Chủ Nhật, 27 tháng 8, 2023

ADIEU MON PAYS - VĨNH BIỆT QUÊ HƯƠNG (Phỏng Dịch: Mai Lộc)

ADIEU MON PAYS

J’ai quitté mon pays, j’ai quitté ma maison.

Ma vie , ma triste vie se traine sans raison.

J’ai quitté mon soleil, j’ai quitté ma mer bleue

Leurs souvenirs se réveillent, bien après mon adieu .

    Soleil ! Soleil de mon pays perdu .

Des villes blanches que j’ai jadis connues .

J’ai quitté une amie , je vois encore ses yeux ,

Ses yeux mouillés de pluie , de la pluie de l’adieu

Je revois son sourire , si près de mon visage .

Il faisait resplendir les soirs de mon village .

Mais du bord du bateau ,qui m’éloignait du quai.

Une chaine dans l’eau a claqué comme un fouet .

J’ai longtemps regardé ses yeux bleus qui fouillent.

La mer les a noyés dans le flot du regret .

Enrico Macias


PHỎNG DỊCH:


VĨNH BIỆT QUÊ HƯƠNG


Thế là phải xa lìa xứ sở ,

Xa căn nhà một thuở yêu thương .

Đời tôi một chuỗi chán chường .

Ra đi sầu thảm , vấn vương tâm hồn .

Vừa khi mới bồn chồn chân bước ,

Kỷ niệm về như cướp hồn tôi  .

Một trời thương nhớ xa xôi ,

Nghe sao đắng chát bồi hồi mắt cay.

Mặt trời hỡi ! từ nay xa vắng .

Trời mênh mông , cát trắng , biển xanh .

Phố phường màu trắng nắng hanh ,

Quê tôi rực rỡ bức tranh chiều vàng .

Tôi nhớ mãi những nàng con gái ,

Người tôi yêu lay láy mắt nhung .

Chao ôi ! mưa lệ rưng rưng ,

Nụ cười héo hắt tơ chùng ngày đi .

Trong từng phút chia ly não nuột ,

Tàu dần đi mỗi lúc xa bờ .

Mắt tôi đăm đắm thẫn thờ ,

Trông theo , trông mãi , trông vời bóng quê

Tàu rẽ nước điên mê chẳng khác ,

Sóng bạc đầu chan chát mạn tàu ,

Lặng nhìn mắt biếc lao xao ,

Biển khơi xóa hết dạt dào tiếc thương .


Mailoc phỏng dịch


ĐỒNG PHỎNG DỊCH:


VĨNH BIỆT QUÊ TÔI


Quê hương mái ấm còn đâu?

Đời tôi lẽo đẽo mối sầu bâng khuâng.

Mặt trời, biển cả mênh mông,

Với bao kỷ niệm trong lòng ngổn ngang,

Khi tôi vĩnh biệt xóm làng,

Sau lưng bỏ lại, lại càng gợi khơi.

Mặt trời quê cũ xa rồi!

Thị thành tôi đã một thời dạo chơi,

Phố phường vui nhộn bao đời,

Phố phường hồn hậu không lời chia tay.

Xa rồi bạn gái bao ngày,

Ánh nhìn còn hiện điện đài tim tôi,

Mắt nàng lã chã lệ rơi,

Lệ mưa từ biệt khi tôi xa nàng.

Lòng tôi rạo rực xốn xang,

Khi tôi nhớ lại lúc nàng cười tươi,

Sát mặt tôi, nàng mỉm cười 

Làm bừng sống lại những chiều làng tôi.

Chợt tàu đã bắt đầu rời,

Lững lờ bỏ bến nắng nôi dãi dầu.

Rẽ con sóng quất mạn tàu,

Tôi nhìn nàng vẫn giờ lâu dõi nhìn.

Than ôi, sóng đã nhận chìm

Ánh màu mắt biếc dõi nhìn triều dâng.

Đỗ Quang Vinh 

dịch sát nguyên bản

29-8- 2023


CÙNG PHỎNG DỊCH:


VĨNH BIỆT QUÊ TÔI.


Tôi dời mái ấm quê hương,

Mà không lý lẽ buồn thương cuộc đời.

Còn đâu nắng nội biển khơi,

Ghi bao kỷ niệm một thời đã qua.

Nắng ơi, nắng của quê xa,

Trắng phau đường phố chan hòa thân quen.

Bỏ sau đôi mắt bạn hiền,

Lệ mưa ướt đẫm ưu phiền chia phôi.

Nhớ xưa kề má tươi cười,

Những chiều êm ả tuyệt vời quê tôi,

Con tầu tách bến ra khơi,

Mạn tầu sóng vỗ tả tơi bập bồng.

Thật lâu mắt biếc dõi trông,

Bao nhiêu tiếc nuối ngàn trùng chìm sâu.

Mỹ Ngọc phỏng dịch.

Aug. 27/2023.



1 comments:

  1. Bài nguyên tác rất hay và bài dịch nhuần nhuyễn tuyệt vời. Rất cám ơn anh Mai Lộc đã cho thưởng thức.
    Phương Hà

    Trả lờiXóa