bộn năm
Bao mối sầu tư lòng nhắn khẽ
Nhiều phen rã rượi kiếp than thầm 
Nhìn quanh trách phận ôm hoài bão
Ngẫm lại thương mình phí tuổi xuân
Bỗng chợt vui mừng buông tất cả
Dò tâm rỗng tuếch hỏi ai bằng?
Như Thu
 
HỢP HỌA:
 
TÂM CA...
 
Guồng đời cũng có lúc thăng trầm
Quẩn lại quanh đi đã hết năm
Bởi vậy,Thu qua trôi lặng lẽ
Cho nên,Hạ đến cuốn âm thầm
Thân già chẳng lựa chờ mai mốt
Tuổi trẻ không lần đợi tiết Xuân
Biết thế sao nằm ôm gối mộng ?
Để rồi rời rã cánh chim bằng !
songquang 
 
CŨNG HỌA:
 
THANH THẢN
 
Đời sao tránh khỏi lúc thăng trầm
Cứ sống hồn nhiên theo tháng năm
Thất thế, không vương niềm khổ lụy
Sa cơ, chẳng chịu cảnh âm thầm
Có đâu nóng mãi trong mùạ hạ
Nào được mát hoài giữa tiết xuân
Qua hết bão giông, trời lại sáng
Thênh thang nhẹ xoãi cánh chim bằng.
Sông Thu
 
ĐỒNG HỌA:
 
TÌM MỘT HƯỚNG ĐI
 
Tấm thân sao gặp lắm thăng trầm ?
Gió dập mưa vùi suốt tháng năm
Những lúc huy hoàng luôn trộm nhớ
Lắm phen khốn khổ luống thương thầm
Gượng cười dẫu đã tàn mơ đẹp
Nín khóc cho dù cạn tuổi xuân
Dâu bể trần gian, đâu cội phúc?
Dốc tâm thanh tịnh, chẳng chi bằng.
Thanh Hoà
 
CÙNG HỌA:
 
BƯỚC NGOẶT

Dìu em xuống phố đốt hương trầm
Ngút ngát xanh ngày dưới cội năm
Bện sợi tơ ngà hiên mộng thắm
Cài trăng ánh ngọc ngõ mơ thầm
Vi vu mây nước say tình hạ
Lả lướt đất trời đắm ý xuân
Bỗng tối thu về như định mệnh
Mang theo bão ngập cả đồng bằng.
Lý Đức Quỳnh 
 
TIẾP HỌA:
 
NGHIỆP TRẦN \
 
Nhân gian phải chịu chuyện thăng trầm
Đếm thử vui buồn diễn tháng năm
Lắm bữa hồn quay sầu lặng kín
Nhiều hôm lệ rót khổ âm thầm
Đìu hiu cảnh sớm ngày mưa hạ
Héo hắt song chiều buổi nắng xuân
Nghiệp chướng loanh quanh cười phận mỏng
Đành qua một kiếp cũng cầm bằng
Minh Thuý ( Thành Nội )
 
HỢP HỌA:
 
THANH THẢN Ê A
 
Bản nhạc đời ta bổng lẫn trầm
Khi ồn khi lặng tháng cùng năm
Điệp trùng si giáng cây đời lụi
Lác đác pha thăng khúc hát thầm
Bởi tính thèm thuồng danh trải nghiệm
Để giờ hối tiếc tuổi thanh xuân
Hai giây nhị khản ò e kéo
Xẩm chợ ê a mấy kẻ bằng .
Trần Như Tùng
 
CŨNG HỌA:
 
VỮNG CHÂN BẰNG
 
Bão tố gieo chi nỗi uất trầm
Vòng xoay sóng cả nhấn bao năm
Con người lận đận ,tâm dao động
Trần thế nhiêu khê ,dạ khóc thầm
Vượt khó tài hèn mong phúc lộc
Bền lòng sức mọn hưởng ngày xuân
Năm canh sáu khắc thầm van vái
Số kiếp vần xoay vẫn giữ bằng
PHƯỢNG HỒNG
 
ĐỒNG HỌA:
 
CHỜ TRĂNG
 
Nhang đèn bàn Phật thoảng hương trầm
Thắm thoát thu về sắp hết năm.
Ký ức võ vàng trôi lặng lẽ
Cái già hiu hắt gậm âm thầm.
Đong đưa lá úa đùa sương tối
Ủ rũ mai vàng đợi chúa xuân.
Nhấm nháp chén trà, ngồi đợi nguyệt
Qua song lửng thửng đẹp chi bằng.
Mailoc
 
CÙNG HỌA:
 
DÂN TỘC CA

Khúc nhạc dân ca nhịp bổng trầm
Vẫn còn vang mãi tự ngàn năm
Là bao nhung nhớ in sâu thẳm
Và bấy yêu thương khắc lệ thầm
Tiếng trống Mê Linh trời quật khởi
Thanh gươm Vạn Kiếp đất vào Xuân
Lần trang lịch sử hồn tiên đế
Trải mấy phong ba cánh hải bằng
Người sông Cửu
 
TIẾP HỌA:
 
TÌNH CA
 
Đồ sol nốt nhạc khúc thăng trầm
Một bản tình ca hát mấy năm ?
Có lúc lên cao cung mí vút
Đôi khi xuống thấp độ rê  thầm
Tình tang tích tịch ru cơn hạ
Réo rắc du dương đón chuá Xuân
Sầu thảm tàn đông xua buốt giá
Nàng thu thắm sắc xuống đồng bằng !
THIÊN HẬU
 
HỢP HỌA:
 
THỜI GIAN TUỔI HẠC
 
Ngày qua tháng lại cảnh thăng trầm,
Bước nhọc đường trần mấy chục năm.
Lá chán bám cây rơi lả tả,
Mây buồn ôm góc lướt âm thầm.
Xuân về tươi mát hoa yêu nắng,
Đông đến u sầu cội ghét xuân.
Tuổi hạc mòn heo hiu hắt cánh,
Kéo lê bước bạc phận chim bằng.
HỒ NGUYỄN (20-10-2019)
 
CŨNG HỌA:
 
VUI BUỒN SỰ THẾ

Vui buồn sự thế buổi thăng trầm
Đeo đẳng kiếp người, tháng với năm
Thời trẻ rộn ràng mùa khuấy động
Cuối đời lặng lẻ cõi âm thầm
Chẳng mong thu đến, còn mưa hạ
Chớ để đông về, tiếc nắng xuân
Bóng hạc đường xa chưa thấm mệt
Bầu trời quyến luyến cánh chim bằng.
Thanh Trương

1 comments:

  1. Nhờ Cao huynh sửa giúp câu 1 chữ THEO EM thành DÌU EM để tránh trùng từ THEO ở câu 8.
    Xin phép được chia sẻ trên trang nhà LP.
    Rất cảm ơn.

    Trả lờiXóa