Ta,
người ở trọ chốn trần gian
Trên
bước hành hương cõi vĩnh hằng
Trú
ngụ lâu, mau tùy số phận
Trải
qua sướng, khổ bởi duyên phần
Vợ
chồng ràng buộc rời không nỡ
Con
cháu quây quần bỏ chẳng an
Ngộ
nhận nơi này là đích đến
Nên
lòng bám víu cứ hoài mang
Sông
Thu
(
30/12/2021 )
BÀI
HỌA:
TỈNH
NGỘ…
Trăm
năm hạn số kẻ nhân gian
Ngỡ
ít nên mong được sống hằng
Vua
chúa đêm ngày săn kiếm thuốc
Thảo
dân đen đỏ chịu cam phần
Tráng
non sớm …khuất ôi buồn tiếc
Hạc
lão dai …nằm, hỏi sướng an?
ở
trọ, rồi mai xa tít cuối…
…trời
cao lồng lộng có gì mang ?
CAO
BỒI GIÀ
30-12-2021
ĐỒNG
HỌA:
LẼ TỰ NHIÊN
Sinh ký
kiếp người chốn thế gian
Tử quy tận
số chả ai hằng...
Thấp hèn,
cao thượng khôn so tướng
Suy thịnh,
hên sui khó định phần?
Tránh
họa dễ gì lường được họa
Cầu an đâu
phải đã bình an?
Vòng xoay
sinh - diệt luân hồi chuyển
Bể
khổ,...thẩy đều chịu nặng mang.
30-12-2021
Nguyễn Huy
Khôi
CÙNG
HỌA:
CÕI TẠM
Cứ tưởng nhà mình ở thế gian
Rồi mơ với mộng tới cung hằng
Dòng sinh biến chuyển tuỳ duyên
nghiệp
Thác cuộn luân lưu thuộc số
phần
Quấn quýt chồng, con tìm sự ổn
Đeo cùng mẹ, vợ kiếm điều an
Nào hay quán trọ nơi dừng chốc
Tỉnh thức cho lòng khỏi nặng
mang
Minh Thuý Thành Nội
Tháng 12/30/2021
TIẾP HỌA:
CỚ GÌ LO
Ai người sống mãi ở
dương gian
Thì chớ mơ chi một cõi
hằng
Dẫu trước hay sau đều
tới đích
Dù nhanh hoặc chậm
cũng xong phần
Ngoài tầm tay với , lo
chi mệt
Quá sức người vươn ,
bỏ mới an
Đã ngộ trần ai là chỗ
tạm
Cớ gì sanh tử vẫn
vương mang ?
LHN
HỢP HỌA:
BỖNG NGỘ…
Trí mãi xoay mòng chuyện thế gian
Rầu lo tính toán những đêm hằng…
Sang giàu, hạnh phúc tin vì mệnh
Nghèo khó, truân chuyên đổ tại phần
Dạ cứ mơ màng lòng trĩu nặng
Tâm nào nghĩ ngợi giấc bình an
Nhân sinh bến mộng đầy hư ảo
Bỗng ngộ ra rằng cái nghiệp mang!
Như Thu
12/30/2021
CŨNG HỌA:
CUỘC ĐỜI.
Sống gửi thác về trọ thế gian,
Ngày mong đợi nắng, tối trông hằng.
Tình yêu lạnh ấm theo duyên phận,
Sự nghiệp trầm thăng tại số phần.
Sức khỏe nay đau mai mạnh mẽ,
Thân tâm khi yếu lúc bình an.
Đời là bể khổ lo chèo chống,
Bến giác bờ mê một kiếp mang.
Mỹ Ngọc.
Dec. 30/2021.
ĐỒNG HỌA:
CHUNG MỘT
BẦU TRỜI.
Chúng mình
đang ở một không gian
Ra biển,
nhìn mây, vớt bóng hằng
Nghe sóng
trùng dương vui mấy thủa
Thấy bờ
thạch thảo đẹp muôn phần
Đôi khi
cát lạnh luồn thân giá
Lắm lúc
sầu hoang đợi phận an
Tới cuối
đường trăng, trời rực rỡ
Vầng dương
thay ánh nguyệt mênh mang...
Hawthorne 30 - 12 - 2021
CAO MỴ
NHÂN
CÙNG HỌA:
VÔ THƯỜNG
Mọi vật đang tồn tại thế gian
Chẳng chi bất biến hoặc thường hằng
Mây xanh sáng nắng cười tù ngục
Bụi đỏ chiều mưa khóc mộ phần
Lúc bướm yêu hoa đầy phúc hạnh
Thì hương bạt gió vợi yên an
Duyên may đến được nơi trần thế
Huyễn ảo xin lòng chớ nhọc mang
Lý Đức Quỳnh 31/12/2021
TIẾP HỌA:
VẪN BIẾT ,
Lòng người vướng víu miệt dương gian
Tâm trí hoang mang số cửu hằng
Chốn tạm trơn tru nào có chỗ
Cõi bồng phẳng lặng chẳng còn phần
Nhớ lời nguyện ước luôn bền chặt
Xây mộng tương lai nỏ bất an
Vẫn biết nhiêu khê ,vòng lẩn quẩn
Mà hoài tháng gánh với ngày mang !
PHƯỢNG HỒNG
HỢP HỌA:
NGỘ NHẬN
Tôi thường
ngộ nhận chuyện nhân gian
Cuộc sống
xinh tươi chẳng mãi hằng
Mọi nước
yêu thương cùng giúp đỡ
Muôn nhà
cảm mến sẽ cưu mang
Nào đâu
ganh ghét điều hơn thiệt
Chả biết
lọc lừa chuyện ổn an
Cứ tưởng
dòng đời đầy mộng đẹp
Đâu hay số
kiếp đã riêng phần
songquang
CŨNG HỌA:
VỐN LÀ VẬY
Biết mình đến tạm chốn nhân gian
Đoan với ông thiên với chị hằng
Cần kiệm làm ăn dùng mọi sức
Kiên tâm học hỏi giúp thêm phần
Chăm lo làm thiện mong trời ấm
Hoan hỉ chung lòng muốn đất an
Của cải ngày về xin gửi lại
Danh hào là thứ phải gìn mang.
Trần Như Tùng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét