Thứ Hai, 6 tháng 5, 2019

BỂ SẦU

BỂ SẦU
 
Chất ngất làm sao những nỗi buồn
Lòng đà chật kín, chẳng vuông chôn
Trăng kia dẫu khuyết, nào chia nổi
Hề đó dù tài, cũng ngán luôn
Ngoài mặt tựa đồng tung tẩy miệng 
Trong ta y lửa nấu nung hồn
Hắt hiu đêm vắng sầu nhân …bội
Dỗ giấc canh dài, lệ dạ tuôn…
CAO BỒI GIÀ
06-05-2019
 
BÀI HỌA:
 
BIỂN ĐỘNG 
 
Vẫn nước non xưa, sao lại buồn
Tình sầu viết mãi, thơ đành chôn
Bao giờ vần điệu hân hoan nhỉ
Bấy sẽ âm ba chan chứa luôn
Sóng dập dồn từ khơi vỗ bến
Mây lang thang bỏ núi vây hồn
Ngỡ mưa rừng gọi cuồng phong tới
Sương khói mơ hồ thức vội tuôn...
  Hawthorne  6 - 5 - 2019
CAO MỴ NHÂN
 
ĐỒNG HỌA:
 
ĐỜI LÀ BỂ KHỔ
 
Đời ít điều vui, lắm chuyện buồn
Sau cùng đất lạnh cũng vùi chôn
Công danh, địa vị đều trôi sạch
Sự nghiệp, tiền tài thảy mất luôn !
Phấn đấu, bon chen gần nhũn xác
Lo toan, đối phó đến kinh hồn
Cuối đường nhìn lại đều vô ích
Cám cảnh ngậm ngùi....giọt lệ tuôn !
Sông Thu
 
CÙNG HỌA:
 
BIỂN HẬN
 
Bâng khuâng chút dạ sắt se buồn,
Tháng cũ năm hờn đã tự chôn.
Non nước lòng đau tan tác nỗi,
Trần duyên lửa tắt hận sầu luôn.
Tha hương mỏi gối tàn cơn mộng,
Đất khách chồn chân thảm mảnh hồn !
Bạc tóc vẫn còn đau cố sự…
Thương đời giọt lệ ngậm ngùi tuôn !
Liêu Xuyên
 
TIẾP HỌA:
 
LỆ SẦU
 
Trăm lần vui với vạn lần buồn
Cứ thế ôm lòng đáy huyệt chôn.
May mắn mừng vui ít bén mảng
Ưu phiền thất bại cứ theo luôn.
Hồng nhan ngắn ngủi xinh tươi má
Tuổi hạc triền miên buốt giá hồn.
Hạnh phúc phải chăng là ảo ảnh?
Phù sinh một kiếp lệ sầu tuôn!
Mailoc
 
HỢP HỌA:
 
VƯƠNG CÕI SẦU
 
Tôi có người thân ngụp cõi buồn
Bồ sầu ăm ắp chẳng đành chôn.
Cơm như rơm trộn nào ăn được
Chiếu tựa mạt bò khiến thức luôn.
Quanh quẩn vườn rau , e chạm vía
Đăm chiêu nét mặt , muốn hư hồn.
Bạn bè cảm khái nan phương giải
Đôi lúc xin đành nước mắt tuôn .
Trần Như Tùng
 
CŨNG HỌA:
 
ĐỜI VUI ÍT BUỒN NHIỀU
 
Đời vui thì ít lại nhiều buồn
Kỷ niệm nào phai các dấu chôn
Nguyệt khuyết trăng đầy xem thấy dễ
Sao dời vật đổi khó tìm luôn
Ngày về toan tính bao hừng chí
Đêm đến âu lo đến mất hồn
Giữ kỹ bạc tiền ngừa trộm cắp
Cuối cùng khi thác cũng tay tuôn
songquang 
 
ĐỒNG HỌA:
 
LỆ BUỒN...
 
Đâu phải giờ đây mới biết  buồn
Lâu rồi kỷ niệm tự vùi chôn
Đèn kia dẫu tắt chưa mờ bóng
Phím nọ dù ngưng vẫn buốt hồn
Núi Bửu...ngậm ngùi xa mãi mãi
Sông Đồng ...thầm lặng nhớ luôn luôn
Biển đời chất ngất ngàn con sóng
Mờ mịt chân trời giọt lệ tuôn!
Thy Lệ Trang
 
CÙNG HỌA:
 
BỂ KHỔ.
 
Bể khổ lứa đôi lắm chuyện buồn,​
Yêu thầm dấu kín đáy tim chôn.​
Vô duyên ý hợp rồi tan vỡ,​
Không phận tâm đồng cũng hết luôn.​
Ai cũng muốn an vui hạnh phúc,​
Trời không cho giá buốt tâm hồn.​
Tu là cõi phúc người đều biết,​
Tình đọa giây oan giọt lệ tuôn.​
Nguyễn Thị Mỹ Ngọc.​
May 7/2019.

1 comments:

  1. TẦM HOAN
    Tại sao quý vị ưa kêu buồn ?
    Bắt chán vô hòm đậy nắp chôn !
    Đăng đón nguồn vui về ngự mãi !
    Rồi xua nỗi nản dọn đi luôn !
    Cùng chàng kiếm chỗ tô xinh mộng!
    Với thiếp tìm nơi sưởi ấm hồn!
    Đôi trái tim non chung nhịp đập
    Mặc cho thiên hạ gánh sầu tuôn
    LTĐQB <===> Đầu xanh 05@Gmail.com

    Trả lờiXóa