Thứ Năm, 30 tháng 11, 2017

ĐỪNG XẤU CHƠI


ĐỪNG XẤU CHƠI

 

chửa lão mà sao bệnh tật bồi

Thân quen Bác sĩ, thấy là ơi

Thuốc men chích uống làu tên cả

Bệnh viện vào ra nhẵn mặt rồi

Giải phẫu vài phen, gồng dạ vậy

Nội soi mấy bận chịu đòn thôi

Trời cười: Nhường bớt…cho đời chứ

Giành hết, mày thành…kẻ xấu chơi !

CAO BỒI GIÀ

 

BÀI HỌA:

 

LIỀU

 

Thời nay đến viện, nản… người ơi

Ức chế dồn lên… bệnh lại bồi

Bác sĩ hỏi kê, toàn thuốc thế

Bệnh nhân trình giải, hết hơi rồi

Dăm lần chữa trị không thuyên giảm

Mươi lượt soi tìm cũng vậy thôi

Liều lĩnh mua dùng toa biệt dược

May mà hồi sức… tưởng đùa chơi.

251117.

Đoàn Đình Sáng.

 

ĐỒNG HỌA:

 

Ô HAY, CÓ LÃO CAO BỒI...

 

Ô hay, lạ nhỉ, Lão Cao Bồi

Giành hết bệnh về để... cất thôi

Phòng khám, nhà thương đều biết cả

Thuốc men, nước biển cũng quen rồi 

Vậy mà vẫn viết thơ trào phúng

Và lại chuyên bàn chuyện giỡn chơi

Trời gọi Nam Tào và Bắc Đẩu:

Lão này tếu thật, các ông ơi !...

Sông Thu

 

CÙNG HỌA:

 

CHƠI NGÔNG MÀ. 

 

Chơi ngông thi sĩ khoái "cao bồi"

Nằm bệnh còn lâu, súng rỉ thôi

Lưng ngựa một thời nên nhớ mãi

Sức người qua lúc phải thua rồi 

Văn chương còn chút xin thi thố

Bút lực có nhiều quyết tếu chơi 

Bạn hữu tứ phương cùng mến mộ

Thả dàng xướng họa, chúng mình ơi. 

THANH TRƯƠNG

 

TIẾP HỌA:

 

KẺ KHÓ CHƠI

 

Gần viện nên chi bệnh dễ bồi

Tật này sự nọ cứ à ơi.

Tiểu đường miệng héo kiêng khem suốt

Máu mỡ gan xơ mẫn cảm rồi.

Dùng thuốc thay cơm buồn hết nói

Tốn tiền hao sức ngán không thôi.

Dường như duyên nợ hay sao ấy

Bảo hiểm gọi là kẻ khó chơi .

Trần Như Tùng.

 

HỢP HỌA:

 

SÀNH CHƠI

Quá giang tráng lão vẫn ham bồi
Thầy thuốc phon ne nhặng í ơi!
Qua lại nhẵn phòng kim chọc đã,
Ra vào mòn ngõ thuốc quen rồi?
Bụng khui mấy đận mà chưa nản,
Tửu giã liên hồi chả chịu thôi?
Hải vị sơn hào xơi đủ kiểu...
Giời cho tiếng quở "kẻ sành chơi"!
11-2017
Nguyễn Huy Khôi

Thứ Tư, 29 tháng 11, 2017

QUAN TRÍ HAY "TIÊN TRÍ"...


QUAN TRÍ HAY “TIÊN TRÍ”…


Sổ đỏ từ nay viết đủ tên

Cả con, cả cháu, cả anh em

Góp phần hỗn loạn, cho dân …chết

Tạo thế tranh giành, bắt chúng …rên

Quan muốn nghĩa tình tan nát hết?

Ai bày đạo đức tệ tồi thêm?

Ngồi cao đầu óc luôn siêu luận

Những tưởng rằng mình trí não…”tiên”…

CAO BỒI GIÀ

26-11-2017



BÀI HỌA:


NGHỊCH LÝ



Sổ đỏ xưa - ghi chỉ một tên
Giờ chưng tuốt tuột...chị cùng em???
Công bằng chửa thấy,...đầy la oán
Rắm rối len vào,...đủ khóc rên!?
Cứ tưởng rạch ròi mà quẩn bách,
Ngợ rằng minh chính hóa ngu thêm!?
"Nhàn cư vi..."BẤT"... thành ma chuột
Làm khổ dân lành, cứ ngỡ "Tiên"?!
11-2017
Nguyễn Huy Khôi 



ĐỒNG HỌA:


HẬU QUẢ KHÔN LƯỜNG


Cải cách, sổ điền không sót tên
Từ người anh cả đến đàn em
Cháu con có của cùng chia hưởng
Phụ mẫu vô quyền, chỉ biết rên
Gia sản tranh giành, cha xót quặn
Nghĩa tình tan nát, mẹ đau thêm
Ai gây nên chuyện phi nhân tính
Đắc tội muôn vàn với tổ tiên.
Sông Thu


CÙNG HỌA:


HÔ HÀO...


Ai ra lệnh đó chỉ dùm em
Để khắc vào bia họ lẫn tên
Cứ tưởng ông to ông sáng lắm
Đâu dè luật mới luật ngu thêm
Gia đình đổ vỡ muôn người khóc
Huynh đệ chia lìa vạn tiếng rên
Rảnh quá nên quan bày chuyện nhảm
Trăm hèo...hãy nện hắn đầu tiên !

Thy Lệ Trang


Theo báo Người Lao Động (29-11-2017):

Bộ TN-MT phải rút thông tư về ghi sổ đỏ!

Thông tư 33/2017/TT-BTNMT do Bộ Tài nguyên và Môi trường ký ban hành, quy định phải ghi thông tin về chủ hộ và những thành viên còn lại trong hộ gia đình vào sổ đỏ, gây tranh cãi gay gắt.


"Theo luật dân sự, "Hộ" không phải là tổ chức có tư cách pháp nhân trình các giao dịch kinh tế, vì thế không thể giao đất cho hộ chung chung tất cả các thành viên. Chủ hộ (gồm cả vợ và chồng mà không phải tất cả các thành viên của "Hộ") có tư cách pháp nhân để được giao hay thực hiện các quyền đối với đất đai.

Ngoài ra, khái niệm "Hộ" có tính tương đối và không chặt chẽ vì thế nào là một hộ sẽ được hiểu khác nhau (1 thế hệ hay 2, 3, thậm chí 4 thế hệ...?), thì việc ghi tên các thành viên vừa không hợp pháp và không hợp lý".

(GS ĐỖ KIM CHUNG - chuyên gia về Nông học - bày tỏ quan điểm khi trao đổi trong mạng lưới các chuyên gia).

NLĐO

178_TỰ TRÀO I (TT. THƠ CAO BỒI GIÀ-Thơ Trào Phúng)



TỰ TRÀO


Thành tích xòe tay chẵn số không
Ương ương, d d đúng là ông
Bo thua phi gt: muôn ln ti
Rng kém thì cười: Khi k mong
Ch chy loi choi, hào lng kng
Thơ đ chua chát, ging ngang ngông
Tóc va lm đm, râu tranh bc
Ni kh bn ra…xếp my chng !
CAO BI GIÀ
14-06-2011

NÀO CÙNG ĐI ...MẪU GIÁO


NÀO CÙNG ĐI …MẪU GIÁO


Có ngài “tấn sĩ” óc siêu … điên

Sửa chữ Việt ta, để kiếm tiền ??

 “Cu” viết thay “ngờ”, trông quái dị

“Dê” ghi thành “zét”,   ngó vô duyên

Trẻ con, tiến sĩ đâm mù …chữ

Sách vở, văn chương hóa chuốc …phiền

Trăm triệu đồng bào vô …mẫu giáo

I tờ học lại, sướng hơn…tiên!!!

CAO BỒI GIÀ

29-11-2017

(*): Có ông “Tấn sĩ “  tên là Bùi Hiền đề nghị đổi cách viết tiếng Việt, chẳng hạn qthay ng; Z thay cho d, r… Thế là Tiếng Việt rất trong sáng sẽ thành Tiếq Việt zất troq sáq. Toàn dân bỗng dưng thành mù chữ rồi,phải  học lại I tờ thôi; còn bao nhiêu sách vở , giấy tờ thì đem đi chùi…hết!!!



BÀI HỌA:


CHỚ NGHE THEO


Thử nói đi nào có phải điên?
Nghĩ ra chuyện nhảm muốn gom tiền ?
R thay chữ Z làm hư não !
Q thế từ Ng lại mất duyên !
Thành thị lao nhao người bực tức 
Thôn quê phản đối dạ ưu phiền 
Giờ đây tất cả đều lên tiếng
Vô lý, khôi hài...dẹp trước tiên. 
Như Thu


ĐỒNG HỌA:


KHÉO HÓA TIÊN



"HIỀN - SĨ" hẳn hoi ,nọ phải điên,
Cách tân nhí nhố để vơ tiền (?!)
"NGỜ” nhầm thế chỗ, "CU" thành rởm,
"DÊ" lạc đổi ngôi,"zét" hớ duyên (!?)
Chữ nghĩa lộn phèo đầy bất cập,
Từ ngôn loạn đả lắm ưu phiền (!?)
Phen này theo gót ..."gà ăn quẩn"...
Vượt ngạch I TỜ-khéo hóa TIÊN(!?).
11-2017
Nguyễn Huy Khôi





CÙNG HỌA:


LỜI THẬT...


Ta rằng tiến sĩ chẳng khùng điên
Nhà nước chi ông rất khẩm tiền
Cải cách: mong chôn vùi tiếng Việt
Tân trang: để xóa bỏ giòng Tiên
Bám chân Trung Quốc thêm ngu dạ
Theo chữ Bùi Hiền thật thối duyên
Sao chẳng vùng lên làm cách mạng ?
Đập tan lũ dốt...khỏi ưu phiền !
Thy Lệ Trang


TIẾP HỌA:


TẤN SĨ GIẤY


Chữ “dờ” đổi “ zét”chắc đầu điên
“Ngờ” biến thành “cu” thật phát phiền
Ông muốn háo danh bầy cải chữ
Ngài ham lợi lộc,kế thu tiền
Văn tài thế đó ra oan nghiệp
Trí  giỏi như vầy rõ  chướng duyên
Bởi thế muôn người hô phản đối
Mày trơ,tấn sĩ tưởng mình tiên.
Thanh Hòa


HỢP HỌA:


NHƯ CHUYỆN GIỠN CHƠI


Mặc kệ người rằng ông dở điên
Miễn thêm danh tiếng  lại thêm tiền 
Cơ may trước mắt, ai lơ dịp 
Phương án ngang tầm, ta gặp duyên 
Đề xuất viễn vông vô tội vạ
Thực thi bất khả chẳng ưu phiền
Dân Nam, tiếng Việt bao đời ổn
Hà cớ chi làm động tổ tiên ?

Sông Thu


ĐỪNG TƯỞNG TỚ KHÔNG ...BUỒN


ĐỪNG TƯỞNG TỚ KHÔNG BUỒN

 

Anh em đng tưởng t không bun

Bun kiu gì gì,, t đ luôn

Bun...ng biết t khi mi đ

Bun … cười rành c lúc chưa khôn

Buồn …”tè” nếu uống liều căng rốn

Buồn …ói vì ăn lỡ đẫy mồm

Còn c kiu bun…không tin nói(*)

Anh em đng nghĩ t không...bun!

CAO BI GIÀ

 (*) : Ý nói bun đi tin

 

BÀI HỌA:

 

BUỒN

Cõi tạm xem ra lắm sự buồn
Nhiều khi đâu dễ nói ra luôn?
Buồn...đêm khó ngủ khi về lão
Buồn...bữa quên ăn lúc đã khôn.
Buồn... não già nua sinh gở miệng
Buồn...răng rơi rụng bỏ trơ mồm!
Buồn buông "tứ khoái"...đa hành hạ...
Buồn nát tâm can...vạn mớ buồn!?
11-2017
Nguyễn Huy Khôi


CÙNG HỌA:

 

 CƯỜI !...

 

Nghe bạn khoe ra các kiểu buồn

Sẵn đà tớ kể cách cười luôn

Cười xòa dễ dãi: người ba phải

Cười nịnh xun xoe: kẻ lõi khôn

Cười gượng sượng sùng che nỗi khổ

Cười khan dè bĩu nhếch môi mồm

Cười ha hả tỏ niềm khoan khoái

Cười héo hắt phô trọn nét buồn.

Sông Thu

 

TIẾP HỌA:

 

SAO KHÔNG BUỒN

 

Trường đời nhiều thứ khiến ta buồn

Tuổi trẻ buồn chưa đủ trí khôn

Đứng tuổi cô đơn  buồn thiếu bạn…

Xuân thì ngơ ngẩn nẫu nôn mồm

Quê nhà thương nhớ lòng buồn mãi

Viễn xứ trông mong  dạ héo luôn

Tình phụ, u buồn là chuyện nhỏ

Nhà tan nước mất thật đau buồn !

THIÊN HẬU

 

HỢP HỌA:

 

ĐỪNG CHÊ TỚ DỞ

 

Đừng chê tớ dở tớ sinh …buồn

Đĩnh ngộ, thông minh tớ vẫn luôn

Dở ngợm dở người nom chẳng rõ

Nửa thầy nửa tớ ngó không khôn

Cố làm, cố vượt phờ râu tóc

Gượng khóc gượng vui mếu miệng mồm

Dở dở ương ương, tuy dở thật ?

Đừng chê tớ dở tớ đâm …buồn!

Thanh Hòa

Thứ Bảy, 25 tháng 11, 2017

177_ĐỪNG XẤU CHƠI (TT. THƠ CAO BỒI GIÀ-Thơ Trào Phúng)



ĐỪNG XẤU CHƠI


cha lão mà sao bnh tt bi
Thân quen Bác sĩ, thy là ơi
Thuc men chích ung làu tên c
Bnh vin vào ra nhn mt ri
Gii phu vài phen, gng d vy
Ni soi my bn chu đòn thôi
Tri cười: Nhường bt…cho đi ch
Giành hết, mày thành…k xu chơi !
CAO BI GIÀ
29-05-2011

GHÉT TẬN GHÉT CÙNG


GHÉT TẬN GHÉT CÙNG


Trên đời tớ ghét nhất thằng tôi

Tật xấu mươi phân, gã đủ mười

Mõm hắn phì phèo, Mình mũi hứng

Tay Mình lau tẩy, hắn chân bôi

Rượu bia nó nốc, tôi đâm mệt

Tiền bạc tôi cầy, nó lấy xơi

Bực thế mà xa nào có được

Đêm nằm quên hết lại … vui tươi!

CAO BỒI GIÀ


BÀI HỌA :


CẢ NHÀ VUI.


Gầm trời sướng nhất cái thân tôi

Đây nhá, chân thành chẳng đãi bôi:

Cháu quý ông già như bạc tỷ

Vợ yêu lão khọm tựa vàng mười

Quý do sức kiệt không theo đánh

Yêu bởi lực tàn lại biếng xơi

Biết phận thôi đành nên xuống thế

Nghe chừng sống vậy hóa đời tươi!

16-10-2015.

Đoàn Đình Sáng.


ĐỒNG HỌA:


GIẬN THÌ GIẬN MÀ THƯƠNG THÌ THƯƠNG


Tớ đây lắm lúc ghét luôn tôi

Mười việc làm hư cũng suýt …mười

Theo bạn gầy bàn bài mấy ván

Nể bè rủ nhậu rượu mươi bôi

Nói như chó cắn mà hay hót

Mần tựa mèo quào lại giỏi xơi

Xấu thế , nhưng rồi mình với nó

Chả từ nhau được vẫn cười tươi !

L.Q.T.


TIẾP HỌA :


TỰ THÚ


Xin đừng mắng mỏ, trách chê tôi

Mấy chục thói hư, bỏ được mười

Tánh tốt chìu em tuy chửa dứt

Vết nhơ hành vợ thật chưa bôi

Chân dài thon thả thường hay ngắm

Bánh xếp thơm lừng vẫn thích xơi

Nay tuổi đã già nên giảm bớt

Chỉ còn lén lút trộm hoa tươi

Thục Nguyên


CŨNG HỌA :


TỘI THÂN TÔI


Ngồi buồn ngẫm nghĩ thấy thương tôi

Trăm điểm đời cho mới được mười

Lời nói nôm na gây cản trở

Tính tình bỗ bã khiến ly bôi

Áo thô bát tiết luân phiên mặc

Cơm hẩm tứ thời cứ thế xơi

Chỉ mỗi thật thà và tốt bụng

Dù nghèo và xấu vẫn luôn tươi.

Sông Thu



ĐỒNG HỌA:


TỰ THÚ



Nào có ra gì cái ngữ tôi
Một còn chả được nói chi mười ?
Rỗng thơ, bỏ viết dè suông nhạt,
Cạn tửu, thôi mời né đãi bôi
Năng tắm,...con còn chê...lảu nhảu?
Lam làm,...vợ vẫn quở xơi xơi?
Suốt ngày phiêu lãng quên ăn ngủ
Tý tởn đời vui giỡn nắng tươi!
11-2017
Nguyễn Huy Khôi




CÙNG HỌA:


THƯƠNG THÂN


Đôi khi nghĩ lại thấy thương tôi
Ngôn hạnh công dung cũng tám,  mười
Số phận long đong đành trắc trở
Duyên tình lận đận phải chia bôi
Con thơ trẻ dại cần nuôi dạy
Cơm hẩm canh thiu cố ráng xơi
Rồi có một ngày trời ngó lại
Cuộc đời thay đổi lại vui tươi !

THIÊN HẬU



TIẾP HỌA:


NGƯỜI TIN TƯỞNG NHẤT


Người mình tin nhất chính là tôi
Nhờ sớm yêu sâu tự tuổi mười
Đôi chín sinh viên quen nhất tuyệt
Hai lăm công chức biết tam bôi.
Ba mươi bố phởn tăng thêm quẫn
Sáu chục ông còm giảm bớt xơi.
Thất thập lai hi thơ lúc rảnh
Nhờ trời ba vạn lại hơi tươi.

Trần Như Tùng


HỢP HỌA:


HÌNH VÀ TÔI


Ngắm nghía dung nhan :chả giống tôi
Xinh  xinh tốt mã đẹp hơn mười
Trong hình mặt mũi nom phong nhã
Ngoài thật áo quần thấy bác bôi
Ngó thoáng, đâu ngờ em đói khát
Soi lâu mới biết hắn thèm xơi
Tuy là khí ghét người trong ảnh
Ấy vậy nhìn nhau lại nhoẻn tươi .

Thanh Hòa

Thứ Năm, 23 tháng 11, 2017

HỎI THU


HỎI THU


Qua rồi mù mịt cảnh mưa ngâu.

Sao thấy dường thu vẫn đượm sầu.

Có phải vì thương hoa cúc úa.

Hay là tại xót mảnh trăng thâu.

Mây hằng vạn thế ôm lưng núi.

Nước đã ngàn năm chảy dưới cầu.

Thi sĩ trời đầy thơ với phú

Ta bà vẫn thế có gì đâu.

Huy Vụ  (10/10/17)


BÀI HỌA:


TỰ TÌNH THU


Trời thu sướt mướt dỗ nàng ngâu

Nhân thế tài chăng thoát dạ sầu?

Cảnh vẽ trăng côi treo bóng khuyết

Hồn dầm sương giá rải đêm thâu

Nhạn bay cố sải vời tin bạn 

Nước chảy thèm chi đếm nhịp cầu

Thơ gửi nhưng hồi âm được mấy…

Mà nào thi sĩ trách ai đâu…

CAO BỒI GIÀ

23-11-2017





ĐỒNG HỌA:


SẦU THU


Muôn trùng xa ngái... gió vầy ngâu
Lãng đãng sương thu rụng khổ sầu!
Lầu gác gió trăng tàn mộng ảo
Khuê phòng đèn sách lụn canh thâu!
Âm thầm mây ngược ôm triền núi,
Lặng lẽ sông xuôi ngậm bóng cầu.
Muôn thuở sầu thu khôn khỏa lấp
Phiêu hồn lãng tử gửi về đâu?!
11-2017
Nguyễn Huy Khôi


CŨNG HỌA:

THU CÔ ĐƠN

Tầm tã mưa buồn,tựa giọt ngâu
Gợi tim cô quạnh  đượm u sầu
Thu đi thao thức chờ trăng khuyết
Đông lại võ vàng đối bóng thâu
Tình đã xa rời thôi ước hẹn
Duyên đà cách trở hết cơ cầu
Hồn nghe  trống trải mênh mang nhớ
Mong mỏi chi ngày gặp lại đâu ?
Thanh Hòa

CÙNG HỌA:


TÌNH NGÂU


Thu tàn còn héo hắt tình ngâu
Mưa vẫn rây rê mãi điệu sầu
Vì tiếc lứa đôi chờ trí mỏi
Nên tràn nước mắt khóc đêm thâu
Trời mây ảm đạm trên đường phố
Hoa lá tả tơi dưới nhịp cầu
Níu lại rừng thu đầy sắc thắm
Tỏ lòng ngưỡng mộ có chi đâu !
THIÊN HẬU


HỢP HỌA:


VÌ ĐÂU THƠ BUỒN


Thế là hạ giới hết ngày ngâu
Liệu Chức cùng Ngưu có bớt sầu.
Cả sớm lại chiều nhìn bếp lạnh
Rồi năm với tháng thức đêm thâu.
Trông vời sao Bắc tin theo gió
Nhắc buổi sông Ngân quạ bắc cầu.
Từ xửa từ xưa thu vẫn vậy
Thơ buồn , buồn mãi bởi vì đâu .
Trần Như Tùng 


CŨNG HỌA:


THU CẢM


Mưa lòng sì sụt sũng trời ngâu
Réo rắt đờn khuya lạnh khúc sầu!
Nửa khắc thương đời vương vạn thuở
Năm canh nhớ bạn thức muôn thâu!
Mây bay gió táp mòn bờ đá,
Nước chẩy sông trôi luỗng bóng cầu!
Mượn chén tiêu sầu,sầu chẳng vợi...
Khói sương lãng đãng thả về đâu?!
         11-2017

 Nguyễn Huy Khôi


ĐỒNG HỌA:


MỐI TÌNH NGÂU


Sụt sùi tháng bẩy vợ chồng Ngâu
Nhân thế xưa nay cũng chạnh sầu
Trót đắm, Ngưu Lang ôm tủi mãi
Lỡ say, Chức Nữ ngậm buồn thâu
Trời xanh miễn cưỡng chiều đôi lứa
Quạ xám hân hoan nối nhịp cầu
Đoàn tụ dăm ngày, sao thỏa nhớ?
Ngân Hà đẫm lệ… hỏi vui đâu?
 241117

Đoàn Đình Sáng.