Thứ Bảy, 12 tháng 11, 2011

SẦU THÊ

Đem so đôi chuyện vui buồn
Sợi vui mãi mãi ngắn hơn cọng buồn
Nỗi buồn Trời để tự tuôn
Niềm vui kiếm vốn mới buôn được về
Cơn buồn dai sống lê thê
Sự vui chợt thoáng chửa về đã bay
Đêm dài buồn trở dạ nhay
Ngày qua lại cố giả bày mặt vui
Vô duyên đời khéo ghẹo người
Nhìn quanh cũng rặt khoe tươi giấu sầu
Ai ru điệu ví tiếng ầu
Hồn ta lặng ngấm kéo sầu …thê hơn !
CAO BỒI GIÀ
12-11-2011


HÒA Ý
Nghe nàng kiều thả tiếng đờn.
Tiền đường dậy sóng oán hờn dâng cao.
Niềm vui ngắn ngủi chiêm bao.
Nỗi sầu dằng dặc đong nào cho vơi.
Vui thời mỏng mảnh áo tơi.
Buồn như mưa gió dập vùi trầm luân.
Vui như bóng đổ trước sân.
Hoàng hôn ập xuống buồn lân vào nhà.
Vui như đám cưới người ta.
Nỗi buồn thủa ấy nghĩ mà đau tim
Sổ lồng vui thỏa cánh chim.
Con đò duyên kiếp im lìm sang sông.
Giáng buồn ba tháng mùa đông.
Ắt rồi tết đến ngập đồng xuân vui.
Vui buồn so sánh thế thôi.
Cao Bồi chớ có làm tôi nản lòng
Nguyễn Huy Vụ

3 comments:

  1. bài họa:
    Nghe nàng kiều thả tiếng đờn.
    Tiền đường dậy sóng oán hờn dâng cao.
    Niềm vui ngắn ngủi chiêm bao.
    Nỗi sầu dằng dặc đong nào cho vơi.
    Vui thời mỏng mảnh áo tơi.
    Buồn như mưa gió dập vùi trầm luân.
    Vui như bóng đổ trước sân.
    Hoàng hôn ập xuống buồn lân vào nhà.
    Vui như đám cưới người ta.
    Lỗi buồn thủa ấy nghĩ mà đau tim
    Nguyễn Huy Vụ

    Trả lờiXóa
  2. bài họa:
    Nghe nàng kiều thả tiếng đờn.
    Tiền đường dậy sóng oán hờn dâng cao.
    Niềm vui ngắn ngủi chiêm bao.
    Nỗi sầu dằng dặc đong nào cho vơi.
    Vui thời mỏng mảnh áo tơi.
    Buồn như mưa gió dập vùi trầm luân.
    Vui như bóng đổ trước sân.
    Hoàng hôn ập xuống buồn lân vào nhà.
    Vui như đám cưới người ta.
    Lỗi buồn thủa ấy nghĩ mà đau tim
    Sổ lồng vui thỏa cánh chim.
    Con đò duyên kiếp im lìm sang sông.
    Giáng buồn ba tháng mùa đông.
    Ắt rồi tết đến ngập đồng xuân vui.
    Vui buồn so sánh thế thôi.
    Cao Bồi chớ có làm tôi nản lòng
    Nguyễn Huy Vụ

    Trả lờiXóa
  3. LẠI VÔ NAM
    Ta lại vô cùng đất nước nam.
    Phải nào danh lợi lắm cho cam.
    Tha hương mãi nhớ hình quê cũ.
    Viễn xứ còn thương sắc áo chàm.
    Cất bước tôi rời nơi xứ nhãn.
    Quay về bạn ở chốn vườn cam.
    Ngựa hồ chim Việt còn thương xứ.
    Mới biết thường nhân lắm kẻ sàm.
    Nguyễn Huy Vụ
    (Viết nhân dịp vô lại miền Nam sau chuyến về quê chơi)

    Trả lờiXóa