Lâu lâu rong ruổi quãng đường xa
Lóc xóc ổ voi oải cốt già
Mặc tiếng “đường thôn “ mà láng mượt
Mang danh “quốc lộ “ lại te tua
Hỏi rằng :Viếng núi kham sao nhỉ
Nghĩ tới :Thăm rừng , dám nữa a ?
Suốt buổi bác tài …cười chẳng nói,
Thở dài :Đường xá …bệnh trầm kha !
CAO BỒI GIÀ
16-09-2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét