Thứ Hai, 4 tháng 1, 2021

XUÂN BUỒN

XUÂN BUỒN

Xuân đến rồi đi, vẫn thế thôi
Vô thường cõi tục, bể dâu rồi
Chàng nơi góc biển, sầu hoài vọng
Bậu ở chân trời, lệ mãi rơi
Đất mẹ quạnh hiu, làn gió lạnh
Quê người đơn lẻ, bóng mây trôi
Đào mai nở vội, làn hương sớm
Pháo nổ chiều xưa, dạ ngậm ngùi
Thanh Trương

 

BÀI HỌA:

 

HỮNG HỜ THẾ XUÂN…

 

Xuân lai, xuân khứ mặc ta thôi

Ngó lại xuân phai, tóc trắng rồi

Xuân góc quê nhà om nắng đổ

Xuân miền đất khách mịt sương rơi

Xuân lôi ký ức lang thang đáo

Xuân kéo tàu đời lững thững trôi

Ô lạ nàng xuân chưa chạm ngõ

Nghe xuân nhẹ gót, dạ …bùi ngùi

CAO BỒI GIÀ

04-01-2021

 

ĐỒNG HỌA:

 

XUÂN NGẬM NGÙI

 

Xuân đến xuân đi cũng vậy thôi

Xuân sang tuyết phủ khắp nơi rồi

Xuân tình tuổi trẻ xôn xao đợi

Xuân lão tóc sầu lã chã rơi

Xuân khứ quê xưa mừng Tết tới

Xuân nay xứ lạ ngắm vân trôi

Xuân sao buồn bã lòng hờ hững

Xuân chẳng vui chi dạ lặng ngùi !

THIÊN LÝ

 

TIẾP HỌA:

 

XUÂN VUI VẺ

 

Xuân thương, xuân nhớ, cũng đành thôi

Hoa nở tân xuân đẹp quá rồi

Còn ước gì hơn xuân thắm trổ

Hay mơ xuân khác nắng vàng rơi

Xưa xuân biên giới mây cuồng thả

Nay mộng xuân tình thơ loạn trôi

Muốn hỏi xuân nào em thích nhất

Để anh vẽ thử xuân bùi ngùi ...

     Utah  4 - 1 - 2021

CAO MỴ NHÂN  

 

HỢP HỌA:

 

XUÂN BUỒN

Xuân về cảnh vật cũng buồn thôi

Gió thổi từng cơn...buốt lạnh rồi

Trước ngõ đìu hiu hoa trắng rụng

Sân nhà quạnh quẽ lá vàng rơi

Thời gian ký ức như sông chảy

Năm tháng dòng đời...tựa nước trôi

Nỗi nhớ quê xưa lòng Trắc ẩn

Niềm thương chốn cũ dạ Bùi ngùi...!

 

Bạc Liêu/5/1/2021

Hồng Vân

 

CŨNG HỌA:

 

XUÂN CÔ ĐƠN

 

Cách xa đôi ngả cũng đành thôi,
Thoáng chốc thanh xuân đã hết rồi!

Cuối hạ xác xơ hoa gạo rụng

Tàn thu tê tái lá vàng rơi

Cái già bạc bẽo thời gian cuốn,

Tuổi trẻ phai nhoà ngày tháng trôi

Phương ấy mai đào bông rộ nở?

Nơi đây Xuân đến,dạ bùi ngùi.

 

Thanh Hoà

 

ĐỒNG HỌA:

 

VẨN VƠ SẦU

 

Đoạn cuối đời người chỉ vậy thôi

Mùa đông buốt giá đến lâu rồi

Mộng mơ tàn lụi như hoa rã

Hoài bão tan tành tựa lá rơi

Ngày tháng qua đi trong tẻ nhạt

Tâm tư chùng xuống giữa bùi ngùi

Thời gian còn lại dần thu hẹp

Trong nỗi u hoài lặng lẽ trôi !

 

Sông Thu

( 05/01/2021 ) 

 

CÙNG HỌA:

 

XUÂN SẦU

 

Nơi này năm tháng lạnh lùng trôi

Ngoảnh lại tuổi xanh mất hút rồi!

Ký ức chập chờn tim thắt thắt

Tình quê xao xuyến dạ ngùi ngùi.

Điện thư vắng bặt, vì sao rụng!

Tri kỷ im lìm, cánh hạc rơi!

Bấm đốt mấy Xuân sầu đất khách

Ngày về xa lắt, não lòng thôi!

MaiLoc 

01-04-2021

 

TIẾP HỌA:

 

LỠ DỊP! 

 

Hẹn hoài chả gặp gắng cười thôi!

Viễn khách dường như lỡ dịp rồi!

Bến cũ thì thầm xuân nhớ đợi

Thân già ước vọng tuyết ngừng rơi

Thời gian vùn vụt nào thay đổi 

Số phận u sầu cứ nổi trôi

Ái ngại trăng bèn khuyên chớ tủi 

Mà sao dỗ giấc giọng ngùi ngùi!

 

Như  Thu

01/04/2021

 

HỢP HỌA:

 

XUÂN CẢM

 

Thế là Xuân cũng đến mà thôi !

Điểm hẹn nàng Xuân đã biết rồi

Dưới đất mai vàng mơn mởn thắm

Trên trời mây trắng lượn lờ trôi

Én bay đầu núi thênh thang lượn 

Sương quyện ngoài sân lác đác rơi

Chốn khách Xuân buồn sao lại tới ?

Nhớ về Xuân mẹ dạ bùi ngùi

 

songquang 

20210105

 

CŨNG HỌA:

 

NGẪM NGHĨ ,

 

Con tạo xoay vần đúng lẽ thôi

Ngày qua tháng lại ,hết năm rồi

Chia tay bịn rịn bàn tay nắm

Ly biệt âu sầu nước mắt rơi

Trắc trở tình trường ,duyên kiếp khép

Lênh đênh sông nước ,lục bình trôi...

Lung linh hạt nắng trên cành lá

Ngẫm nghĩ duyên ta ,bớt xót ngùi

 

PHƯỢNG HỒNG

 

ĐỒNG HỌA:

 

XUÂN BUỒN
 
Xuân mãi vô tình,tệ rứa thôi
Giàu sang vị kỷ đảo điên rồi
Quan cười mập mỡ thêm cười góp
Dân khóc eo nghèo kệ khóc rơi
Núi lạnh đêm dài trăng chó sủa
Sông sầu bến đục nước bèo trôi
Người đi biệt xứ không về nữa
Bỏ mặc quê hương ngậm với ngùi
Lý Đức Quỳnh
   5/1/2021

 

CÙNG HỌA:

 

XUÂN HỜ HỮNG

 

Xuân về trở lại hững hờ thôi

Cuộc sống từ lâu đã nhạt rồi 

Dẫu sắc Đào tươi lìa gió thổi 

Hay màu Cúc thắm gãy cành rơi 

Ơ thờ giống nước âm thầm chảy 

Nhạt nhẽo như bèo lặng lẽ trôi 

Tóc bạc dần qua trời viễn xứ 

Quê hương gợi nhớ nỗi bùi ngùi 

Minh Thuý Thành Nội 

Tháng 1/5/2021

 

TIẾP HỌA:

 

NGẬM MÃI KHÔNG TAN

(Họa  4 vần)

 

Mùa quá mùa về mãi vậy thôi

Rễ bi luồn khắp cõi tâm rồi

Tăm hơi mơ tưởng không ngoi dậy

Tin nhạn an bài chẳng thả rơi

Một thoảng vu vơ nghe tự đất

Bao phen ngơ ngẩn ngó theo trời

Xuân buồn le lói còn tia gốc

Ngậm mãi không tan kẹo đắng ngùi.

Trần Như Tùng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét