Thứ Tư, 19 tháng 9, 2018

BÌNH MINH CẢM


BÌNH MINH CẢM


Mưa bão dầm dề nhẹ hạt rơi
Bình minh vắng cả tiếng chim rồi
Hướng Dương ngửa mặt, tìm ngơ ngác
Gà trống gằn lời, gáy lẻ loi
Chốn phố ngẫm mình thân áo ấm
Nơi xa thương kẻ cảnh màn trời
Nhìn mây u ám lâng lâng cảm
Luẩn quẩn sầu lòng mãi chẳng nguôi…
CAO BỒI GIÀ
17-09-2018


BÀI HỌA:


VÔ ĐỀ


Thu tàn xao xác lá vàng rơi
Sinh sắc cỏ hoa đã lạt rồi !
Đường trăng qua lại đơn thân chiếc
Ngõ trúc đi về lẻ bóng loi !
Kẻ phởn phơ đời,..lơ vận nước
Người lần miếng sống,...lụy cơ trời...
Cảnh tình ngao ngán khôn vô cảm
Mượn chén tiêu sầu dỗ dạ nguôi.
                                  17-9-2018
                             Nguyễn Huy Khôi


ĐỒNG HỌA:


VÌ SAO NÊN NỖI ?


Mới sáng mà mưa đã nặng rơi
Họa tai bão lũ đến nơi rồi !
Núi đồi xói lở trơ và trụi
Nhà cửa tiêu điều lẻ với loi
Đất sống đâu còn nguyên mảnh đất
Trời che khôn giữ vẹn bầu trời
Vì sao nên cảnh tang thương ấy ?
Nỗi giận bừng bừng chẳng thể nguôi !
Sông Thu


CÙNG HỌA:


BÃO ĐẦU THU
Họa bốn vần


Ào ào gió thổi, lá hoa rơi
Giông bão vùng bên ghé đến rồi
Sáng sớm, vầng hồng còn khắp chốn
Chiều tàn, mây xám đã muôn nơi
Mưa tuôn ào ạt mờ chân núi
Sấm chớp liên miên sáng góc trời
Nơi bạn ...biển cuồng cơn sóng dữ
Hẳn lòng lo lắng mãi chưa nguôi !
Thy lệ Trang


TIẾP HỌA:


TRÀ ẨM BÌNH MINH
                      Họa bốn vần


Đâu đó tiếng gà lác đác rơi
Đằng đông đã rạng sáng lên rồi.
Lâm râm ngày hiện lời chim chóc
Lành lạnh tâm rung chuyện sự đời.
Day mắt cho chân rành lối đất
Buông mình để sức thuận dòng trời.
Bần thần tuổi tác đè vai trĩu
Trà ẩm bình minh giúp chút nguôi .
Trần Như Tùng


HỢP HỌA:


DẠ NÀO NGUÔI


Thu sang gió thả lá vàng rơi
Bến cũ thuyền xa nhạt mộng rồi
Những giọt mưa ngâu hoài ngóng đợi
Từng cơn gió lạnh mãi trông loi
Hồn dâu đã cạn thời mê lộ
Lòng biển chừ phai buổi đắm trời
Vàng đá phôi pha niềm cố sự
Tình quê mảnh nguyệt dạ đành nguôi
Hương Thềm Mây
GM.Nguyễn Đình Diệm 18.9.2018


CŨNG HỌA:


CỨU GIÚP LŨ LỤT


Quê nhà ngập lũ với mưa rơi
Quanh quẩn hàng năm bão đến rồi
Hà bá hành liền sao lắm trận
Thiên đình giáng tiếp biết bao loi
Mùa màng gia súc trôi theo nước
Phụ lão trẻ thơ lội ngó trời
Thành thị thừa cơm no,áo ấm
Bầu hoài thương bí dạ khôn nguôi
Thanh Hòa


ĐỒNG HỌA:


THẾ THÁI


Mưa lòng sầu sũng nẫu sương rơi
Tủi cực trường miên quá thấm rồi!
Quan lại thường tham sân lấn át
Thảo dân luôn luống chịu đe loi (?)
Bình hòa thế sự cầu tâm dạ
Xoay chuyển càn khôn lụy ý trời (?)
Nước mạnh, dân giầu ai chẳng mộng
Trần ai nhiễu loạn...khó khôn nguôi?!
                                       19-9-2018
Nguyễn Huy Khôi


CÙNG HỌA:


PHÓ DÂN


Tựa chiếc lá vàng đợi rụng rơi
Ngày đi khép lại ước mơ rồi
Nhân sinh một xó hoài xô đạp
Cuộc sống muôn bề mãi đấm loi*
Hiện tại đau thương…bầy cướp đất
Tương lai khốn nạn…lũ buôn trời
Phó dân khổ kiếp nhà không chủ
Oán ấy bao giờ mới được nguôi ?!
Lý Đức Quỳnh 


TIẾP HỌA:


TIẾNG BUỒN RƠI


Ngồi nhìn bão gió tiếng buồn rơi 
Xám sẫm mưa giăng xoá nắng rồi 
Bụi Cúc xơ rơ cành gãy nát
Nàng mèo tư lự bóng cô loi
Suy tư xót dạ ai giường đất
Ngẫm nghĩ thương tâm cảnh nóc trời 
 Luẩn quẩn bao nhiêu hình ảnh tệ 
Nghe lòng trĩu nặng chất khôn nguôi 
Minh Thuý 
19 tháng 9_2018


HỢP HỌA:


LAN MAN..


Thuở nào chung bóng rỡn trăng rơi
Ngoảnh lại hoàng hôn đã lịm rồi.
Hận kẻ bạc tình đời tạp dục
Thương người trượng nghĩa sống đơn loi!
Em nâng chị ngã nương từ dạ
Lá rách "đùm lành",...hổ với trời?!
Bóng thói người đời chua chát thật
Tàn hơi bể khổ,...xót khôn nguôi!
23-9-2018
Nguyễn Huy Khôi

2 comments:

  1. Xin phép Cao huynh được chia sẻ trên trang LP.
    Kính Huynh sức khỏe !

    Trả lờiXóa

  2. Xin góp tiếp bài họa 3

    LAN MAN..

    Thuở nào chung bóng rỡn trăng rơi
    Ngoảnh lại hoàng hôn đã lịm rồi.
    Hận kẻ bạc tình đời tạp dục
    Thương người trượng nghĩa sống đơn loi!
    Em nâng chị ngã nương từ dạ
    Lá rách "đùm lành",...hổ với trời?!
    Bóng thói người đời chua chát thật
    Tàn hơi bể khổ,...xót khôn nguôi!

    23-9-2018

    Nguyễn Huy Khôi

    Trả lờiXóa