KHÁCH VIỄN HÀNH .
Tôi thấy bà , ông, cuối dặm trường
Trên đường thiên lý, tóc pha sương
Giật mình, thầm hỏi : ta, người nhớ
Phải bạn cùng nghe : năm, tháng thương
Hay vẫn tưởng xa vời hữu hạn
Còn luôn nghĩ vội vã vô thường
Rằng thôi thì chỉ là câu nói
Của khách bên lề chốn viễn phương ...
Rancho Palos Verdes 12 - 6 - 2023
CAO MỴ NHÂN
BÀI HỌA:
THĂM THẲM HÀNH CA
Lặng lẽ nhân du hết lộ trường
Tóc xanh chen lẫn mái đầu sương
Âm thầm bóng họ vùi quên lãng
Ngơ ngác lòng người ngấn xót thương…
Nay kẻ vội xa nơi nhiễu sự
Mai ta cũng viễn cõi siêu thường
Ngậm ngùi giỏi lắm trăm năm lẻ…
Thanh thản tênh cười viễn thẳm phương
CAO BỒI GIÀ
12-06-2023
ĐỒNG HỌA:
TÂM BÌNH
Hồn nghe quặn thắt giữa đêm trường!
Tóc chuyển hai màu mặc gió sương
Tất bật thời gian nào dám nghỉ
Xô bồ cuộc sống mãi còn thương
Thiên nhiên biến đổi sao huyền diệu
Tạo hoá vần xoay chẳng lạ thường
Tứ đại tâm bình luôn nhắc nhở
Gieo mầm nhân ái rải ngàn phương!
Như Thu
06/12/2023
CÙNG HỌA:
ĐỜI CHINH NHÂN
Làm thân chiến sĩ chốn sa trường
Đâu ngại tung hoành với gió sương
Dẫu có muôn trùng xa bậu nhớ
Hay là vạn dặm cách người thương
Lòng mong xum họp do may mắn
Dạ nhắc chia ly cũng lẽ thường
Biết phận chinh nhân đời lận đận
Nhưng vì đất nước phải tha phương
songquang
20230612
TIẾP HỌA:
ĐƯỜNG DÀI BÓNG LẺ
Chiều nghiêng bóng lẻ giữa đường trường
Tóc phất phơ nhòa lộng trắng sương
Vắng lặng trời buông niềm quạnh nhớ
Xa vời biển vọng tiếng ngùi thương
Vô tình gió hát tìm quên lãng
Hữu ý mây nghe gặp lạ thường
Một thoáng tri âm nào ước lệ
Tơ lòng diễm tuyệt bước trùng phương…
Lý Đức Quỳnh
13/6/2023
HỢP HỌA:
ĐÊM ĐÀ LẠT
Một mình tựa cửa giữa đêm trường
Cây cỏ nhạt nhòa dưới lớp sương
Lạnh lẽo vầng trăng khơi luyến nhớ
Chập chùng đồi núi gợi sầu thương
Còi tàu xa vẳng dường quen thuộc
Tiếng sấm ngân vang tựa bất thường
Đôi lứa năm nào say đắm mộng
Bây giờ tử biệt cách hai phương.
Sông Thu
( 13/06/2023 )
CŨNG HỌA:
CẢM NIỆM
Cõi tạm đếm chi mấy thọ trường
Quen sờn dầu dãi chuyện mưa sương
Sinh tồn chất nặng niềm cay đắng
Đoạn tuyệt vơi dần nỗi xót thương
Lượng sức vô cầu,...nhân khả kính
Bằng lòng tri túc,...bạc xem thường
Chỉnh tề tay nải,...chờ ga xuống
Phong lãng phiêu bồng giỡn tứ phương.
13-6-2023
Nguyễn Huy Khôi
ĐỒNG HỌA:
Khách Viễn Hành
Làm thân lữ thứ chốn tha phương
Khắc khoải canh thâu đổ lệ thường
Vườn cũ hoang tàn vương vấn nhớ
Làng xưa quạnh quẽ ngậm ngùi thương
Người hờn mất nước đời đen phận
Ta tủi tan nhà tóc trắng sương
Đất khách tương phùng duyên hạnh ngộ
Cầu mong tình nghĩa được miên trường
Thanh Song ntkp
CA. June/13/2023
CÙNG HỌA:
ANH VẪN CÒN ĐÂY
Quen nhau từ lúc tới quân trường,
Chiến trận xông pha thách gió sương.
Thuở ấy mang về bao chiến tích,
Bây giờ để lại nỗi bi thương.
Anh hùng lỗi lạc là như thế!
Kiếp sống phù du quả lạ thường!
Bạn hiến thân mình cho đất nước,
Khắc ghi công trạng, sử lưu phương.
Đỗ Quang Vinh
TIẾP HỌA:
KHÁCH CHIẾN TRƯỜNG XƯA
(Hoạ 4 vần)
Xưa bạn cùng tôi chốn chiến trường,
Xung phong giết địch giữa mù sương.
Xong đời lao cải không còn nhớ,
Xót phận ngậm ngùi quá thảm thương !
Xứ Mỹ giật mình nay gặp gỡ,
Xương già ôm chặt há xem thường !
Xôn xao cười nói bao vui sướng…
Xuân đến cùng nhau vọng cố hương !
Liêu Xuyên
HỢP HỌA:
DỪNG CHÂN TỰ CHỦ
Dừng chân tự chủ thoát mê trường
Lão luyện lữ hành dạn gió sương
Giữ ý chẳng tham sân trí tuệ
Nhủ lòng mãi tưởng niệm tình thương
Đường đời thức ngộ tâm vô ngã
Đạo lý đả thông tánh dị thường
Thực tại kinh cầu không trọng bệnh
Tương lai viễn vọng lạc Tây Phương?
(Phan Thượng Hải)
6/13/23
CŨNG HỌA:
ĐỜI VỐN ,
Đời vốn vần xoay ,lắm đoạn trường
Từ khi tươi sắc đến nhoè sương
Thuở còn non nớt :si mê giận
Lúc đã già nua : ngơ ngẩn thương
Dù có phải về nơi lạ lẫm
Thì đâu ngại đến chỗ bình thường
Vui lên đi nhé đừng lo lắng
Cõi tạm dang tay đón bốn phương
PHƯỢNG HỒNG
ĐỒNG HỌA:
TRƯỜNG XƯA
Bâng khuâng lặng đứng giữa sân trường
Kỷ niệm quay về mắt đẫm sương.
Khúc khích giọng cười hiu hắt nhớ
Lê thê tiếng guốc ngập trời thương!
Ve sầu ra rả buồn khôn tả
Phượng thắm lay lay đẹp lạ thường.
Heo hút thời gian không thể víu
Ngậm ngùi người mất kẻ tha phương!
Mailoc
6-13-23
CÙNG HỌA:
DẶN LÒNG
Nhiều khi đắm đuối nẻo miên trường
Sầu muộn vương hoài mái tóc sương
Xót kẻ lạc thời mùa khốn khó
Thương người đồng cảnh đẫn bi thương
Dặn lòng tha vị siêng cầu thị
Nhủ dạ chân tâm né dị thường
Đếm tuổi,...chi bằng cầu thực tại
Nhẹ hồn thơi thảnh thả muôn phương.
14-6-2023
Nguyễn Huy Khôi
TIẾP HỌA:
ĐỔI THAY
Đêm nằm thao thức suốt canh trường
Ngẫm nghĩ cuộc đời lắm khói sương
Dắt díu túm đùm đi tị nạn
Lang thang lưu lạc tránh đau thương
Bao nhiêu gian khổ đều qua khỏi
Bấy nỗi đắng cay đã quá thường
Phương thuốc thời gian dần chữa bệnh
Chấp tay cảm tạ khắp ngàn phương !
THIÊN LÝ
HỢP HOẠ:
CỐ NHÂN MỘNG.
Cố nhân mộng thấy lúc canh trường,
Chợt tới không lời lẫn khói sương.
Phảng phất mơ hồ từ cõi nhớ,
Xa vời sâu thẳm tận niềm thương.
Quyên kêu bên suối nghe quen thuộc,
Cuốc gọi bờ tre thấy lạ thường.
Nguyệt lặn sao mờ người vụt biến,
Lạnh lùng gió thổi ngút ngàn phương.
Mỹ Ngọc.
Jun. 20/2023.
Cũng họa:
CHỈ LÀ ẢO ẢNH
Nhìn trăng buồn não trọn đêm trường
Chờ đợi bao ngày mắt loáng sương
Cửa sổ bóng câu vờn, ngút nhớ
Loan phòng cơn gió thoảng, ngùi thương
Mới hay tóc chuyển màu xa lạ
Và biết da thay sắc bất thường
Mộng vỡ, giật mình thêm tủi phận
Thơ tràn theo lệ gửi nghìn phương
Phương Hoa - JUN 23, 2023
Xin góp họa 2 cùng nữ sĩ Cao Mỵ Nhân:
Trả lờiXóaDẶN LÒNG
Nhiều khi đắm đuối nẻo miên trường
Sầu muộn vương hoài mái tóc sương
Xót kẻ lạc thời mùa khốn khó
Thương người đồng cảnh đẫn bi thương
Dặn lòng tha vị siêng cầu thị
Nhủ dạ chân tâm né dị thường
Đếm tuổi,...chi bằng cầu thực tại
Nhẹ hồn thơi thảnh thả muôn phương.
14-6-2023
Nguyễn Huy Khôi