DỌN
NHÀ
I-
Già yếu dọn về sống cạnh con
Sắp xa nhà cũ, dạ đau cồn
Đây hiên lãm nguyệt chờ trăng
đến
Nọ gác nghênh phong đợi gió
hôn
Thương gốc ngọc lan cành trắng
nụ
Tiếc rào giâm bụt bướm say
hồn
Nhà bên có kẻ vừa quen biết
Đôi mắt mênh mang một nỗi
buồn...
II-
Ký ức tràn về ngập luyến
thương
Nhớ từng kỷ niệm mỗi vuông
tường
Hình trên Đà Lạt tuần trăng
mật
Ảnh ở Nha Trang buổi sóng
cường
Hiên gió những chiều cùng ngắm
cảnh
Đường hoa mỗi sáng sánh thăm
vườn
Không gian thân thuộc bao yêu
dấu
Hình bóng bạn đời mãi vấn
vương.
Sông Thu
( Tháng 10/2019 )
BÀI HỌA:
CẢM XÚC CÙNG BẠN
I
Nghe tin chị dọn về gần con
Xa chốn thân thương hẳn dạ
cồn
Mũi nhớ mùi hương bao buổi
sớm
Lòng ôn kỷ niệm những hoàng
hôn
Vấn vương mắt tiễn, sầu hoen
lệ
Quyến luyến chân đi, nặng trĩu
hồn
Tổ ấm bao năm như máu thịt
Chia xa chạnh nghĩ thật đau
…buồn…
II
Thăm quanh tổ ấm ngập thân
thương
Kỷ niệm hằn ghi mỗi mét tường
Bùi ngọt đồng chia, cười hạnh
phúc
Đắng cay cùng trải, vượt kiên
cường
Biết bao hình ảnh lưu cùng chốn
Đầy ắp hương hoa tỏa khắp
vườn
Chân bước ngậm ngùi lòng xót
nhớ…
Bóng người yêu dấu mãi còn
vương…
CAO BỒI GIÀ
14-10-2019
ĐỒNG HỌA
LƯU LUYẾN
I
Dọn nhà gần gũi ở bên
con
Không sợ neo đơn giữa bãi
cồn
Vẫn tiếc đò xưa xa bến
đậu
Luôn chờ cảnh cũ đợi trăng
hôn
Niềm tây canh cánh in trong
dạ
Kỷ niệm miên man đọng giữa
hồn
Hạnh phúc là đây ngừng vọng
tưởng
Để cho con cháu bớt lo
buồn
II
(Họa 4
vần)
Tiễn người đau đáu lệ yêu
thương
Sao biết chia ly để tỏ
tường
Ngày ấy cũng gom chung mộng
ước
Thuở xưa cùng dệt cuộc tình
trường
Chừ còn mường tượng người
nâng bút
Nên vẫn ước ao bóng dạo
vườn
Đã rõ vô thường luôn hiện
hữu
Rứa mà tâm khảm mãi còn
vương
Như Thị
CÙNG HỌA:
BAO
GIỜ?
1/
Mai nầy trú ngụ ở nhà con
Dạ mãi băn khoăn tựa sóng cồn
Dạ mãi băn khoăn tựa sóng cồn
Gió bảo lòng ơi đừng ngại nhé
Mưa rằng bạn hỡi có sầu hôn?
Thương hoài chốn cũ mơ màng giấc
Ngẫm lại tình xưa quyến luyến hồn
Đong đếm thời gian rồi bỗng ngộ
Thầm suy tuổi hạc nén đau buồn!
Mưa rằng bạn hỡi có sầu hôn?
Thương hoài chốn cũ mơ màng giấc
Ngẫm lại tình xưa quyến luyến hồn
Đong đếm thời gian rồi bỗng ngộ
Thầm suy tuổi hạc nén đau buồn!
2/
Tin người bên nớ vẫn còn thương
Rộn rã niềm vui bậu hẳn tường?
Nghĩ lúc cầm tay lời mạnh mẽ
Nhớ hôm dạo biển chí kiên cường
Nhìn hoa rực rỡ vui đàn bướm
Dõi nắng lung linh ấm mảnh vườn
Chẳng biết bao giờ anh trở lại?
Muôn trùng xa thẳm khiến lòng vương!
Như Thu
13/10/2019
TIẾP HỌA:
TỚI NƠI Ở KHÁC.
1/
Người đi mang cả khối tình
con
Bỏ lại hoang liêu cát trắng
cồn
Hẹn biển thề non khi nguyệt
lãng
Đọc thơ dạo nhạc lúc hoàng
hôn
Cây xưa trắng nụ vương cài
tóc
Cành cũ vàng hoa đẹp lịm hồn
Đừng nhé, nguồn thương còn mãi
đọng
Trong tim dù tát cạn ao
buồn...
2/
Luyến lưu mưa nắng cũng tang
thương
Nước mắt tuôn rơi thấm ướt
tường
Có phải sương bay vờn lệ tủi
Hoặc vì khói toả thấu can
cường
Vẫn đang chăm sóc hiên hoè
quế
Còn thấy say mê vạt đất vườn
Kẻ ở nhìn theo mây lữ thứ
Người đi chiu chắt mối tơ
vương...
Hawthorne 13 - 10 - 2019
CAO MỴ NHÂN
HỢP HỌA:
ĐỔI NHÀ
#1)
Cao niên ,chọn chỗ ở gần con
Lúc dọn,dường như dạ xát
cồn:
Chậu cúc chăm vun xinh đắm
mộng
Cội mai khéo tỉa, đẹp mê
hồn
Đây...nơi tôn kính,ngày âm
kỵ
Này...chỗ trang nghiêm lúc kết
hôn
Hàng xóm chung quanh quen chẳng
sót
Dạo lui dạo tới lại u
buồn...
#2)
Thời gian chung sống ngập yêu
thương
Kỷ niệm treo cao mỗi bức
tường
Đây ảnh phu quân,người tuấn
tú
Kia hình chú rể,tính kiên
cường
Những ngày du lịch bên bờ
biển
Nhiều buổi tham quan dưới miệt
vườn
Âu yếm cùng nhau xây tổ
ấm
Giờ đi...ai tránh khỏi buồn
vương?
Thanh Hoà
CŨNG HỌA:
XÊ DỊCH...
I
Chỉ
là xê dịch,...sống gần con
Vô
ngã,vô vi,...vợi dạ cồn!
Lưu
luyến bếp nhà hồng ánh lửa,
Vấn
vương vườn tược tím tà hôn!
Châm
trà chuốc bạn khơi tâm cảm,
Lãm
nguyệt thưởng hoa xáo mộng hồn!
Dùng
dắng bước đi,... chân líu díu
Thẫn
thờ ngoảnh lại,..lặng...ưu buồn!
II
Dọn
nhà,...ai dọn được niềm thương,
Ký
ức hằn sâu,khó tỏ tường?
Khởi
nghiệp gian nan không lụy lục,
Mưu
sinh tất tả vẫn can cường!
Mồ
hôi thấm giọt hoa tươi nụ,
Nước
mắt đìa thân trái thắm vườn!
Mái
ấm dời xa,...lòng quặn thắt,
Bạn
đời khuất bóng,...dạ sầu vương!
14-10-2019
Nguyễn Huy Khôi
ĐỒNG HỌA:
DƯỠNG
LÃO
Thân già
thử soát lại hào con
Cám cảnh
nhân sinh gợn sóng cồn
Máu thịt
tình yêu guồng tạo hóa
Duyên phần
tuổi trẻ ánh hoàng hôn
Thương tràn
khóe mắt từ thơ ấu
Nghĩa
choáng buồng tim ngập cả hồn
Đã cảm song
hành luôn lạc hướng
Lần vui
phút gặp sẻ thay buồn.
Lần vui
phút gặp khéo kiên cường
Giữ chặt
thân gầy chẳng tỏ vương
Áy náy lòng
con không định tỉnh
Kêu van
tuổi hạc khó am tường
Tim chùng
bất chợt cần ban phát
Mắt nhãng
êm đềm dệt cảm thương
Chữ hiếu
dần soi nhìn lưỡng diện
Cầu tâm tạm
ổn để trông vườn.
Mai Thắng –
191014
CÙNG HỌA:
RỜI VỀ CHỐN MỚI
Dốc tất tâm mình cho cháu
con
Hiu hiu gió mát dạo qua
cồn
Nàng dâu muốn được ngày
dâng hiếu
Trẻ nhỏ đều mong sáng tặng
hôn
Nhiều chục qua rồi luôn bận
chí
Mấy mươi sắp đến được thanh
hồn
Chung nhà ba hệ từ xưa
vẫn
Xóm cũ rời xa cũng thoáng
buồn .
Nhà cũ niêm đầy giận với
thương
Võng con nôi cháu ép vô
tường
Mấy già ven xóm tình thân
mến
Chùa cổ đầu thôn chốn thịnh
cường
Trăng dịu đêm đêm âu yếm
cửa
Nắng quen sớm sớm nhẩn nha
vườn
Rồi đây gói ghém vào tâm
khảm
Nỗi nỗi vui buồn da diết
vương
Trần Như Tùng
TIẾP HỌA:
DỜI CĂN NHÀ
CŨ.
Nhỏ nhờ
cha, tuổi già nương con,
Hợp lý từ
xưa, lòng vẫn cồn.
Chung sống
gia đình vui hạnh phước,
Chăm nom
phụ mẫu thỏa thần hôn.
Xa ngôi nhà
cũ sầu đau dạ,
Dời kỷ niệm
xưa nhớ lạc hồn.
Còn láng
giềng thân tình lối xóm,
Khỏi sao
không lệ thở than buồn.
Căn nhà cũ
kỹ quá thân thương,
Kỷ niệm bao
quanh mỗi góc tường.
Thềm trước
dàn bông lầu nguyệt vọng,
Sân sau bờ
suối nước triều cường.
Hè về chiều
nắng nghe diều sáo,
Xuân đến
bình minh ngắm cảnh vườn.
Rừng núi lá
thu mầu sắc gấm,
Đông qua
song cửa tuyết hoa vương.
Nguyễn Thị
Mỹ Ngọc.
Oct.14/2019.
HỢP
HỌA:
CÙNG BẠN
(1)
VỀ VỚI CON
Đã
quyết dọn về ở với con
Mà
sao ray rứt, rát như cồn.
Nầy
đây sân thượng trăng thu ngắm
Còn
đó căn phòng bóng tối hôn.
Chợ
nhỏ * ven đường rộn rịp sáng
Tiếng
rao cuối hẻm vẩn vơ hồn.
Chao
ôi! Ngoảnh lại chân chùn bước
Ai
biết lòng ta thấm thía buồn!
Mailoc
(*)
Chợ nhỏ , mỗi
sáng họp chợ trên con đường Trần Khắc Chân Tân Định. Đi thẳng sẽ gặp con kinh
Nhiêu Lộc nước đen ngòm. Bây giờ PH cho biết con kinh đã dọn dẹp chỉnh trang đẹp
và nên thơ không như ngày trước .
(2)
CĂN NHÀ XƯA
Căn
nhà xưa ấy nghĩ mà thương
Nền
đá rêu phong lở lói tường.
Cổng
sắt rỉ hoen đà đổ nát
Cột
kèo mối mọt vẫn cương cường.
Mấp
mô nghĩa địa hoang tàn xóm
Chằng
chịt đế tranh lạnh lẽo vườn.
Cảnh
vật bồi hồi, ly loạn dứt
Trở
về quê cũ mắt sầu vương .
Mailoc
( Trở về Cao lảnh sau Hiệp Định Geneve 1954 )
CŨNG HỌA:
TÂM SỰ LÚC DỜI NHÀ
I
(Hoạ 4vận)
Chuẩn bị dời đi thấy xót cồn
Bán nhà về sống cận kề con
Thân già cần tựa người thân
quyến
Tuổi lão nương nhờ trẻ sớm
hôm
Ảnh cũ nhìn hoài lòng héo
hắt
Đồ xưa ngó mãi dạ ngây buồn
Bao nhiêu kỷ niệm tràn lên
mắt
Bóng dáng thân thương lịm thắt
hồn
II
Từng trang sách cũ thấy yêu
thương
Hình chụp toàn gia trước bức
tường
Chậu dạ lý hương bên mé cửa
Gốc mai tứ quí cạnh hiên
vườn
Láng giềng chung ngõ đà quen
thuộc
Chòm xóm cùng thôn rất diệu
cường
Tổ ấm một thời đầy ký ức
Giờ đây rời bỏ mãi buồn
vương
III
Thoáng chốc tháng ròng....đã trải
qua
Lòng còn lưu luyến lúc rời
nhà
Bâng khuâng ,trang sách không đành
bỏ
Nuối tiếc ,chồng thơ chẳng nở
xa
Một cuộc chia ly nào ước hẹn
Nhiều năm chung sống chẳng phai
nhoà
Tâm tư nặng trĩu hồn man mác
Chốn cũ rồi đây.....có nhớ ta
?
songquang
ĐỒNG HỌA:
DỜI
ĐỔI
Đến tuổi hưu
rồi thương cháu con
Ở xa cách
núi lại ngăn cồn
Máy bay lướt
gió e say sóng
Xe chạy
đường trường ngán bị...hôn
Đổi chỗ mà
nghe xao xuyến dạ
Chuyển nhà
sao thấy ngẩn ngơ hồn
Vườn hoa cây
trái giàn nho tím
Bàn viết án
thư ngập nỗi buồn
Nỗi buồn
chan chứa lẫn yêu thương
Trước lúc
chia xa chợt rõ tường
Niềm nhớ rồi
đây như bão tố
Tâm sầu sắp
tới tựa triều cường
Bao năm gây
dựng tròn gia nghiệp
Bấy độ quén
vun đẹp mảnh vườn
Bỗng chốc
buông tay dời chốn khác
Xe đà lăn
bánh mắt còn vương
Phương
Hoa - OCT 15th 2019
CÙNG HỌA:
DỌN NHÀ
I
Thay nhà đổi chỗ phải nương con
Bỏ lại người quen xóm chợ Cồn
Tiếc cả giàn hồng hay lặng ngắm
Thương cùng khóm Cúc vẫn thầm hôn
Nhìn cây lá liễu xinh màu mắt
Dạo cảnh bờ sông đẹp lạc hồn
Kỷ niệm đầy vơi nào xiết kể
Làm sao thoát được nỗi u buồn
Bỏ lại người quen xóm chợ Cồn
Tiếc cả giàn hồng hay lặng ngắm
Thương cùng khóm Cúc vẫn thầm hôn
Nhìn cây lá liễu xinh màu mắt
Dạo cảnh bờ sông đẹp lạc hồn
Kỷ niệm đầy vơi nào xiết kể
Làm sao thoát được nỗi u buồn
II
Tình gần lối xóm đã yêu
thương
Bịn rịn ôm nhau lệ tỏ tường
Đổi tượng quân nhân đời dũng
cảm
Thay tranh chiến sĩ nét kiên
cường
Trồng rau tưới nước ưa xem
cảnh
Dọn cỏ vun cây thích ngắm
vườn
Nếp sống từ lâu giờ xáo
trộn
Ai nào tránh khỏi dạ
sầu vương
Minh Thuý ( Thành Nội )
TIẾP HỌA:
VỀ VỚI
CON
-/-
Tuổi cao sức yếu phải theo con
Rời mái nhà xưa, dạ xót cồn
Bên dậu trăng soi còn dáng đứng
Dưới hiên gió thoảng tưởng ai hôn
Đây hòn non bộ, thương hoài cảnh
Đó khóm liễu xanh, quyến luyến hồn
Tình nghĩa phu thê, vầng nhật nguyệt
Nào đâu hà dễ chẵng đau buồn
-/-
Cho dù con cháu lắm yêu thương
Ký ức ngày xưa vẫn rõ tường
Đà Lạt suối reo nơi dốc đá
Nha Trang sóng vỗ buổi triều cường
Thời gian thăm viếng nơi thôn dã
Khoảnh khắc về chơi với xóm vườn
Giây phút buồn vui đeo đuổi mãi.
Tình riêng suốt kiếp mãi còn vương.
Tuổi cao sức yếu phải theo con
Rời mái nhà xưa, dạ xót cồn
Bên dậu trăng soi còn dáng đứng
Dưới hiên gió thoảng tưởng ai hôn
Đây hòn non bộ, thương hoài cảnh
Đó khóm liễu xanh, quyến luyến hồn
Tình nghĩa phu thê, vầng nhật nguyệt
Nào đâu hà dễ chẵng đau buồn
-/-
Cho dù con cháu lắm yêu thương
Ký ức ngày xưa vẫn rõ tường
Đà Lạt suối reo nơi dốc đá
Nha Trang sóng vỗ buổi triều cường
Thời gian thăm viếng nơi thôn dã
Khoảnh khắc về chơi với xóm vườn
Giây phút buồn vui đeo đuổi mãi.
Tình riêng suốt kiếp mãi còn vương.
Thanh Trương
HỢP HỌA:
TÂM SỰ DỌN
NHÀ
I/
Nửa đời đại
sứ của đàn con
Sắp nhỏ đùa
vui tựa sóng cồn
La hét cười
đùa như hát bội
Dỗ dành
ngái ngủ kiểu ôm hôn
Bây giờ tim
yếu xa bầy trẻ
Là lúc vai
sung thắm cả hồn
Nhà mới
cũng vui nhưng nặng gánh
Nhớ xưa
trông cháu dạ vương buồn !
II/
Đôi khi
cuộc sống cũng trầm thương
Chưa chắc
cháu con đã tận tường
Buồn nhớ bé
ngoan nên khó ngủ
Vắng đùa
tiếng trẻ,phải kiên cường
Bao năm vui
vẻ , chăm bầy nít
Một lũ ngây
ngô chạy xóm vườn
Cười khóc
lè nhè bà phải dỗ
Tình thâm
thắm thiết mãi còn vương !
THIÊN
HẬU
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét