Thứ Hai, 30 tháng 11, 2020

NHẠC ĐIỆU ĐÊM

NHẠC ĐIỆU ĐÊM

 

Sầu buông sấm giục đệm cung trầm

Gió thét gừ gầm tấu họa âm

Cây lắc phừng phừng, reo thác loạn

Mưa rơi sụt sịt, khốc đau thầm 

Phòng khuya thao thức, nhay cơn mộng

Giấc muộn vầy vò , cáu mảnh chăn

Nhạc điệu đêm dài ru …sợi nắng

Ngủ say, bỏ mặc lạnh gian trần…

CAO BỒI GIÀ

29-11-2020

 

BÀI HỌA:

 

ĐÊM NGHE KHÚC NHẠC XƯA

Đêm vắng đàn buông khúc nhạc trầm
Khiến lòng xao xuyến nhớ thanh âm
Ngũ cung ngày cũ dồn buông loạn
Bát nhã thuở xưa ngẫu nhắc thầm
Ngây ngất mộng đời bên dĩ vãng
Mê say phù thế cạnh màn chăn
Xứ xa phiêu dạt chân mòn mỏi
Hồn nước còn mang nặng kiếp trần

songquang

 

ĐỒNG HỌA:

 

TRONG MƠ

 

Khúc nhạc ngân nga điệu bổng trầm

Cung đàn vang vọng những thanh âm

Đêm khuya thao thức... trăng hờ hững

Canh vắng thẩn thơ, gió lặng thầm

Quạnh quẽ suy tư bên gối mộng

U hoài khắc khoải, cạnh màn chăn

Trong mơ cứ ngỡ nơi tiên cảnh

Tỉnh giấc thì ra chốn bụi trần...!

 

Bạc Liêu/30/11/2020

Hồng Vân

 

TIẾP HỌA:

 

CÔ ĐƠN

 

Nàng đan áo ;lạnh, dáng u trầm

Chiều xuống im lìm không vọng âm

Sương tỏa mờ che vườn quạnh quẽ

Chim bay ẩn khuất bóng âm thầm

Đợi chờ mòn mỏi bao ngày tháng

Nhung nhớ ngậm ngùi những chiếu chăn

Đã sắp vào đông, trời trở rét

Cô đơn một bóng chốn dương trần

 

Sông Thu

 

HỢP HỌA:

 

ĐÊM CỔ TỰ

 

Qua đêm cổ tự khách đường trần

Tiếng khánh tiếng trùng não nuột âm.

Bàng bạc sân chùa trăng lãng đãng

Mông lung sương khói gió thì thầm.

Hương sen thoang thoảng vương bàn Phật

Mùi mốc nực nồng thấm gối chăn.

Trong sớm đã nghe chân chú tiểu 

Lò hồng dìu dịu khói hương trầm.

Mailoc

11-30-2020

 

CŨNG HỌA:

 

PHIM CŨ

 

Nửa đêm thức giấc ,nhạc đâu trầm

Tiếng vọng xa xôi khúc diệu âm

Trăn trở gối hoa lòng khắc khoải

Nhớ nhung quá khứ dạ đau thầm

Cuộn phim ngày cũ quay từng đoạn

Hình ảnh người xưa quấn tấm chăn

Tia nắng ban mai vừa thức dậy

Ta như bừng tỉnh chốn hồng trần…

THIÊN LÝ

 

ĐỒNG HỌA:

 

TIẾNG NGÂM ĐÊM

 

Tiếng ngâm ai đó giọng thơ trầm

Gió gởi cây đời những sắc âm

Nỗi nhớ miên man da diết tỏ

Niềm thương sâu đậm tỉ tê thầm

Người đi tấc dạ neo khuôn cửa

Kẻ ở men lòng dõi bước chân

Có đợi cùng mong ngời nét luyến

Dài lâu còn ấm chốn dương trần.

Trần Như Tùng

 

CÙNG HỌA: 

 

ĐÊM BUỒN

 

Gió giật từng cơn, lúc bổng trầm

Đông hàn buốt giá, nỉ non âm

Lắt lay nỗi nhớ,lòng chôn chặt

Nhức nhối niềm đau,lệ nuốt thầm

Cô quạnh canh dài, thao thức gối

Võ vàng đêm lạnh não nề chăn

Mơ màng mộng tưởng...lời ru mẹ

Sực tỉnh, còn đâu?...cõi thế trần!

 

Thanh Hoà

 

TIẾP HỌA::

 

Cung Đàn Đêm 

Có tiếng mưa rơi giọt nhịp trầm 

Chen luồng gió rít thổi hoà âm 

Trời trùm nước chảy đau niềm lặng 

Đất hứng dòng trôi quặn nỗi thầm 

Huyễn hoặc cung sầu lơi nhạc khúc 

Mơ màng phím lạc quyện mền chăn 

Đêm lay ký ức tàn cơn mộng 

Ảo não âm vang lạnh cõi trần 

Minh Thuý Thành Nội 

Tháng 12/1/2020

 

HỢP HỌA:

 

NHẠC ĐIỆU ĐÊM

 

Từ đâu vẳng lại giọng phù trầm

Gió thét mưa gào khúc hợp âm

Nhánh gãy cho cây sầu chất ngất

Cành rơi để cội khóc âm thầm

Dầu vơi chiếc bóng buồn thân phận

Bấc lụn cô phòng tủi gối chăn

Tiếng nhạc như buông lời trách móc

Ngàn muôn thống khổ bởi hồng trần

 

              Thanh Song Kim Phú

CA Dec/1st/2020

 

CŨNG HỌA:

 

VẲNG ĐẾN ,

 

Nào ai thoát khỏi cuộc thăng trầm

Biển dữ dằn,gieo rắc sóng âm

Trời đất cuồng quay ,người nhức nhối

Tình đời đảo lộn,kẻ than thầm

Bao mùa vò võ mong chia gối

Suốt kiếp cô đơn ngóng sẻ chăn...

Vẳng đến đâu đây lời của gió

Nhẹ thôi chứa đựng sắc không trần

PHƯỢNG HỒNG

 

ĐỒNG HỌA:

 

NGUYỆT TÀN

 

Đêm khuya sầu lắng giọt đàn trầm

Gió nhẹ chan hòa quyện nốt âm

Réo rắc cung lơi dường khổ nghẹn

Nhặt khoan điệu trải tựa đau thầm

Vì ai khuất dạng buồn trăng nước        

Nên kẻ cô phòng nhớ chiếu chăn

Bóng nguyệt lung linh vừa ẩn dạng

Chợt nghe nhức nhối cõi lòng trần

 

Phương Hoa – DEC 3rd 2020

Chủ Nhật, 29 tháng 11, 2020

TIẾN SĨ VẸT

      TIẾN SĨ VẸT

Tiến sĩ Đông Đô thấy rẫy đầy
Nhìn quanh nhan nhản....vẻ vang thay
Phó phòng ngất ngưởng văn bằng xộ
Trưởng xã nghênh ngang học vị bày
Ngày trước đậu cao nào mấy kẻ
Bây giờ học giả gớm nhiều tay
xem kìa Pháp Mỹ ...thua xa lắc
Đến cả Nhật Hàn ...cũng chạy ngay

 

Đến cả Nhật Hàn ....cũng chạy ngay

Hỏi sao đất Việt lắm nhân tài

Giáo sư lổn nhổn hơn mưa  vãi

Tấn sĩ ê hề tựa lá bay

Chễm chệ xưng danh, ôi sướng ngất

Vênh vang múa mép, thật mê say

Ngồi trên vận nước, cười vô sỉ

Xã tắc ra sao kệ mặc mầy !

 

Songquang 

 

 

BÀI HỌA:

THẤY MÀ LO…

 

“Tài nhân” đất Việt hiện sinh đầy

Càng lắm,  càng lo mới lạ thay

Bao chị văn bằng vênh dọa nạt

Vạn ông danh thiếp ngạo khoe bày

Người mua tước vị nào ê mặt

Kẻ bán học hàm chẳng nhát tay

Đào  tạo “ăn liền” trong chớp mắt

Cần chi mệt óc, đậu cao ngay…

 

Cần chi mệt óc, đậu cao ngay…

Tấn sĩ như chơi, thế mới tài

Rủng rỉnh bạc tiền vô tợ rót

Thong dong quan lộ tiến như bay

Người khinh “học giả”, bơ không hổ

Kẻ mỉa “nghè luồn”, mặc vẫn …say

Ăn trốc, ngồi trên chuyên nói phét

Nước non vận khó cậy chi mày!!!

CAO BỒI GIÀ

28-11-2020

 

ĐỒNG HỌA:

 

NGÀI HÓA BƯỚM

 

Giáo sư Tiến Sĩ xứ ta đầy

Nước vẫn nghèo hèn ngẫm tức thay

Thích tiếng cấp bằng thường thích nổ

Ham danh chức tước lại ham bày

Chê dân chữ ít còn nhiều chuyện

Cậy đảng mắt nhiều lại lắm tay*

Đốt đuốc đi tìm mà chẳng được

Đâu người tiết tháo đức tâm ngay ?

 

Đâu người tiết tháo đức tâm ngay

Đài báo nêu gương kể cũng tài

Đạo lý nhạt như dòng nước chảy

Nhân tình nhẹ tựa lá khô bay

Thơ làm khi trước nay còn lụy

Rượu uống bây giờ mai mới say

Chớp mắt đã nghe ngài hóa bướm

Đang ông bỗng chốc chuyển sang mày.

HUY VỤ  29/11/2020  

 

CÙNG HỌA:

 

BAO GIỜ TIÊU LẠI TIỀN XU 

Nương vận thơ thi sĩ Song Quang 

Các Thầy giứt cháo sống lưu đầy

Trò thấy làm ngơ đau đớn thay

Mờ sáng hương sư tìm bãi đậu

Chiều tà cô giáo dọn hàng bày

Thông minh không đảng run giò cẳng

Ngu dốt đầy hồng mạnh cánh tay

Kiếm được chuyến tàu ra biển rộng

Đồ cầy thác vội vã dông ngay 

 

Đồ cầy thác vội vã dông ngay 

Giáo chức lưu vong phát triển tài

Phú quý như mưa rơi gió thoảng

Thời gian tựa ngựa chạy mây bay

Quê nhà lười học, làm chi bộ 

Xứ lạ không bằng, biến gã say 

Đất nước từ ngày xu thấy lại*

Cống, nghè lúc nhúc giống ăn mày 

 

Nông gia hai lúa NJ 

*Trích ý từ hai câu thơ tương truyền là xuất phát từ Sấm Trạng Trình :

Bao giờ tiêu lại tiền xu

Kẻ khôn làm tớ thằng ngu làm thày 

 

TIẾP HỌA:

 

GIẢ DANH

 

Bằng cấp,chao ôi chúng bán đầy

Phải nào giấy lộn,nực cười thay !

Cử nhân,tại vị mua về giữ

Tiến sĩ,tranh ngôi kiếm để bày

Học thuật trò chơi thằng chột mắt

Quan trường sới vật bọn nhanh tay

Lao nhao một lũ bò quanh ghế

Dị tật lưng gù rõ thấy ngay…

 

Dị tật lưng gù rõ thấy ngay

Dế giun non nỉ đỉnh thiên tài

Giáo sư mượn gió diều chao,lượn

Tiến sĩ nương đàn vẹt hót,bay

Chén rượu hân hoan mời đuối đắm

Canh bài lạc thú chuốc cuồng say

Giả danh trí thức buôn quyền lợi

Sống chết dân nghèo…kệ chúng mầy !

Lý Đức Quỳnh 

 

HỢP HỌA:

 

TIẾN SĨ VẸT

 

Trời Nam tiến sĩ có mà đầy

Như nấm mùa mưa dữ dội thay

Ngọc Đại tào lao nên sáng chế

Bùi Hiền bá láp cũng phô bày

Thằng kia chủ xướng bèn khua mỏ

Đứa nọ a tòng thiệt bó tay

Di sản tiền nhân sao phá hoại

Ngữ nầy mới ló phải tề ngay

 

Ngữ nầy mới ló phải tề ngay

Để chúng ba hoa tưởng có tài

Rỗng tuếch huênh hoang văn phụng lộn

Ba xàm khoác lác chữ rồng bay

Nàng đừng láo lếu mà mê muội

Bậu chớ đua đòi phải đắm say

Chữ nghĩa ông cha xin quý trọng

Ham chi cái thứ trối thây mầy

 

Thanh Song Kim Phú

CA Dec/1st/2020