Thứ Ba, 31 tháng 1, 2012

SAY CHÈ 01

Hôm nay mùng 8 Tết rồi,thế là hết Tết, nhưng đây đó vẫn còn những gốc mai vàng rực,nơi này nơi kia vẫn đang đông vui lễ hội, hương Xuân xem ra hãy còn “thắm dai” lắm.Tuy thế đã thấy nhiều chiếc áo công nhân vào ca, nhiều tà áo dài tung tăng đến lớp.
Lâng lâng trong không khí tiếc Xuân vui hội này mình lại nhớ lại cái thời học sinh năm xưa, bấy giờ cũng khoảng mùng sáu,mùng mền gì đấy Tết Quý Sửu,mình đang học lớp 7 ,ngày đầu năm đi học lại chẳng thằng nào cặp sách gì vì biết đến lớp chỉ để khai niên lấy lễ rồi đấu láo cùng nhau mà thôi.Được chừng hơn giờ học, bọn mình gồm 4 thằng rủ nhau đi hội Xuân bên Tổng Liên đoàn Lao động.
Hội Xuân năm ấy được tổ chức trong khuôn viên Trụ sở Liên đoàn Lao động,vì là năm Sửu nên cái Logo đầu trâu đắp nổi trước cổng của Liên đoàn được các họa sĩ trang trí thật bắt mắt,trong khoảng sân rộng có biết bao trò vui hớp hồn bọn mình, nổi bật và quảng cáo náo nhiệt nhất là chương trình ca nhạc tạp kỹ ALIWOONG HOÀNG BIẾU,tấm panel vẽ hình và tên tuổi của “5 vua hề về làng” La Thoại Tân,Thanh Việt, Thanh Hoài, Khả Năng,Phi Thoàn đã kéo chân chúng mình lại ngay hướng rạp dã chiến đó.
Tuấn Chuột, người nhỏ bé nhất bọn nhưng đã nhanh chân nhất đến hỏi quầy vé.Thằng bạn này là 1 học sinh mới của lớp mình, nó cùng gia đình mới chạy về sau biến cố mất An Lộc,tuy là lính mới trong lớp nhưng bản tính láu lỉnh nên kết thân rất nhanh với bạn bè,mới đầu ai cũng “dị ứng” với cái máu nổ của nó khi khoe là cháu tướng Hưng cũng nằm chung dưới hầm tử thủ với “ông chú”,rồi được ổng cho lính mở đường máu cho gia đình hắn thoát,đến khi thấy cả lớp bĩu môi thì hắn tỉnh queo:
_ Nổ “lựu đạn” vậy mà tụi bay không sái cổ hả ?Mai tao thử nổ đạn cối xem bọn mi có chết vì tin không ?
_Ê ê lẹ lên bọn bay,còn 3 vé cuối,tao lobbi được thêm 1 suất vô kèm nè
Tuấn í ới gọi.Hốt chót 3 vé 30 đồng mà “hội” có 4 đứa nên chú bán vé tặng thêm 1 phiếu hồng hồng có hình em bé với dòng chữ “Suất Đi Kèm”:
_Một đứa lại đây qua bấm phiếu này trên ngực áo mới vô được đa
Cả 4 thằng đều không chịu làm baby ,thằng nào thằng nấy giãy nảy :”tao trả tiền vé ,tao trả tiền vé ,không đeo cái “huy chương” miễn phí ấy đâu “.Thấy lằng nhằng quá,chú bán vé chỉ mặt Tuấn Chuột quát lớn :
_Thằng này nhỏ con đeo là hợp lẽ nhất,không chịu thì cho nghỉ chơi luôn
Tiu nghỉu Tuấn đành phải tuân theo lệnh chú bán vé lặng lẽ để chú ấy gắn “mề đay vào chùa “đỏ hồng ngực áo.Trong rạp đã đông nghẹt khán giả,mình cùng Ẩn, Bình và Tuấn chen chúc mãi mới kiếm được 3 ghế trống liền nhau, 4 thằng cố ép sát vào nhau để chia đều 4 cái mông trên 3 ghế trống ấy,chưa tới giờ mở màn mà xem chừng 4 thằng đã “khó ở” lắm lắm…Thằng Ẩn ré lên:
_Xích đẳng chút đi, đau cái mạng sườn tao quá rồi nè
Nhích qua,sàng lại được dăm phút lại đến lượt Bình la lối :
_Trời ơi,dập cái mạng mỡ tao rồi làm ơn đừng ép nữa mấy ông nội !
Nghe mấy thằng chí chóe, than vãn ,1 chú soát vé tiến lại quan sát mấy thằng nhóc đang dở khóc,dở cười hỏi :
_Mấy đứa đi với nhau hả ?
_Dạ ,dạ bốn đứa chú ơi
Chú ta nhìn chằm chằm vô tấm thẻ trước ngực Tuấn Chuột rồi ngoắc tay :
_Bước ra theo tui lên hàng ghế đầu dành riêng cho trẻ em mà ngồi xem
Tuấn đi theo nhân viên soát vé, mình và 2 thằng còn lại thật là thoải mái mỗi tên sở hữu 1 ghế ,nhìn theo bóng Tuấn Chuột, nó được ngồi ngay chính diện sát sân khấu,cu ta thật là đỏ vận bỗng đâu lại được ngồi thưởng lãm ngay điểm vàng cơ chứ, Bình buột miệng :
_Ngu quá, dại quá lúc nãy biết thế tao đã xí làm baby rồi,vừa không mất tiền vừa được chỗ ngồi nhất hạng,thằng đó thật là…”Chuột “…mù vớ cá rán
Sân khấu mở màn: Một anh hề chạy quanh sân khấu,vừa chạy vừa biểu diễn màn xiếc với bóng, những động tác của anh ta trông thật khéo và ngộ nghĩnh, chợt anh ta bật té, 1 cú té pha trò làm cả khán phòng vỗ tay cười ầm ĩ,vài phút sau khi yên lặng trở lại thì :
_Á a á a…
Mình thấy Tuấn Chuột ở hàng ghế đầu nhảy dựng lên la thất thanh
(Còn tiếp)

HẾT TẾT RỒI AI ƠI

Mặc tình mùng chín với mùng mười
Khắp chốn gần xa lễ hội vời
Trẩy hội chen chân cho kiệt sức
Viếng chùa giành chỗ đến tàn hơi
Tàu xe cắt cổ không hề ngán
Hàng quán moi hầu vẫn cứ chơi
Mai đã xanh cành,đào trốc gốc
Tết tàng,Xuân khứ hỡi người ơi !
CAO BỒI GIÀ
31-01-2012

Chủ Nhật, 29 tháng 1, 2012

KHAI Bút CANH Tý (Thơ Vận Trắc)

NKHAI BÚT CANH TÝ Đôi vần khai bút xuân Canh Tý Ước viết sao tròn câu ý nhị Cầu sẽ trăm ngày vẹn thỏa tâm Mong rằng vạn sự xuôi như ý Mừng mừng bá tánh ngập tài danh Chúc chúc muôn nhà tràn phước hỉ Quốc thái dân an, cảnh thịnh cường Người người no thỏa tiền căng …ví. CAO BỒI GIÀ 25-01-2020 (MÙNG 1 TẾT CANH TÝ) BÀI HỌA: HỌP MẶT ĐẦU NĂM Họp mặt bạn bè vui Tết Tý Bên cành mai thắm vừa bung nhị Hàn huyên câu chuyện mãi thân tình Chúc tụng cuộc đời luôn toại ý Chén rượu tương phùng say ngất ngây Vần thơ xướng họa tràn hoan hỉ Tuổi già thanh thản sống an vui Lọ phải sang giàu tiền chật ví. Sông Thu ( Mùng Một Tết Canh Tý 2020 ) ĐỒNG HỌA: TAM HỢP Sang năm tam hợp : Thìn ,Thân ,Tý Có lẽ vận may đang đến hỉ ? Khổ vận mãn kỳ vẹn nợ con Thanh thời đúng lúc tan tâm nhị Đường đời danh vọng chẳng chao lòng Cuộc sống tiền tài không cạn ví Bỉ cực hết cơn ,hưởng cảnh nhàn Bên đàn cháu chắt lòng vừa ý songquang CÙNG HỌA: CHÚC MỪNG NĂM TÝ Năm chuột địa chi gọi chú Tý, Tết về trăm thứ hoa đương nhị. Muôn điều may mắn thảy toại lòng, Vạn sự hanh thông đều xứng ý. Già trẻ tương thông cộng lạc an, Gái trai hòa hợp cùng hoan hỉ. Xóm làng khởi sắc hết lo toan, Rủng rỉnh bàng dân tiền chật ví ! Đỗ Chiêu Đức TIẾP HỌA: KHAI BÚT ĐẦU NĂM Ngưỡng cửa nhà kho,con bé Tý... Dẫn đầu một giáp,không hàng nhị! Chuột sang buôn bán chóng vừa lòng Thử lại cày bừa mau hợp ý Cầu nguyện tròn năm trí tịnh yên Ước mong suốt tháng lòng hoan hỉ Tu nhân,tích đức :đó gia tài Chẳng phải thu gom,lo chặt ví Thanh Hoà HỢP HỌA: TẢN MẠN ĐẦU XUÂN Bút khai tản mạn đầu Năm Tý Chàng Chuột nhất ngôi oai thập nhị Tết đến nhà nhà thảy đẹp lòng Xuân về chốn chốn toàn vừa ý Mai vàng lủng lẳng những lời hên Hồng thắm tòng teng đầy chữ hỉ Cầu chúc dân mình hạnh phúc luôn Lộc Tài ngập núi tiền đầy ví Phương Hoa - Mồng Hai Tết Canh Tý 2020 CŨNG HỌA: TẾT THA HƯƠNG. Niên kỵ cho người mang tuổi tý, Đào mai lạnh quá còn phong nhị. Tha hương khai bút trạnh buồn lòng, Đất khách mừng xuân sao toại ý. Thiếu pháo giao thừa vắng quạnh hiu, Không hoa năm mới sao hoan hỉ. Đi chùa hái lộc để cầu tài, No ấm bạc tiền mong nặng ví. Nguyễn Thị Mỹ Ngọc. Jan.26/2020 ĐỒNG HỌA: HOÀI BÃO CANH TÝ Đầu xuân lên mạng mừng năm Tý Mấy chậu mai vàng đang thắm nhị O chuột bao dung rải phước lành Ngôn lời cầu nguyện nhằm tâm ý Gia đình đoàn tụ thật yên vui Con cháu sum vầy chà sướng hỉ Xa cách bao ngày dạ nhớ nhung Lì xì ngày Tết tiền đầy …ví ! THIÊN HẬU CÙNG HỌA: CHÀO MỪNG NĂM CHUỘT THƠ VẬN TRẮC Láu lỉnh,tinh ranh này chú Tý Đứng đầu một giáp ,danh vô nhị Chuột sa hũ nếp...mẹ vui lòng Chù có mùi hương...chàng đẹp ý Mõm nhọn,hay ăn chó ghét nha! Mắt lanh, khoái liếc mèo căm hỉ? Đầu năm Canh Thử chúc nhà nhà Phước lộc đầy kho, tiền chật ví ! Thy Lệ Trang TIẾP HỌA: CẦU XUÂN MỚI Tiễn Hợi, Xuân về mừng tuổi Tý, Chồi non lộc biếc thầm dâng nhị. Lời chào thật bụng quyện tri giao, Câu chúc thành tâm hòa đắc ý! Quan sợ sa cơ, dạ bất an, Dân chờ đổi vận,lòng hoan hỷ. Qua thời khổ tận tất cam lai, Tích đức,...màng chi tiền "đẫy ví" (?) Xuân Canh Tý 2020 Nguyễn Huy Khôi HỢP HỌA: NĂM CON TÝ Bao lâu chờ đợi năm con Tý Quyết chí mang về phần nhất nhị Lăn xả nhiều nơi góp nhã tâm Tung hoành khắp chốn gom thành ý Tiền tài rủng rỉnh góp vui tươi Phước lộc sum xuê vun hậu hỉ Cuộc sống yên lành ,thiếu hụt lui Gia đình dư giả ,”đô” đầy ...ví HỒNG PHƯỢNG

Thứ Bảy, 28 tháng 1, 2012

ĐÒ XƯA LỠ CHUYẾN - LỠ VẬN MỘT ĐỜI

ĐÒ XƯA LỠ CHUYẾN
Thân ở nơi này tâm ở đâu
Cớ sao trút mãi chửa vơi sầu
Nắng hanh trọc ghẹo người tay trắng
Gió chướng trêu ngươi kẻ bạc đầu
Tết đến hình xưa chưa trở lại
Xuân về bóng cũ đã qua mau
Con đò lỡ chuyến sang sông ấy
Có phải tôi người muốn đến sau
NGUYỄN HUY VỤ
XIN HỌA :
LỠ VẬN MỘT ĐỜI
Cành mai nở muộn hỏi do đâu
Lẽ thế thời hư nặng nỗi sầu
Đắng đắng mang danh hàng thứ nhất
Cay cay vốn phận đáng ngôi đầu
Hờn Xuân dưng dạ vô tâm biệt
Trách Tết lạnh lòng lỡ bước mau
Thương cảm nào ai hồn nhắn gửi
Nặng sâu lắm lắm nỗi vương sau !
CAO BỒI GIÀ
28-01-2012
(MÙNG 06 TẾT NHÂM THÌN)

BƯỚC XUÂN -NG. HUY VỤ

Thời gian đi qua kẽ tay
Hoa mai bao lần thay nụ
Mưa xuân gọi trồi non nhú.
Ta ngồi mơ hạt mưa bay.

Ngửa bầu cạn chén rượu cay
Thời gian như tằm ăn dỗi.
Ngọn chiều sớm hôm chìm nổi.
Cảm thương cánh én lạc bày.

Một mình ta ở chốn đây.
Nghe bước thời gian thầm lặng.
Xuân về nâng ly rượu đắng.
Phận người ai rủi ai may.

Mùa xuân lại đã về đây.
Nhâm Thìn đã năm chục tuổi.
Làm sao quên niệm khúc cuối.
Ly sầu mau cạn chóng đầy.

Thời gian đi qua kẽ tay.
Lộc xuân bây giờ đã nhú.
Mưa xuân ngoài kia giăng phủ.
Tiếng cuốc thâu đêm gọi bầy

Thời gian đi qua kẽ tay
Làm sao níu xuân lại được
Gọi hoài mà xuân vẫn bước
Thầm thương bóng dáng xuân gầy
05 tết

NGUYỄN HUY VỤ

TẾT XA - XUÂN LỮ THỨ

TẾT XA
Một mình lại vẫn một mình ta
Hai mốt năm rồi đón tết xa
Nắng nóng đâu nào xuân đất khách
Mưa phùn đúng thực tết quê ta
Áo tơi mạ bó thương hình mẹ
Nón lá trâu cày nhớ bóng cha.
Tôi gói hư danh vào gói nhỏ
Nhờ ai gửi tới chốn quê nhà.
NGUYỄN HUY VỤ
XIN HỌA :
XUÂN LỮ THỨ
Đêm lặng giao thừa ta với ta
Nâng ly ,cạn chén ,Tết xa nhà
Nghe câu quan họ lòng cô giá
Ngắm cánh đào phai dạ xót xa
Lẩm nhẩm tâm cầu mừng tuổi Mẹ
Thì thầm lời nguyện chúc xuân Cha
Hỏi ai cô lữ ,Xuân xa xứ
Tết đến nỗi lòng có giống ta ?
CAO BỒI GIÀ
28-01-2012
(MÙNG 06 TẾT NHÂM THÌN)

Thứ Sáu, 27 tháng 1, 2012

KHAI BÚT -CHẮP BÚT

KHAI BÚT ĐẦU XUÂN
Mấy dòng khai bút tết nhâm thìn
Thơ viết xong rồi chẳng muốn in
Lắm bạc ,rắn lươn nhiều kẻ nể
Không tiền ,rồng phượng chẳng ai tin
Nghênh ngang ngạo nghễ kìa cha mán
Xúng xính sun xoe đó mẹ mìn…
Ước muốn năm thìn thừa thãi bạc
Nói nhăng nói cuội khối người tin.
01 tết nhâm thin
NGUYỄN HUY VỤ
XIN HỌA :
CHẮP BÚT ĐẦU NIÊN
Đầu năm chắp bút đón anh Thìn
Cố lộn cùng bay gắng giống in
Múa máy lời ăn thây kẻ khoác
Vẽ vời chữ nghĩa tự ta tin
Cay cay,chát chat tai bay gió

Mếu mếu mo mo miệng nổ mìn
Rồng phượng vung ngòi đầy phóng khoáng
Chắp vần thấm dạ …ắt là tin !
CAO BỒI GIÀ
27-01-2012

TUỔI NĂM MƯƠI

Lại nói về tuổi ngũ tuần
Hỏi ai người đã một lần đi qua
Đất trời rộng lớn bao la
Làm sao đây để bước qua nỗi buồn
Mệnh trời hay biến đổi luôn
Tình thương ư...cánh chuồn chuồn mỏng manh
Tết về thương thuở tóc xanh
Trời xuân buông sợi tơ mành dăng mưa
Con đò lỡ một chuyến đưa
Tôi vì lỡ chuyến đã thừa đắng cay
Mệnh trời đưa đẩy về đây
Cố công tôi quẳng gánh đầy sầu đi
Ai về chặt giúp cây si
Khi xưa khờ dại trồng vì tương tư
Nhâm thìn năm chục rồi ư?
Bao nhiêu nuối tiếc kể từ khi nao
Còn em mệnh thấp hay cao
Con đường em chọn có vào thiên thai
Duyên xưa còn thắm hay phai
Tóc mây giờ có nhuộm hai thứ màu
Mệnh trời ai biết cạn sâu
Đời nhanh tựa thoảng bóng câu qua vèo
Hai bàn tay trắng ai theo
Thơ văn thì rẻ như bèo ai mua
Bao giờ con sãi làm vua.
Mặc cho dụng kín sân chùa lá đa
Ngũ tuần ta vẫn là ta
Thơ văn để giữ nếp nhà mà thôi
Vẫn là cánh hạc đơn côi
Lẻ loi bay giữa góc trời miền nam
NGUYỄN HUY VỤ

CÒN XUÂN MÃN

Uống thêm một chén cho say
Cho ngoài đó biết trong này cũng xuân
Quen rồi năm tháng trầm luân
Phiêu du đến lúc đôi chân đã mòn
Công danh một nắm con con
Trăm năm ai có vuông tròn mãi đâu
Tuyết sương ai rắc lên đầu
Lời xưa ai đã…qua cầu gió bay
Uống thêm chén nữa cho say.
Hỏi thăm ngoài đó tuổi này còn xuân
Người về với đất Tân Dân
Tôi đi để gánh nốt phần đắng cay
Mưa xuân chẳng đến nơi này
Gửi ra sao được nắng đầy trời nam
Mưa mù nhớ lắm hoa cam
Cho xin một dúm giả làm mưa xuân
Bán xa để được về gần
Gác phiêu du để đôi chân đi về
Đường xưa cỏ vẫn xanh đê
Bến sông đó mảnh trăng thề còn không
Hư danh đáng giá mấy đồng
Cành xưa nụ đã thành bông lâu rồi
Cho tôi một dúm mưa rơi
Rắc lên khoảng trống giữa trời miền nam
NGUYỄN HUY VỤ

XUÂN DU SƠN NGOẠN

Hương Xuân còn thắm ngoạn lên non
Vượt dốc cheo leo bước bước dồn
Đào nhuộm hồng tươi lưng vách núi
Mai khoe vàng rực sắc sườn non
Trời xanh én liệng chòm mây bạc
Người đáo hồn say cảnh tịnh không
Cây cỏ xinh tươi ngây khách lạ
Chuông chiều đỉnh núi vẳng binh boong.
CAO BỒI GIÀ
27-01-2012
(MÙNG 05 TẾT NHÂM THÌN)

Thứ Năm, 26 tháng 1, 2012

XUÂN DU HẢI NGOẠN

Ngày Xuân du ngoạn giữa trời xanh
In gót chân trên bãi cát vàng
Ngẵm nắng nhảy tung đùa sóng bạc
Nghe âm vỗ rát dội trùng xanh
Má ai hồng ửng như đào nở
Giọng khách cười dòn tựa pháo vang
Khoát nước ngẩn xahồn ốc đảo
Khơi hồn tươi trẻ ,gội tâm lành.
CAO BỒI GIÀ
26-01-2012
(MÙNG 04 TẾT NHÂM THÌN)

NHỚ TẾT XƯA

Hương hoa ký ức mãi như vừa
Ăn Tết bây giờ nhớ Tết xưa …
Rực sáng hỏa châu mừng chuyển khắc
Vọng xa đại pháo đón giao thừa
Trang nghiêm lệ tục sâu hồn lắng
Dân dã hội làng thỏa sức đua
Đậm nét Xuân xưa …hồn thuở trẻ
Mặc lòng năm tháng vẫn như khua…
CAO BỒI GIÀ
26-01-2012
(MÙNG 04 TẾT NHÂM THÌN)

Thứ Tư, 25 tháng 1, 2012

MẤT XUÂN VỊ TỬU

Chúc Tết,vui Xuân cạn tửu bôi
Thân,sơ không nệ thảy đều mời
Lân bang vui Tết nâng ly nhé
Bạn hữu mừng Xuân cạn chén thôi
Dăm két đồng môn còn nhạt chuyện
Mấy thùng chiến hữu lại mềm môi
Say say thỏa chí,…ai lay tỉnh?
Tiếc ngẩn… Xuân qua chẳng biệt lời !!
CAO BỒI GIÀ
25-01-2012
(MÙNG 03 TẾT NHÂM THÌN)

Thứ Ba, 24 tháng 1, 2012

XUÂN VUI VẦY

Xuân đem xum họp lại muôn nhà
Vui vẻ quây quần ,thỏa cách xa
Cạn chén mừng Xuân,vinh nghĩa Mẹ
Nâng ly chúc thọ ,tạ ân Cha
Anh em tay bắt vun căn tộc
Con cháu mặt mừng đắp phúc gia
Thắm thắm Xuân xanh tràn hạnh phúc
Nụ cười ngày Tết rạng muôn nhà
CAO BỒI GIÀ
24-01-2012
(MÙNG 02 TẾT NHÂM THÌN)

Thứ Hai, 23 tháng 1, 2012

KHAI BÚT ĐẦU XUÂN

Đôi vần khai bút Tết năm Rồng
Vạn sự thăng hoa thỏa ước mong
Lộc đổ tràn trề toàn khắc nhật
Phúc tuôn ăm ắp vẹn tâm lòng
Xuân ,Xuân hạnh phúc gieo hoan hỉ
Tết ,Tết yêu thương tỏa thắm nồng
Muôn sắc hoa khoe,hương ngát dịu
Cùng ta say đắm thoát thai hồn
CAO BỒI GIÀ
23-01-2012
(MÙNG 01 TẾT NHÂM THÌN)

Thứ Bảy, 21 tháng 1, 2012

VỌNG GIAO THỪA

Trống lân ngoài ngõ gõ thùng thùng
Khói tỏa nhà ai,bếp bánh chưng
Vội vã ngựa xe dồn nước kiệu
Tinh tươm phố xá dọn tâm mừng
Nao nao chờ khắc nàng Xuân đến
Rộn rộn mong giờ ánh pháo bung
Ngắn ngủi mà linh thiêng lắm lắm
Giao thừa nghe nhẹ,nhẹ vô chùng
CAO BỒI GIÀ
21-01-2012

Thứ Sáu, 20 tháng 1, 2012

CUNG CHÚC TÂN XUÂN

MƯỠU
Muôn hoa vạn sắc đang khoe
Vang vang khúc hát Xuân về tươi vui
Quanh năm vất vả ngược xuôi
Tân Niên xum họp đôi lời chúc nhau
NÓI
Tiết Xuân khơi cội Mai ươm nụ
Đào thắm hồng , vũ trụ bừng say
Kìa Trời cao muôn cánh én liệng bay
Toàn nhân thế hân hoan ,hớn hở
THIÊN TĂNG TUẾ NGUYỆT, NHÂN TĂNG THỌ
XUÂN MÃN CÀN KHÔN, PHÚC MÃN ĐƯỜNG
Trào dâng tuôn lai láng yêu thương
Muôn thiện ý Tân Xuân Cung Chúc
Chúc nhà nhà Nhâm Thìn sung túc
Mong người người Thiên Phúc ân ban
Mặc giông bão vạn sự bình an
Thêm tuổi mới đồi dào sức khỏe
Mừng Xuân mới hồn luôn tươi trẻ
Xin thế nhân, hãy lắng hồn nghe
Chúa Xuân đang nhẹ…bước về…
CAO BỒI GIÀ
19-01-2012
(26 THÁNG CHẠP, TÂN MÃO)

CHÚ THÍCH :
THIÊN TĂNG TUẾ NGUYỆT, NHÂN TĂNG THỌ
XUÂN MÃN CÀN KHÔN, PHÚC MÃN ĐƯỜNG
Dịch nghĩa :



Trời thêm tuổi mới, người thêm thọ
Xuân khắp càn khôn, phúc khắp nhà

XUÂN XANH HOÀI CẢM - GÓP LỜI

XUÂN XANH HOÀI CẢM
Xuân hết xanh rồi bác Bính ơi.
Bây giờ gào thét cũng thừa hơi.
Sân gôn mời gọi đoàn quan chức.
Nhà nghỉ chào mừng lũ dở hơi.
Cấy lúa làng bên khôn kiếm đất.
Làm nhà xã dưới khó tìm nơi.
Bây giờ Nguyễn Bính mà quay lại.
Cái tựa “xuân xanh” phải đổi rồi.
Nguyễn Huy Vụ
XIN HỌA:
CŨNG GÓP LỜI
Màu xanh đọng khẽ tiếng à ơi
Cái thắt lưng xanh cũng lặn hơi
Nhà lấp bờ xôi cùng chốn chốn
Phố trùm sắc mạ khắp nơi nơi
Hiện lai hạ đỏ trào dâng khí
Quá khứ xuân xanh lặng biệt hơi
Mộng cảnh đồng xưa xanh bát ngát
Xin thưa cụ Bính mất lâu rồi !
CAO BỒI GIÀ
20-01-2012

TỰ THUẬT-ĐỒNG CẢM

TỰ THUẬT
Nhâm Thìn tuổi hắn chẵn năm mươi.
Thử hỏi vì sao hắn vẫn tươi.
Xuống lạch mà thăm ông hà bá.
Lên rừng thử hỏi chú đười ươi.
Văn thơ tỏ rõ ưa làm phách.
Chữ nghĩa ra trò thích ghẹo chơi.
Mái tóc nửa ông pha nửa cụ.
Xem ra hắn sống quá lâu rồi
NGUYỄN HUY VỤ
XIN HỌA :
ĐỒNG CẢM
Bạn bè thế cả ngũ mười mươi
Trong héo mặc lòng ngoại cứ tươi
Chân chậm gắng vươn vươn bước oải
Sức chùng thôi cố cố cày ươi
Văn chương mượn tiếng giao lưu thú
Thơ phú vận lời họa xướng chơi
Dở cụ,dở ông ta vẫn thế
Buồn chi còn sống ,thế vui rồi !
CAO BỒI GIÀ
20-01-2012

Thứ Năm, 19 tháng 1, 2012

CÂU ĐỐI "VUI" TẾT NHÂM THÌN

TỐNG TÂN MÃO HẠN ,XUI BIỀN BIỆT Y NHƯ MÈO GIẤU…
NGHINH NHÂM THÌN PHÚC ,LỘC LỒNG LỘNG HỆT TỰA RỒNG BAY

Thứ Tư, 18 tháng 1, 2012

NGÀY 30 TẾT...ĐẾN CHẾT KHÔNG QUÊN 05

(Tiếp theo)
_Đi tránh các phố đông để không phải đạp thắng
Mình đi về vòng tuy xa hơn nhưng toàn những con đường vắng hoe nên không gặp trở ngại gì,chẳng mấy chốc đã gần tới nhà,thay vì về ngay ngõ nhà mình lại lượn vòng ngõ đầu dốc mà thả xuống.Cách nhà khoảng 300 mét mình thả tay ga căn vận tốc thích hợp mình xoay tay số từ số 3 về thẳng số 0,cây cốt chữ thập nhông số rút thẳng 1 phát nghe sao ngọt thế,mình khoan khoái bấm công tắc tắt máy,xe đổ dốc hoàn toàn tự do đến trước cổng nhà mình đạp thắng,cú đạp thắng duy nhất và cuối cùng của quãng đường hơn 30 cây số
_Thank God
Thế là bình an,,mình xả hơi ngày mùng 1 Tết, chúc Tết họ hàng và ngủ nghỉ hết ngày đầu năm.Ngày mùng 2 ,mình lôi “mụ ếch bà ra “mổ bụng “để gắp cái chốt lạc đường ra.Bình xăng con ,nòng, piston từng phần một được rã ra đến nồi embraya thì không thể kéo ra bằng tay được phải dùng đến cảo mới cảo bung được khỏi tay dên, cái khoen mình chế đã bị vênh méo gần đứt !May mà mình đã chọn phương pháp chạy tránh gây shock chứ không có lẽ đã phải ăn Tết ngoài quốc lộ.Đặt bloc máy nằm ngang trên chiếc ghế con ,mình mở hộp số,lấy hết nhông số ra ngoài,bloc máy đã trống lốc mà chốt ca vét tuyệt chẳng thấy đâu,lạ thật !Chẳng lẽ nó bị “nhai “nát rồi ư?Kiểm tra tất cả nhông số răng còn nguyên,không 1 mảy may sứt mẻ, rút hẳn cốt chữ thập ra , săm soi mọi hang hóc đều không thấy tăm hơi cái chốt be bé ấy đâu cả,đành kết luận là có lẽ nó rơi ra ngoài nền đất lều sửa xe nơi quốc lộ.
_Không đi chơi Tết à? Sao lại loay hoay với máy móc giữa ngày tư,ngày Tết thế này ?
Bình, người bạn học cũ bên hàng xóm ngoài cổng bước vô hỏi, mình trả lời :
_Chiếc xe ăn vạ thế này tức quá đi đâu chơi được
Mình kể cho Bình nghe về chuyến đi hôm 30 ,Bình le lưỡi :
_Vậy mà mày về được,thật quá hê !
_Giờ tao cũng đang rầu đây,ráp máy vô rồi cũng để đó chờ thiên hạ khai trương mới mua được chốt ca vét cho cái nồi embraya
_Thôi thì để đó đến lúc mua được chốt thì ráp luôn,bây giờ đi chơi với tao
_Đâu được mậy,phải ráp vô hết chớ để tùm lum vầy mất cái phe hay con ốc nào là khốn luôn
Bình nghe vậy thì tắc lưỡi bye bye bỏ mặc mình với đống ốc ác, nhông nồi.Hì hục gần hết buổi mình mới ráp xong chỉ còn bộ embraya là để đó chờ mua chốt.Lau chùi từng món đồ nghề cho sạch sẽ để xếp vào túi đồ nghề,thấy túi đồ nghề nhiều đất cát bẩn thỉu mình giũ ra sàn…cái gì đây?...Đúng nó rồi,cầm lên ngắm nghía, đích thị là nó…Cái chốt ca vét đã làm khổ mình mấy ngày nay!Sao mày lại “nhảy “vào trong này khiến tao phải khổ công chế biến,khiến tao phải chạy xe kiểu liều mạng và khiến tao mất cả Tết với tiếc để loay hoay đánh vật với “mụ ếch bà…lòng mình tự nhiên giận sôi lên sùng sục , bỗng:
_Đùng…
Một quả pháo đùng ai đó đốt ngay trước cổng làm mình bay cơn giận mà phát cười ha hả:
_Đúng thật có người gọi mày là “con cóc”…Thật quá đúng mày là “con cóc” nên mới nhảy vô túi đồ nghề để trêu ngươi tao
Hi hi,đúng là lỗ nhỏ đủ làm đắm tàu, chỉ một “con cóc” nhỏ xíu,1 cái chốt bé tẹo mà mình có 1 ngày 30 Tết… đến chết không quên !
CAO BỒI GIÀ
18-01-2012

Thứ Ba, 17 tháng 1, 2012

CHỢ TẾT

Hôm nay chợ Tết rộn tưng bừng
Náo nhiệt muôn màu đủ sắc hương
Hoa cúc,hoa mai vàng khắp phố
Lá dong,lá chuối mướt bên đường
Người người dạo ngắm dường theo lệ
Kẻ kẻ bán mua vội khác thường
Dạ những bồn chồn dăm bữa cuối
Ngày Xuân sắm sắm ,muốn vô chừng!
CAO BỒI GIÀ
17-01-2012
(24 THÁNG CHẠP TÂN MÃO)

Thứ Hai, 16 tháng 1, 2012

NGÀY 30 TẾT...ĐẾN CHẾT KHÔNG QUÊN 04

(Tiếp theo)
_Bây giờ em phải hiểu và chuẩn bị tinh thần hợp tác với anh nhá.Anh chỉ chạy bằng tay lái và tay ga thôi, gần như không xài thắng , embraya với sang số
_Trời ơi ! Chạy được không anh ?
_Muốn về nhà ăn tết thì bắt buộc phải chạy được
Mình ngắm cái dốc ngắn từ nền lều sửa xe xuống con lộ dài chừng 6 mét, đây là điều kiện đủ để lăn bánh trước khi vô số,mình rất sợ bánh xe còn đứng yên mà vô số nồi embraya sẽ gặt gãy chốt ca vet chế,mình quyết định :
_Lên xe ngồi yên để anh bắt đầu khởi hành
_Sao không dắt xuống đường đã anh ?
_Không, phải lợi dụng con dốc này để lấy trớn cho số vô nhẹ nhàng hơn
Máy xe đã nổ đều, mình để số 0 thả dốc xuống quốc lộ ,được chừng 10 – 12 mét xe đang ngon trớn mình nhanh tay bóp embraya sang số 1,xe lao đi thật ngọt,tiếp tục căn ga cảm thấy vận tốc đạt độ tương thích giữa vòng tua máy với vòng tua hộp số mình xoay tay sang ngay số 2 mà không sử dụng embraya, chạy một đoạn nữa mình cũng căn như vậy mà sang số 3,”mụ ếch bà” yêu dấu lướt êm ru, mình thở phào sung sướng :
_Êm rồi, qua giai đoạn khó khăn nhất rồi, Hiển ơi
Giữ vững tốc độ chỉ chừng 30 km/giờ mình cố gắng làm chủ tay lái để tránh chướng ngại vật chứ không “chơi”, thắng tuy “hơi” liều mạng nhưng không có giải pháp nào hơn nữa,lúc này xe vẫn thưa thớt nên mình cũng chạy thoải mái
Được chừng 3 ,4 cây số thì đụng 1 ngã tư đèn đỏ,không thể vượt đèn được mà cũng không thể dừng lại được để chuốc tiếp khó khăn,mình quyết định rẽ phải ,nhánh này vắng hoe chạy được chừng 100 mét mình quay lượn đầu xe lại rẽ phải về lại đúng hướng về,Hiển ngồi sau vỗ đùi :
_Anh chạy thông minh vầy,yên tâm về đến nhà rồi
_Thôi đi chú em, anh em mình cần phải tập trung mới về đến nhà nhá,ngồi ngay ngắn để anh chạy
Lúc xe hư đường vắng ngắt bỗng dưng giờ này xe đâu lại nhiều thế,chắc ai cũng đổ ra đi cuốc cuối,đã mấy lần gặp chướng ngại vật mình đã phải lượn vào trong lề đất để tránh.Đã trở về đến quán cà phê rạng sáng hai anh em ghé uống bên kia đường ,đống rơm bọn mình lủi vô đã được dọn còn vương vãi dấu vết trên mặt lộ nhưng đối diện bên nầy đường vẫn còn 1 đống to xụ đang được xúc dọn lên 1 cỗ xe bò, liếc thấy có nhiều xe tải mình không dám tránh ra giữa đường vì sợ tăng tốc khi cần có thể bứt chốt ca vét dỏm nên lại chọn cách lượn vào trong lề đất mà tránh cỗ xe bò và đống rơm.Vừa khi ngang qua đống rơm,người dọn rơm quăng cái cào vô lề mình không kịp lách liếc gì cả cán cào quất thẳng vào bửng xe cái cắc văng ra, mình nghe tiếng la thất thanh :
_Ái da…chết tui rồi
_Mày có sao không Rô…Tổ cha 2 thằng mắc dịch …chạy dzậy hả ?
Mình phải chạy tiếp chứ dừng lại xin lỗi ,xin xá cũng đâu có được, đằng sau Hiển khoái trá :
_Thằng Cơ Rô Chuồn gì đó nó cho em u đầu bây giờ cái cán cào mình lại cho quất vào mông nó rồi anh ơi ! Đã quá…
_Vậy hả, mình đang chạy nó quăng đòn chứ mình đâu có động thủ gì
_Vậy mới là quả báo chứ anh, hi hi
Cười chưa được mấy hai anh em đã ho sặc sụa vì khói, trời ạ cánh đồng này người ta không thèm lấy rơm như Cơ Rô Chuồn mà đem đốt ,những đụn rơm chưa khô hẳn chỉ ngun ngún phả khói mịt mù cay xè, che luôn tầm nhìn,may mà mình đeo kính mát loại kín như kiếng bơi nên còn mở mắt được chứ không thì chắc phải dừng luôn,Hiển ngồi sau nước mắt nước mũi ràn rụa :
_Chạy mau qua chỗ này được không anh ?
_Mịt mù hơn sương buổi sáng mà nhanh nhiếc gì được
Khổ thay người ta lại đốt trải dài trên các cánh đồng dọc theo lộ, nên qua được đám khói này lại “ăn “đám khác,khói cứ ngang tầm mắt mới chết chứ, mình đành phải gò lưng xuống theo tư thế cua rơ xe đạp để nhìn đường chạy,dễ đến gần 5 cây số như thế mới thoát nạn,may mà không gặp “mũi kỳ đà” nào.Hiển húc hắc hỏi :
_Về đến đâu rồi anh ơi ?
_Hi hi, vẫn nhắm tịt à ! Hết nạn rồi mở mắt ra đi !
Còn chừng hơn cây số nữa là về đến thành phố ,mình lo lắng tìm giải pháp làm sao để chạy trong đám đông mà không dùng thắng,1 phương án được đưaj ra ,mình bẻ cua đi đường khác, thấy vậy Hiển hỏi :
_Đi đâu vậy anh ?
(Còn tiếp)

Thứ Bảy, 14 tháng 1, 2012

VUI XUÂN DẶN LÒNG

Ngày Xuân vui vẻ chớ chơi ngông
Dẫu lắm hân hoan cũng dặn lòng
Bài bạc vài bàn cầu lộc phát
Rượu bia dăm chén chúc Xuân hồng
Chớ say ngất ngưởng mà thân rạc
Đừng máu thua me kẻo nợ chồng
Cố nhủ ngày Xuân lòng tỉnh táo
Thanh tao hưởng trọn Tết năm Rồng
CAO BỒI GIÀ
14-01-2012

CÂU ĐỐI TẾT NHÂM THÌN CHO BẠN HỮU ĐƯỜNG XA

ĐÓN BÁC RỒNG MONG ĐƯỜNG THÔNG LỘ THOÁNG NƠI NƠI CHẲNG PHẢI CẢNH XE ÙN NHƯ RỒNG LƯỢN
TIỄN CÔ MÈO TỐNG TAI XUI NẠN RỦI CHỐN CHỐN KHÔNG CÒN ĐỜI AI KHỔTỰA MÈO HEN

Thứ Sáu, 13 tháng 1, 2012

NGÀY 30 TẾT...ĐẾN CHẾT KHÔNG QUÊN 03

(TIẾP THEO)
Nghe Hiển hỏi, mình trả lời :
_Chiều qua đang tính đổ nhớt mới vào máy thì nghe tin bà cụ mất ,lo giúp đám quên luôn là xe không nhớt,chạy từ sáng đến giờ bung nồi embraya rồi,phải mở nồi embraya xem sao chẳng biết bố biếc còn không nữa.Kiếm xem có tiệm sửa xe nào quanh đây không ?
Mình nhìn quanh,hai bên đồng ruộng khô cằn trống huơ,bỗng Hiển la lên :
_Phía trước có tiệm sửa kìa anh
Nhìn theo tay Hiển chỉ,mình thấy 1 túp lều tranh nhỏ bên đường, hai anh em đẩy xe về phía đó, tới gần thấy rõ tấm bảng “sửa Honda” nhưng trong cái lều chỉ gồm 4 cây cột và mái tranh ấy chẳng có bóng ai.Thất vọng Hiển kêu như rên :
_Chết rồi, tết nhất họ nghỉ cả ,làm sao mà về nhà đây hả anh ?
_Thôi tự mình cứu mình thôi, nào đẩy giúp anh xe vào trong lều cho đỡ nắng rồi tính
Vào trong lều mình ngả xe nghiêng xuống,lấy túi đồ nghề trong cốp ra tự xử.Thời ấy xe cộ cũ tàng nên lúc nào mình cũng thủ “đồ chơi” tuýp tiếc ,vít vung đầy đủ,tháo bánh xe sau ,mở nắp bloc embraya ra, mình mừng hết lớn vì bố biếc chưa gãy vênh gì cả mà chỉ bị bung phe cài nồi nên tuột bố.Xoa tay đầy dầu mỡ mình nói với Hiển :
_Không sao, không sao,tình hình không có gì bi đát, anh mày sẽ đưa mày về đốt pháo đêm nay !
_Vậy hả anh,vậy thì tốt quá
Hiển nhảy cỡn lên sung sướng.Mình tháo nồi embraya ra ngoài,rồi bảo cu cậu :
_Em xem chỗ chai lon trong tiệm có tí nhớt nào không ?
Mình cầm mấy lá bố lên quan sát cái nào cái nấy khô cong, hèn gì mà chúng không biểu tình, đình công.Hiển lục tung đống lon sữa,lon bơ của anh thợ sửa xe nghỉ tết sớm mới tìm dược 1 chút nhớt thừa, mình chấm rồi thoa đều 2 mặt từng lá bố,việc xếp ráp lại nồi embraya không có gì khó khăn chỉ mươi mười lăm phút là xong.Đưa nồi embraya vào tay dên mình cẩn thận quan sát vị trí của chốt ca vét,nó vẫn nằm im trên khấc tay dên, nhắm đúng khe ca vét mình đẩy nồi vào mạnh tay rồi xoay hẹ nồi,ủa sao nhẹ thế này ? Kéo nồi ra xem:Thôi chết chốt ca vét rớt khỏi tay dên mất rồi, nhìn lại nồi embraya không có, tìm quanh chả thấy tăm tích cái chốt be bé mà vô cùng quan trọng ấy đâu cả.Mình chết lặng,ngồi bệt phịch xuống ngẩn ra như phỗng, Hiển đang líu lo kể những dự tính chơi tết của hắn chắc thấy cái vẻ nghệt ra như ngỗng của mình thì bế khẩu lại luôn,mấy phút sau hắn mới ngập ngừng hỏi :
_Sao …sao …Vậy anh?
_Rớt cái chốt ca vét vào hộp số rồi,…khốn đốn rồi em ạ !
Nghe mình nói thế Hiển mếu máo :
_Thua rồi,…không về được hở anh?Mở ra lấy được không anh ?
_Rã banh máy ra mới lấy được, không có cái chốt ấy thì chỉ có nước cuốc bộ về mà thôi !
_Đây về nhà còn bao nhiêu cây số nữa anh ?
_Hơn 30 cây nữa, em về được không ?
Nhìn cái mặt xám lại của cu cậu, mình phá lên cười ha hả cho cu cậu đỡ quíu mà cũng tự thầm trấn tĩnh cho mình đỡ sốt vó.Bỗng xa xa 1 tràng pháo đì đùng râm ran ,Tết đến sát đít rồi chẳng có ai cứu mình giờ này đâu, đầu óc mình nhức nhối thúc giục,1 sáng kiến nảy nhanh trong lúc ấy:Mình đảo quanh lều tìm kiếm được mấy cọng thép đem vô lều dùng 1 cây kềm cắt,1 cây kềm mũi nhọn tạo 1 cái khoen hình chữ D giống như chốt ca vét,ướm thử thấy to không vừa lại làm cái khác,cái thứ 2 cũng còn hơi to,lại bỏ làm cái khác.Mồ hôi đổ ròng ròng trên trán,vẫn quyết chí làm,vẫn không bỏ phí 1 phút giây quý giá nào đến cái thứ 7 thì mới OK, thở phào nhẹ nhõm,mình bảo Hiển :
_Tìm xem có chút mỡ bò nào không ?
Hiển thấy vẻ vui mừng của mình thì nhanh nhẹn bới tung đống lon lại lần nữa.Mình thì nghĩ thử nếu mình là chủ tiệm sửa xe này thì mình sẽ cất mỡ bò ở đâu ?Đưa tay lên lần mái tranh,mình cảm thấy mình bói sao giỏi thế,đây rồi 1 bịch mỡ bò nho nhỏ được chủ của nó nhét giữa 2 tấm tranh lợp mái.Trét 1 xíu mỡ vô khấc tay dên ,mình đặt cái khoen tự chế vào,cầu Trời chút mỡ bò này giữ chân nó ngay ngắn tại đó
_Number one…Cảm ơn Chúa…
Mình hét lên sung sướng,nồi embraya đã được gắn cô đẹp như mơ,vặn ốc, xiết ốc và xoáy ốc,mọi việc tiếp theo cứ ro ro. A lê hấp ráp cái bánh xe nữa là xong.ngó đồng hồ đã 2 giờ chiều rồi, tiếng pháo càng lúc càng đì đẹt hăng hơn.Mình xoay bánh xe sau quay thật trơn tru,chắc cái chốt ca vet đã nằm im dưới hộp số, dựng xe mình nổ máy nghe ống pô ron rỏn ngon lành, Hiển hỏi :
_Chạy tới rồi mua nhớt đổ vô hả anh ?
_Không ,bây giờ phải chạy khô thôi vì đổ nhớt vào nó quậy cái chốt ca vét lên là nhông số bị nhai nát hết lại thêm cái chốt mình chế yếu lắm rất dễ gãy ,anh đang phải vạch phương án chạy như thế nào để về đến nhà được an toàn không bị nằm vạ đâu nữa
Hiển lo lắng :
_Chạy thế nào bây giờ anh ?
(Còn tiếp)

Thứ Năm, 12 tháng 1, 2012

thơ cay - hồn dại

THƠ CAY

RẤT biết rằng thơ ít kẻ ưa.
LÀ vì thơ phú rẻ hơn dưa.
MAY mà có dở chưa hề cấm.
BỞI thế không hay cứ viết bừa.
TẠI dạ còn thương câu vọng cổ.
VÌ lòng vẫn nhớ giọng đò đưa.
THƠ văn cốt để khuây ngày tháng.
CAY đắng nhà thơ đã nếm thừa.
Nguyễn Huy Vụ
XIN HỌA :
HỒN DẠI
Cứ thơ cùng thẩn chẳng cần ưa
Chữ nghĩa cay cười tệ quá dưa
Vận thế đôi vần men đắng lựng
Lẩy đời dăm tứ vị cay bừa
Rằng duyên lạt buộc thơ thêm nợ
Mà nợ sầu đèo chữ lại đưa
Sầu rụng ,buồn rơi hồn hóa dại
Thì cay thì đắng có đâu thừa !
CAO BỒI GIÀ
12-01-2012

ĐÓN XUÂN

Náo nức nơi nơi Tết Tết về
Bước Xuân xao xuyến ,lắng hồn nghe
Mai vàng khoe nụ ươm ươm phố
Đào đỏ đơm hoa rực rực hè
Khí Tết tưng bừng lan khắp chốn
Hương Xuân e ấp tỏa muôn bề
Chúa Xuân ban phúc tràn dương thế
Hạnh phúc muôn nhà,vạn chốn quê
CAO BỒI GIÀ
12-01-2012

CẢM TẠ -HỒI TẠ

CẢM TẠ
Nhận món quà xuân biết nói gì.
Mấy lời cảm tạ tới anh Huy.
Xin vui thủa trước mau tìm lại.
Ước hận từ đây chóng quẳng đi.
Đón tết toàn gia muôn sự hỉ.
Mừng xuân khắp nước tuyệt điều bi.
Vui thơ vui rượu vui bè bạn.
Xuân đến quanh năm cả bốn thì.
Nguyễn Huy Vụ
XIN HỌA :
HỒI TẠ
Chữ nghĩa cho nhau có đáng gì
Vui thì xướng họa với Quang Huy
Đôi vần cố kéo hồn thơ lại
Dăm tứ mong ghìm bước tuổi đi
Đón Tết mơ tràn lai với thái
Mừng Xuân gạt hết bỉ cùng bi
Chúc mong cho bạn luôn đầy phúc
Suốt tháng quanh năm vượng tứ thì
CAO BỒI GIÀ
12-01-2012

ƯỚM HỎI - VUI ĐÁP

ƯỚM HỎI
Có phải rượu bia tết chật nhà?
Cho nên chữ nghĩa quá trời ra.
Dư trà, dư rượu thành trau chuốt.
Thừa kiệu thừa dưa hóa mượt mà.
nhớ thủa ngày xanh mê pháo chuột.
Thương thời con trẻ khoái tranh gà.
Làm thơ ướm hỏi xa gần biết.
Biết có ai người tết giống ta.
Nguyễn Huy Vụ
XIN HỌA :
VUI ĐÁP
Đâu ra có của để đầy nhà
Xuân đẹp nhường kia khiến chữ ra
Nhân thế hồn say hồi dạ trẻ
Trần gian sắc thắm đượm duyên mà
Xướng ngâm chí ít đôi câu đối
Đối ẩm mèng ra mấy đĩa gà
Dẫu chẳng dư đầy như kẻ khác
Kiệu dưa mời bạn đến cùng ta
CAO BỒI GIÀ
12-01-2012

Thứ Tư, 11 tháng 1, 2012

NGÀY 30 TẾT...ĐẾN CHẾT KHÔNG QUÊN 02

(Tiếp theo)
Mình lồm cồm đứng dậy định thần lại biết là đã lủi vào 1 đống rơm to bên đường, theo hướng tiếng kêu rên của Hiển mình túm được chân cu cậu, không hiểu sao Hiển nằm chui gọn trong đống rơm ,2 cái cào gác chéo qua gáy gài thành thế khóa lưng khiến chàng ta không thể bò ra được,mình gỡ 2 cái cào ra giúp Hiển đứng dậy, chú chàng xoa xoa đầu :
_Anh xem giùm có chảy máu không anh ?
Mình rờ đầu Hiển thấy 1 cục u bằng viên bánh trôi liền an ủi Hiển :
_U đầu tí thôi ,không sao đâu !
_Em chúi nhủi xuống thì có cái gì quất vào đầu, đau quá anh ạ !
_Chắc là cái cán cào này quá, thật hết biết ai chất rơm lên đường bẫy người qua lại, nguy hiểm quá chừng
Hiển cười mếu :
_Nhưng cũng may là đống rơm chứ không thì toi rồi
Hai anh em hì hục kéo xe ra rồi đi tiếp, được 1 đoạn thấy có 1 túp lều bên đường le lói ánh đèn dầu, đấy là 1 quán cà phê, mừng quá mình tấp xe vô :
_Dừng đây uống cà phê chờ trời sáng hãy đi tiếp
Từ trong quán 1 phụ nữ chừng 40 đon đả ra mời chào :
_Cà phê sáng cho tỉnh rồi hãy đi tề
Trong quán chỉ có mấy cây đèn dầu hột vịt nên tối om om,hai anh em ngồi vào 1 bàn sát vách cho ấm,cô chủ quán cầm 1 cây đèn hột vịt đặt giữa bàn :
_Ui chà, răng rơm rạ mô mà đầy tóc tai vậy hai em ?
Mình nghe thế lấy tay quơ mấy cọng rơm còn vương trên đầu :
_Hồi nãy bọn em bị lủi vô đống rơm ai chất trên đường đó chị
_Rồi rồi, tổ cha cái thằng Rô,chiều qua đang chuyển rơm về nhà, nghe mấy thằng ôn hò dô bên ni là bỏ đó nhậu tới xỉn luôn.May mà không sao hè, hai em uống chi ?
_Chị cho 2 cà phê đen nóng đi, sao giờ này còn vắng xe vậy hả chị
Vừa pha cà phê sau quầy ,chị chủ quán trả lời :
_Bữa ni 30 nên mới vắng thế chứ ngày thường xe rộn lắm, quán chị giờ ni mọi ngày tấp nập bác tài rồi
_Chị bán đến trưa thì nghỉ chứ
Chị đặt 2 ly cà phê bốc khói trước mặt mình, chép miệng :
_Xế xế kiếm thêm mấy đồng chợ nữa rồi mới nghỉ tết em à !
Vì không có khách nào ngoài 2 dứa mình nên chị kéo ghế ngồi bàn bên cạnh hỏi :
_Hai em đi mô ngày 30 tết mà sớm rứa ?
Mình nhấp ngụm cà phê rồi nói mục đích chuyến đi của mình, chị gật gật rứa a, rứa a rồi góp lời :
_Đi sớm cũng phải, nhưng chờ tang tảng đi cho an toàn hí
Lúc này mình mới nhìn rõ chị chủ quán cà phê: Thân hình nhỏ bé trông khắc khổ trong chiếc áo bà ba màu tím huế, trạc chừng 45, 46 tuổi, mình thăm hỏi chị :
_Chị ở một mình giữa quãng vắng này hay sao ?
_Có mô ! chồng chị nữa chứ, anh ấy chạy ba gác, hồi sớm đã chạy đi chở nước đá cho người ta rồi
Chị chỉ cho mình thấy đống lá gói bánh rồi tiếp :
_Xíu ông ấy về hai vợ chồng xúm lại gói bánh tề
Ngoài kia trời đã sáng rõ, mình thanh toán tiền nước ,chào chị chủ quán lên xe chạy tiếp.Xe cộ lúc này đã nhộn nhịp hơn, nhiều chuyến hàng hoa tươi đang chạy ngược xuôi cung cấp cho phiên chợ cuối.Xe mình bon bon chẳng mấy chốc đã tới nơi cần.Nhà nhà trong xóm đó vẫn còn cửa dóng im lìm,Mình dựng xe quay ra nhìn Hiển, mặt mũi chàng ta lấm lem bùn đất,mình chưa kịp nói gì thì Hiển đã lên tiếng :
_Mặt anh sao đất không à
Mình cười phá lên :
__Mặt em cũng thế,chắc tại chui đống rơm đấy
Chùi mặt mũi xong mình lên tiếng gọi :
_ Chú ơi…chú ơi…
_Gì đấy, ai đấy ?
Mình ngước lên ,chú chủ nhà đứng trên balcon lầu hỏi vọng xuống ,mình báo tin :
_Chú ơi ! Cháu đến báo tin bà cụ mẹ chú mất tối qua rồi ạ !
_Ông bạn có nhầm không ?chiều qua tôi mới ăn tất niên ở đấy với cụ, cụ vui đùa ăn uống mạnh khỏe với con cháu mà
_Vâng cháu nói thật đấy, gia đình chú về chừng tiếng là cụ đi nhẹ nhàng lắm ạ !
Chú ấy thấy mình nói thế nhưng vẫn lắc đầu không tin,vừa lúc ấy cửa dưới nhà xịch mở, vợ chú bước ra hỏi :
_Gì đấy hai cậu ?
Mình báo tin buồn cho thím ấy, thím ấy ngửa mặt lên balcon nói với chồng :
_Nhanh lên ông ơi về ngay, bà nội mất rồi, thật đấy chuẩn bị mau lên kẻo hết xe ,hôm nay 30 đến trưa xe nghỉ hết là thua đấy, mau lên
Quay ra với bọn mình, thím nói :
_Cám ơn hai cháu nhé, chúng tôi về ngay đây
Hoàn thành xong nhiệm vụ, hai thằng mới thấy bụng đói meo thế là cùng bảo nhau đi ăn sáng.No bụng, vòng vòng ngắm mấy phố chợ tết náo nhiệt người cùng hoa,11 giờ hai thằng cùng gặm thêm ổ bánh mì thay bữa trưa rồi quay xe về.
Nắng ấm thời tiết đẹp,xe cứ bon bon chẳng mấy chốc đã dược 1/3 chặng đường, bỗng
_Xoẹt…xoẹt
Xe đột nhiên giảm tốc mặc dù máy vẫn nổ ngọt, mình cố lên ga xe vẫn rù rù như xe đạp tuột râu chó ổ líp rồi dừng hẳn.
Mình chết lặng, hư giữa đường vắng hoe ,xa xa những tiếng pháo chuột lạch tạch nổ như thúc giục mình, hai bên đường những cánh đồng trơ gốc rạ tựa trêu gan ta, một hai chuyến xe hàng thưa thớt vụt qua, tự dưng mình cảm thấy đơn côi lạ, Hiển lo lắng hỏi :
_ Xe sao vậy anh ?Bây giờ tính sao?
(Còn tiếp)

Thứ Ba, 10 tháng 1, 2012

BÓ CHÂN - XUÂN HÒA MUÔN PHƯƠNG

BÓ CHÂN
Ông trời khéo khéo chuyện xoay vần.
Đông mới đi rồi đã lại xuân.
Đón tết quê người hoài đủ thấm.
Chào xuân đất khách mãi thêm nhuần.
Mua gà vẫn nhớ miền Đông Tảo.
Kiếm miến còn thương mạn Tứ Dân.
Dẫu muốn thăm quê thăm chẳng được.
Không tiền đành chịu bó đôi chân.
Nguyễn Huy Vụ
(Đông Tảo, Tứ Dân là 2 địa danh có miến và gà ngon ).

XIN HỌA :
XUÂN HÒA MUÔN PHƯƠNG
Xuân hạ thu đông mãi chuyển vần
Xuân qua thấp thoáng lại nghe xuân
Vui Xuân bấy bận lòng chưa chán
Ăn Tết bao năm dạ mãi nhuần
Tết chẳng riêng đâu hàng phú quý
Xuân luôn thắm cả giới bình dân
Buồn chi chi hỡi người xa xứ
Xuân sẻ yêu thương đều bước chân
CAO BỒI GIÀ
10-01-2012

UỐNG XUÂN - DUYÊN XUÂN

UỐNG XUÂN
Xuân đã theo về rất rất êm.
Năm thìn tiễn mão giữa trong đêm.
Hương bay trước ngõ vương đầy áo.
Lá rụng bên hiên kín mặt thềm.
Tết đến xanh lơ màu mắt biếc.
Xuân về chin mọng nét môi mềm.
Bóng ai tha thướt trong lòng cốc.
Rót chén xuân đầy ta uống em.
Nguyễn Huy Vụ
XIN HỌA :
DUYÊN XUÂN
Thời gian rón rén khẽ đi êm
Xuân đến huy hoàng giữa giấc đêm
Quyến rũ Ngọc Lan hương ngát cội
Say mơ Đại Đóa sắc vương thềm
Tết đầy thi vị thơ thơ thắm
Xuân thoảng thiêng hương dịu dịu mềm
Dẫu khứ rồi lai,Xuân bất lão
Duyên duyên mộng ước mãi là em !
CAO BỒI GIÀ
10-01-2012

Thứ Hai, 9 tháng 1, 2012

NGÀY 30 TẾT...ĐẾN CHẾT KHÔNG QUÊN 01

Năm hết Tết đến, những ngày cuối năm luôn làm lòng mình nao nao chờ đợi không khí đón Xuân nhưng cũng buồn buồn không kém vì nuối tiếc những ngày tháng đã trôi cùng biết bao kỷ niệm dĩ vãng.Năm nay lẩn thẩn mình lại nhớ lại ngày 30 Tết năm ấy, có lẽ chẳng bao giờ mình quên.
Đó là những ngày mọi người đang chộn rộn đón xuân Bính Dần (1986),ai ai cũng lo dọn dẹp,sơn phết trang hoàng lại nhà cửa cho đẹp đẽ để mừng năm mới.Chiều 29 Tết ,mình đem chiếc “Ếch Bà”(Vespa) ra sân rửa cho sạch sẽ,sáng sủa,cạo chùi bugi vân vân và vân vân, cuối cùng là xách xe ra thăm mấy cô hàng “cục gạch”(tức các điểm bán lẻ xăng dầu lậu,hồi ấy các cây xăng của nhà nước rất hiếm), đổ no “bụng” xăng cho ngựa sắt , mình cũng không quên mua thêm 1 lít nhớt thay máy nữa để con chiến mã”ngoan cường” mấy ngày Tết.Xả hết nhớt cũ trong hộp số ra ,mình vặn ốc xả dưới gầm máy lại rồi đi kiếm phễu (quặng) để châm nhớt mới vào máy, bỗng có tiếng người xôn xao ngoài cổng :
_Bà nội mấy đứa …vừa chết được ít phút nè!
Mình quăng luôn bình nhớt và cái phễu vào góc sân, phóng nhanh ra nhà bà cô, cách nhà mình cũng không xa.Bà cụ mẹ chồng của cô mình mới vừa vui vẻ ăn tất niên với con cháu 1,2 tiếng trước mà giờ đây đã nhẹ nhàng vĩnh biệt mọi người, đúng thật tuổi già như bóng mây trôi!Mình giúp mọi người dẹp dọn nhà cửa để chuẩn bị cho đám tang bà cụ, mãi đến gần nửa đêm mới xong việc, chú dượng kéo mình lại nói:
_Sớm mai chú nhờ cháu có xe máy đi báo tin cho chú em của chú biết tin mẹ mất nhé!4,5 giờ sáng chịu khó đi ngay đi cháu ạ chứ ngày mai 30 Tết rồi ,chậm trễ là gia đình chú em chú không còn xe mà về thọ tang cháu ạ
Quay sang thấy Hiển, 1 thanh niên 17 tuổi nhà sát vách, chú dượng gợi ý luôn :
_Hay mai Hiển cùng đi với anh cho có anh có em
_Vâng ,vâng cháu sẽ đi với anh ấy bác ạ!Bác cứ yên tâm lo việc ở nhà
Sáng hôm sau ,4 giờ sáng mình với hiển bắt đầu khởi hành , trời cuối tháng chạp giờ đó còn tịch mịch lắm, tiếng máy xe của mình nghe ron rỏn như cày phá cái thanh vắng của phố phường, gió lạnh như cắt len lỏi qua cả áo gió mình mà nhay mà vuốt,mình vừa đánh hàm cằm cặp vừa hỏi Hiển :
_Lạnh không chú em ?
_Em ngồi sau được anh chắn gió rồi không lạnh anh ạ !
Thấy mình miệng “đánh đàn” dữ quá, Hiển lấy 2 tay xoa xoa ngực mình, quả là hiệu nghiệm mình cũng thấy ấm hẳn lên.Đường phố lúc này vắng vẻ như phố ma chỉ mỗi mình xe ta trên phố,không 1 vật đi động, chỉ có những cột đèn vàng vọt bị mình bỏ lại như đang chạy vùn vụt lại phía sau mà thôi !
Ra khỏi thành phố, mình như rơi vào hụt hẫng, 2 bên quốc lộ không còn những cột đèn chiếu sáng nữa,mình chỉ cậy vào mỗi đèn xe mình mà thôi, sương mù dầy đặc giăng kín trời, trước ánh đèn xe là 1 bức tường trắng xóa, tay ga mình chùng hẳn, chậm chạp tiến,chầm chậm trôi, tiếng pô nhả rõ từng tiếng tăng, tăng,tăng rời rạc…
_Sao chạy chậm thế anh
Hiển ngồi đằng sau sốt ruột hỏi, mình than thở :
_Có thấy đường đâu mà chạy !?
Bỗng 1 ánh đỏ chớp lóe phía trước, mình thắng gấp, thì ra 1 chiếc xe tải đang đậu bên đường chờ lên hàng.Thật hú vía nếu chạy nhanh 2 anh em đã tránh không kịp, chạy thì thấy nguy hiểm mà không chẳng lẽ lại nghỉ nơi đồng không mông quạnh này ư ?Chẳng còn lựa chọn nào hơn hai anh em lại vỗ tay nhau cái bốp quyết định đi tiếp theo kiểu nhà rùa vậy,bụng thầm nghĩ nếu có “húc” vào đâu thì cũng nhè nhẹ thôi
Cà rịch cà tang mãi chẳng biết mình đã tới đâu, nghe tiếng gà tẻ te dòn rã lắm rồi mà sao trời vẫn như hũ nút thế này, cái rù rù nó lại dễ ru ta ngủ làm sao, tự nhiên thấy tay lái giật xóc mình tỉnh cơn ngủ gật, 2 anh em cùng phá ra cười rồi người kéo, kẻ đẩy xe lên lại đường nhựa, may mà chỗ vừa lạc lái xuống là 1 bờ đất khá bằng phẳng nên chưa gây tội
Mặt mũi đã ướt hơi sương, lấy tay lau mặt cái hơi sương lành lạnh ấy làm mình tỉnh ngủ hẳn,tiếp tục bài “ngựa phi ngựa phi đường xa” mình bảo với Hiển :
_Hát bài gì đi cho đỡ buồn, chạy rù rù mãi thế này sao thấy đường xa quá
_Vâng vâng…Nửa đêm nghe Xuân về nghe đời lên rất trẻ, gọi tên anh thầm nhớ mùa Xuân đến thật gần…
Lời ca Xuân đang cao trào bỗng :
_Chết em rồi anh ơi !...Ôi đau quá cha mẹ ơi !...
Mình thấy xe “ủi” vào 1 cái gì đó mềm mềm, xe bị chặn dừng đứng lại nhưng vẫn đứng không đổ, mình bị hất vào 1 đống bùng nhùng, êm êm, tai vẫn nghe tiếng kêu rên của Hiển :
_Đau quá cha mẹ ơi!...Anh đâu rồi anh ơi ?
(Còn tiếp)

Thứ Bảy, 7 tháng 1, 2012

CHÚC TẾT "BẠN HỮU ĐƯỜNG XA"

Xuân Rồng rộn rã khắp quê hương
Vạn vật xinh tươi lạ lạ thường
Chúc chúc Bác Tài luôn vững lái
Mong mong Bạn Hữu hãy vui nhường
Bản thân mạnh khỏe đầy sinh lực
Gia đạo an lành ắp mến thương
Thịnh vượng, an khang cùng phúc lộc
Bình an,thượng lộ mọi cung đường
CAO BỒI GIÀ
07-01-2012
XIN HỌA :
CHÚC TẾT BẠN HỮU ĐƯỜNG XA
Xuân về muôn sắc với muôn hương.
Bỗng thấy ca bin đẹp lạ thường.
Bánh lái đường xa luôn trí thủ
Vô lăng bạn hữu sẵn tâm nhường.
Mắt xanh đã lọt bao người mến.
Má đỏ đang chờ lắm kẻ thương.
Lan tỏa điều hay đi khắp chốn.
Ép em chín chín… ngọt như đường.
Nguyễn Huy Vụ

Thứ Sáu, 6 tháng 1, 2012

CUỘC CHIẾN BẢN QUYỀN BÓNG ĐÁ VN

Hợp đồng ký những hai mươi năm
Chắc hẳn Liên Đoàn ngẩn với hâm
Giá trị bùn bèo ,tiền quá ghẻ
Thời gian dài ngoẵng , bạc ra phân
Bản quyền tay kẻ không đài điếc
Lợi lộc đâu người nhọc cẳng chân
Banh bóng lắc đầu :Hy với Hỷ
Vùng lên đòi lại lẽ công bằng.
CAO BỒI GIÀ
06-01-2012

Thứ Năm, 5 tháng 1, 2012

XUÂN TÌNH

Xuân đến luôn như một chuyện tình
Hồn người xao xuyến ước mơ xinh
Vàng như mai đẫm sương trinh ngọc
Hồng tựa đào phơi nắng thủy tinh
Thoáng nhẹ duyên Xuân e ấp nét
Nồng nàn hương Tết lả lơi mình
Muôn hoa rực nụ ,tình Xuân gọi
Bừng sắc đón Xuân thắm thắm tình.
CAO BỒI GIÀ
05-01-2012
XIN HỌA :
MỘNG XUÂN
Chúa xuân quả thực quá vô tình.
Đánh thức để tàn giấc mộng xinh.
Bốn chín đôi chân còn chán dẻo.
Năm ba cặp mắt vẫn thừa tinh.
Đang khi đào bích khoe khoe sắc.
Giữa lúc hoàng mai tỏ tỏ mình.
Xuân đến xuân đi xuân lại lại.
Ngày xuân túy lúy chén xuân tình.
Nguyễn Huy Vụ

CAI THƠ - KHÉO ĐÙA

CAI THƠ
tính cai nhưng lại viết là vì.
cái thú thơ đường sướng lắm hi...
Kiếm bạn xướng ngâm vui thỏa thích
Tìm người đối ẩm sướng lâm ly
Đôi phần thực ,luận bao người ngán.
Mấy đoạn kết ,mào lắm kẻ si.
Đã tính chừa thơ nhưng chửa được.
Vừa xong mãn ý lại cười khì.
Nguyễn Huy Vụ
XIN HỌA:
KHÉO ĐÙA
Cai thơ chớ nói để làm vì
Bởi món Đường thi vốn hảo hi
Hai cặp đối cân , khà cạn chén
Tám câu niêm chặt,tắc đầy ly
Phiêu phiêu cánh hạc ,mơ mà thực
Khó khó gân gà ,dại lại si
Chữ nghĩa đã mê rồi đố bỏ
Cai ư, rõ khéo khéo đùa khì !
CAO BỒI GIÀ
05-01-2012
HỌA TIẾP :
LỜI KẾT
Xơ xác như anh chính tại vì.
Tối ngày thơ thẩn…hỉ rồi hi.
Hao dầu, hao bấc, hao đèn sách
Tổn rượu, tổn mồi, tổn chén ly.
Cơ khí thì chê nghề vác sắt.
Thợ hồ lại bảo nghiệp bưng xi.
Khen thay anh cũng vô tư lạ.
Vừa tối lăn ra đã ngáy khì
Nguyễn Huy Vụ

Thứ Tư, 4 tháng 1, 2012

CÁNH THIỆP XUÂN HỢI 04

(Tiếp theo)
Thằng Thiệu nhe răng cười cầu tài :
_Cậu còn nhiều mực cho tớ xin tí
_Mày tự ý lục lọi rồi còn hỏi xin gì nữa !
_Ấy tại sợ cậu giận tớ đùa cậu bị phạt lúc nãy không cho nên tớ phải làm bậy vậy mà…Vui vẻ thôi! Đừng giận nhá lâu lâu làm văn nghệ cho vui lớp ,vui trường ấy mà…hì hì
Nói thế cho qua rồi nó biến ra sân chẳng màng gì lấy mực với xin son, mình cũng chẳng thèm để ý nữa mà quay ra chơi khi thằng Thái rủ mình đánh ca rô.
Giờ ra chơi hôm sau, Minh Ba Tai sửa dáng vẻ thật trịnh trọng đứng giữa lớp phát cho mỗi bạn 1 tấm thiệp chúc Xuân, thằng nào thân hơn thì Ba Tai ưu ái đưa 2 tấm, đứa nào đứa nấy cũng xít xoa ,trầm trồ khen thiệp đẹp, giấy thơm, thằng Minh Ba Tai tha hồ mà ưỡn ngực, vênh cằm lên mà…sung sướng, mà…khoái trá.Bỗng có tiếng cười ha hả cuối lớp :
_Ha ha, Hai ba teo , hai ba teo ,heo cũng ba tai…ông nội ơi !
Cả lớp nhốn nháo cái gì, cái gì hỏi thằng vừa cười, thì thằng Thiệu đã trả lời thay :
_Thì 2 con lợn cũng ba tai như chủ nhân nó chứ còn gì nữa !
Lúc này ai cũng xăm soi tấm card trên tay mình, cặp heo trên tấm card ,con nào cũng có 1 chấm đỏ bên tai trái.Thế là 1 trận cười như sấm ùa lan khắp lớp, tội nghiệp Ba Tai mặt xám ngoét, môi mím chặt,hai gò má rung rung, hai vai co rúm lại,không thốt được lời nào, nó chạy vụt thẳng ra ngoài cổng trường mất dạng.Nửa buổi học hôm ấy Ba Tai không quay lại học tiếp, tan học mình phải xách cặp về giùm nó
Ba Tai ngồi thu lu ở góc sân nhà đầu xóm,đôi đầu gối như 2 đầu chày kẹp chặt đôi tai, thấy mình ngang qua mà không để ý thấy nó, nó tru lên :
_Thằng kia…thằng kia…
Mình giật mình nhận ra nó,mình vất cái cặp trước mặt nó :
_Làm gì ngồi đây, cặp của mày đó.
_Tụi lớp mình có chế nhạo tao dữ lắm hôn ?
_Có gì đâu, cười 1 trận thế là xong, có gì nữa đâu.
_Thật không ?Nhà in họ chơi tao đau quá, sao 2 thằng mình không nhận ra nhỉ ?
_Mày khờ quá, thứ nhất nhà in họ chơi khách hàng làm gì cho mất khách à ? Thứ hai tao với mày mấy ngày qua có thấy gì lạ vậy đâu ?Tao nghi đứa nào trong lớp chơi mày đó .Mày còn tấm card nào không đưa đây tao xem .
Ba Tai lấy ra 1 xấp, mình lật xem từng tờ,có mấy tờ cuối heo không 3 tai, quan sát kỹ thì đó là dấu chấm của bút nguyên tử đỏ, mình kết luận :
_Đây mày thấy không, thằng nào chấm vào tai heo đấy,còn mấy tấm nó chưa kịp chấm này
Thằng Ba Tai nhìn chòng chọc vào xấp card,mắt ánh lên vẻ giận dữ :
_Thằng nào…thằng nào mày đoán ra không?
_Tao nghi thằng Thiệu quá !Hôm qua lúc mày chơi đánh đáo, tao về lớp bắt gặp nó đang lúi húi trong hộc bàn bọn mình
_Hê lô, còn ai trồng khoai đất này nữa, tớ đấy, tớ đấy…xin lỗi nhé Ba Tai !
Thằng Thiệu đột nhiên xuất hiện cất tiếng chào ,cười với cái cười “hiền hòa” liếng thoắng :
_Tớ biết cậu giận tớ lắm ,nào cứ chửi tớ đi, chửi thậm tệ vào.Thấy cậu chúc mọi người vui tươi nên tớ góp phần vào lời chúc của cậu cho mọi người vui vẻ 1 phen thôi mà !
Rồi như một “chính khách” đi hòa đàm, Thiệu khom mình giơ tay ra trước mặt Ba Tai chờ 1 cái bắt tay giải hòa
_Bốp.. bốp
Ba Tai tát mạnh vào mặt thằng Thiệu,,vẫn giữ nguyên nụ cười Thiệu xoa má :
_Thế là hòa nhé, chúc mạnh khỏe,tươi trẻ, vui vẻ, yêu đời nhé.Happy New Year
Thiệu đứng thẳng người, miệng huýt sáo líu lo rồi đi thẳng không quên nháy mắt 1 cái với mình.Còn lại 2 thằng mình phá ra cười vì cái phong cách của thằng Thiệu lúc nào cũng bơ bơ mà cũng cười vì cái “hận” của Ba Tai , thằng Ba Tai cũng phá ra cười trông ngây ngây, thộn thộn …mà chẳng hiểu ra làm sao cả
Hi hi, chỉ vì cánh thiệp xuân Hợi năm ấy mà thằng Ba Tai mất cả Tết, mùng một Tết má nó đóng bộ cánh đi chúc Tết bà con,sờ đến chai nước hoa để dành bấy lâu chửa dám xài thì hỡi ơi chẳng còn 1 giọt vì ông “quý tử” đã chơi mẹo cứt gà với đám thiệp hết rồi. Ba Tai được “lì xì” no mông roi mây, bao nhiêu tiền lì xì Tết ấy phải sung hết vào công quỹ heo đất để đền trả chai nước hoa Chanel cho má nó !Xem ra Ba Tai chúc người tươi trẻ ,vui vẻ hắn cũng phải hy sinh lắm lắm.
04-01-2012

VẪN MONG XUÂN - MONG VẬY

VẪN MONG XUÂN
Vẫn ngóng trông xuân cũng chỉ vì.
Còn lâu mới tới “ cổ lai hy”.
Mồi ngon vẫn đủ ngày hai cữ.
Rượu tốt còn dư bữa mấy ly.
Thế sự vờ đui, nom nhức mắt.
Nhân tình giả điếc, ngán sân si.
Ngày xuân dài rộng tha hồ lượn.
Bù khú cho say mệt ngủ khì.
Nguyễn Huy Vụ
XIN HỌA :
MONG VẬY
Năm hết ngày qua nỗi chán vì
Chuyện đời nào thấy hỷ hì hy
Khôn còn chuốc bại âu hoàn dại
Chén chửa quên sầu lại mượn ly
Chưa Tết chưa hay cơn ngất ngưởng
Càng già càng ngẫm nỗi ngu si
Cũng mong ngày Tết hồn son trẻ
Cui vẻ đôi hôm cất tiếng khì
CAO BỒI GIÀ
04-01-2012

Thứ Ba, 3 tháng 1, 2012

LẠI TẾT RỒI Ư ?

Vội vã ngày qua, Tết Tết rồi
Nghe lòng xao xuyến tuổi tuôn trôi
Xòe tay xuẩn tính soi thân phận
Nhắm mắt ngây suy ngẫm sự đời
Một kiếp tài tinh, làn gió thoản
Trăm năm giỏi vận ,bóng mây côi
Ơ hay Tết đến…đời vui vẻ
Nhìn đóa hoa tươi, cũng gặng cười !
CAO BỒI GIÀ
03-01-2012

Thứ Hai, 2 tháng 1, 2012

CÁNH THIỆP XUÂN HỢI 03

(Tiếp theo)
_Không , tao còn năm chục ở nhà
_Ừ nghe tao thế thì còn khôn.Mày thua 4 chục à ?
_Ừ, bị tụi nó cạo mất 4 chục, đau quá!
_Sướng nhé, ăn 15 thua 40, tự tin nữa đi !
Dàu dàu cái mặt, Ba Tai thầm thì :
_Thôi chịu in giấy thường vậy!Hết ngày rồi
Chiều hôm sau,mình đang bắn bi với mấy thằng xóm ba tai, nó ngoắc mình ra khoe :
_Tao đặt in thiệp rồi. Giấy màu lam bóng đẹp lắm, chữ màu bạc sang hết chỗ chê
_Thế có hình hay biểu tượng gì không ?
_In hình cành mai hay tràng pháo thường quá, tao không thích
Chợt mình nhớ ra vẽ đường cho Ba Tai :
_Tao thấy số báo Xuân Sóng Thần có in hình 1 cặp heo đất hay lắm,mày bảo nhà in cho thêm vào hai con heo đất biểu tượng năm Tân Hợi là tuyệt cú mèo luôn
_Ừ nhỉ,mày cho tao mượn tờ báo ấy nhé
Hai hôm sau, Minh Ba Tai kéo mình đến nhà in Thiên Hà để cùng nó lấy hộp card.Ông chủ nhà in tủm tỉm cười vừa giao hàng vừa nói :
_Nhất cậu rồi nhé! Ai bằng tuổi cậu mà có tấm thiệp xuân oách thế này
Thằng Minh thẹn chín đỏ bừng hai tai, ấy quên cả ba tai cùng đỏ lựng chứ, vội vàng trả tiền rồi lẹ làng kéo mình biến khỏi nhà in chẳng thèm mở hộp thiệp ra kiểm tra nữa.Thấy thái độ ấy của Ba Tai mình đoán rằng chắc hôm đi đặt hắn cũng đã bị ông chủ hay nhân viên nhà in cười cợt chi đây nên hôm nay cu cậu mới kéo mình đi theo cho đỡ quê.
Trên đường về , Minh Ba Tai mới mở ra đưa mình xem 1 tấm card,nhìn qua mình thấy sắc xanh lam nền khá nhã nhặn, chữ nhũ bạc trông cũng sang thật,riêng đôi heo in màu xám đất ngộ nghĩnh phết, nhưng đọc đến nội dung mình phá ra cười :
_Ai ,ai quân sư chữ nghĩa cho mày thế ?
Nó đứng lại,nghệt mặt ra :
_Sao ,sao có gì không ổn hả ?
Mình đọc to lẫn trong tiếng cười :
_Nguyễn Hoàng Minh- Kỳ danh: Ba Tai- Chúc Mừng Năm Mới –Mạnh Khỏe, Tươi trẻ, Vui vẻ,Yêu đời…hi, hi…
_Cái anh nhận hàng dạy tao in thế đấy, thế nào ?
_Kỳ danh…Mày là kỳ dị nhân hay kỳ …cục nhân ?
_Vậy họ chơi xỏ tao hả ?
Tự nhiên thấy thằng bạn buồn hiu,mặt nhẽo ra như “miếng thịt thiu”, mình thôi cười quay ra an ủi nó :
_Thôi cũng chẳng sao, mày đã nghe người ta nói “kỳ hoa dị thảo “ bao giờ chưa ?Đó là các loài hoa cỏ quý hiếm mà như mày cũng hiếm chứ bộ, mấy ai có 3 tai như mày, thôi thế cũng được chắc người chỉ vẽ cho mày cũng nghĩ thế, vả lại bọn lớp mình mấy đứa hiểu chữ nho chữ Tàu đâu mà lo.
Nghe thế, Ba Tai vui vẻ lại ngay,nó sôi nổi hẳn lên :
_Tao đã có cách làm cho thiệp thơm rồi, 2 ngày nữa là tao sẽ chúc mày mấy tấm thơm lựng, chờ nhá
_Mày tẩm dầu thơm vào à ?
_Ừ, sao cái gì mày cũng đoán ra vậy ?
_Thì lạ gì mấy cái mẹo cứt gà của mấy thằng nít ranh bọn mình.
Lên lớp hôm sau thằng Minh thập thò lấy từ trong cặp ra hộp card thì thào với mình :
_Đừng nói cho thằng nào biết nhá để lúc tao đưa mới bất ngờ vả lại chờ nó thơm đã
Nó mở ra cho mình xem:2 miếng bông gòn tẩm nước hoa được nó ép trên ,lót dưới xấp card, nó rút ra 1 tấn ngửi ngửi :
_Sao hơn 1 ngày rồi mà vẫn chẳng dậy mùi mày nhỉ ?
Nó lại dí dí lên mũi mình, chẳng mùi mẽ gì thật, mình bảo nó:
_Chỉ có nước “bôi” lên từng tờ ,may ra…
Thằng Thiệu ngồi bàn sau thấy 2 thằng mình thì thụp thì nhoài lên ngó ngó, Ba Tai vội vàng nhét ngay “của báu “ vào cặp.Thằng Thiệu mặt bơ bơ như không quan tâm gì cả chẳng thèm hỏi( Thằng Nguyễn Văn Thiệu này cũng “ đặc biệt” lắm, mình sẽ nói về nhân vật này trong chủ đề khác)
Hôm sau nữa, thằng Ba Tai thất vọn thấy rõ khi mở cặp ra hít hà mấy tấm card vẫn trơ ra không chịu thơm giùm nó.Thằng Thiệu thấy 2 thằng mình to nhỏ thì đứng lên :
_Thưa thầy, 2 bạn này trong giờ học mà cứ ngồi hát nhảm nhí, mất trật tự quá ạ !
Mình với Ba Tai “sững” ra, Thầy chỉ mặt 2 thằng :
_Hai em lên đây mau
Hai thằng đứng như phỗng trước lớp,thầy giáo hỏi :
_Hai em hát hỏng gì ở dưới ?
_Dạ ! Tụi em đâu hát gì đâu ạ !
Thằng Thiệu đứng phắt dậy , mặt nghiêm túc “thực thà” cứ như thật…đến nỗi ai cũng phải tin là thật:
_Dạ ! Hai bạn ấy hát “Hai trái tim vàng” với “Túp lều lý tưởng” đấy ạ !
Thầy cũng tin thế và ra lệnh phạt :
_Hai em phải đứng lên bục này hát 1 bài rồi thầy tha cho
Mình nhìn Ba Tai :
_Hát bài gì mày ?
Hội ý xong 2 đứa mình cùng hát :
_Nhà em có nuôi 1 con chó, trông nó to như con bò, đêm nó kêu gấu .gấu,gấu…
Hai thằng cố giữ bè nhưng lúc mình cao vút,Ba Tai ồm ồm, khi giọng mình lài xuống thấp theo Ba Tai thì Ba Tai lại tót cung mây, cả lớp được 1 trận cười vỡ bụng .
Về chỗ ngồi, Thằng Thiệu tỉnh bơ :
_Cảm ơn 2 cậu đã làm mình và cả lớp tỉnh ngủ
Giờ ra chơi, Ba Tai khoác vai mình ra sân trường :
_Tối nay về tao sẽ bôi từng tờ thôi chứ mai là buổi học cuối, nghỉ tết rồi
Loanh quanh xem Ba Tai đánh đáo với mấy thằng cũng chán, mình quay về lớp,thằng Thiệu đang làm gì ở bàn học mình thế kia, nó vội vàng dúi tay vô hộc bàn,mình hỏi nó :
_Mày làm gì trong hộc bàn tao thế ?
(Còn tiếp)

Chủ Nhật, 1 tháng 1, 2012

CHUYỂN KHẮC

Một năm thế đã đã đi vèo
Khắp thế âm vang rộn tiếng reo
Năm mới năm me thành quả đậu
Ngày vàng ngày ngọc ước mơ gieo
Trong chăn ấm áp mơ say đẹp
Ngoài phố lung linh pháo sáng lòe
Te tẻ ,gà đêm giờ chuyển khắc
Gió đêm se nhẹ tựa run theo!
CAO BỒI GIÀ
01-01-2012