Thứ Tư, 27 tháng 2, 2019

CÔ Y TÁ (Mừng Ngày Thầy Thuốc VN 27/02)

CÔ Y TÁ
 
Một tay ống chích,một tay bông
Cắm phát  kim nằm lút giữa mông
Phát thuốc theo toa  ,căn dặn kỹ
Thay băng y lệnh nhẹ nhàng xong
Vừa đo huyết áp xem cao thấp
Lại hỏi bệnh tình có ổn không
Bác sĩ luôn cần cô phụ tá
Bằng không cũng chịu ,đứng mà … trông !
CAO BỒI GIÀ
 
BÀI HỌA:
 
CÔ Y TÁ LƯƠNG TÂM
 
Ống chích cầm tay thấm chút bông
Nhẹ tiêm một mũi lút vào mông
Thay làn băng trắng nhìn ơ được
Đo huyết áp rồi ngó chút xong
Ánh mắt dài thương trao nhớ mãi
Nụ cười rực mến hỏi đau không ?
Cô y tá giỏi luôn nhanh nhẹn
Bác sĩ bệnh nhân mãi gọi trông
Trầm Vân
 
ĐỒNG HỌA:
 
CHỚ ĐỢI TRÔNG !
 
Chiếc áo thiên thần bó sát mông
Cô nàng y tá trắng hơn bông
Đại gia chảy máu: em chăm...kỹ
Dân giả bể đầu: mắt liếc...xong !
Ca mổ- muốn mau "chi bạc nhé"
Giường nằm- hỏi rõ " có tiền không?"
Lương y chẳng đẹp bằng lương tháng
Từ mẫu bây giờ...chớ đợi trông !
Thy Lệ Trang
 
CÙNG HỌA:
 
THIÊN THẦN ÁO TRẮNG
 
Đo rồi áp huyết,sắp thay bông
Lòng sợ khôn cùng mắt ngó mông...
Dập tắt niềm lo,đau chóng hết
Làm êm nỗi sợ bệnh mau xong
Dịu dàng chăm sóc xem yên chứ
Cần mẫn hỏi thăm biết khỏe không 
Y tá như ri  ôi tuyệt diệu
Nàng tiên áo trắng mãi hoài trông
Thanh Hoà
 
TIẾP HỌA:
 
LƯƠNG TÂM ĐÁNH MẤT!
 
Mắt chạm phong bì giữa đoá bông
Nên nàng bơm thuốc nhẹ vào mông
Hiểu ngay thủ tục điều đâu khó
Đi đúng con đường việc cũng xong
Ngoài cửa dân nằm xem tội quá!
Trước thềm trẻ khóc ngẫm buồn không?
Lương tâm đánh mất bao giờ nhỉ?
Thương mãi quê nhà xót dạ trông!
Như Thu
 
HỢP HỌA:
 
CÔ Y TÁ ĐẸP

Áo choàng thầy thuốc sáng như bông
Tiên nữ vài cô cũng trắng mông
Con bệnh lờ đờ, hoài chẳng dứt
Bàn tay êm dịu, mãi đừng xong
Cơn đau hành hạ, tuy là vậy
Cái thú lai rai, phải thế không
Bệnh viện cũng cần y tá đẹp
Ngày về lâu chút, khỏi chờ trông
Người Nay
 
CŨNG HỌA:
 
NGƯỜI Y TÁ ẤY
 
Tiệt trùng cho dẫu chút cồn bông
Người bệnh là Kinh, Dáy hoặc Mông.
Cẩn thận kim tiêm khi sắp chích
Dặn dò huyết áp lúc đo xong.
Thời giờ,viên thuốc luôn gìn trọng
Tấm bánh, đồng quà quyết nói không
Trăm họ nhìn vào đều tấm tắc
Phòng tôi điều tri mãi ngời trông ..
Trần Như Tùng
 
ĐỒNG HỌA :
 
THIÊN THẦN ÁO TRẮNG
 
Bước chân thoăn thoắt nhẹ như bông
Áo trắng dịu hiền phủ quá mông
Cả buổi nhọc nhằn, thân chẳng nghỉ
Suốt ngày bận rộn, việc chưa xong
Ân cần, tận tụy... lòng luôn giữ
Cáu kỉnh, lơ là...dạ nhắc không
Xã hội tin yêu, người bệnh mến
Bóng hình nhân ái được chờ trông.
Sông Thu
 
CÙNG HỌA:
 
LƯƠNG Y NHƯ TỪ MẪU
 
Kính mến “ thiên thần “ tặng bó bông
Con đường bệnh viện rộng mênh mông
Lương y tận tuỵ nào lơ bỏ
Bác sĩ ân cần mãi mới xong
Nhã nhặn khuyên lơn bao chuyện phải
Ôn tồn nhắc nhở những điều không
Trời ban sứ mạng đầy cao cả
Muốn cám ơn người đứng đợi trông
Minh Thuý 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét