Thứ Hai, 10 tháng 9, 2012

NGẮM CÕI... TRĂM NĂM

Nghiêng nghiêng vạt dốc ngắm trăm năm
Đủ vị khổ toan   chốn bụi trần
Nấc nghẹn môi cười bao ảo  thực
Tròn xoe mắt  dõi những thăng trầm
Dưng không phần mãi dưng không giễu
Ảo mộng đời thì ảo mộng châm
Xấp ngửa bàn tay đen cố trắng
Mà nguyên  năm ngón vẫn hoàn…năm !
          CAO BỒI GIÀ
        10-09-2012

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét