HỎI THU
Qua rồi mù mịt cảnh mưa ngâu.
Sao thấy dường thu vẫn đượm sầu.
Có phải vì thương hoa cúc úa.
Hay là tại xót mảnh trăng thâu.
Mây hằng vạn thế ôm lưng núi.
Nước đã ngàn năm chảy dưới cầu.
Thi sĩ trời đầy thơ với phú
Ta bà vẫn thế có gì đâu.
Huy Vụ (10/10/17)
BÀI HỌA:
TỰ TÌNH THU
Trời thu sướt mướt dỗ nàng
ngâu
Nhân thế tài chăng thoát dạ
sầu?
Cảnh vẽ trăng côi treo bóng
khuyết
Hồn dầm sương giá rải đêm
thâu
Nhạn bay cố sải vời tin
bạn
Nước chảy thèm chi đếm nhịp
cầu
Thơ gửi nhưng hồi âm được mấy…
Mà nào thi sĩ trách ai đâu…
CAO BỒI GIÀ
23-11-2017
Muôn trùng xa ngái... gió vầy ngâu
Lãng đãng sương thu rụng khổ sầu!
Lầu gác gió trăng tàn mộng ảo
Khuê phòng đèn sách lụn canh thâu!
Âm thầm mây ngược ôm triền núi,
Lặng lẽ sông xuôi ngậm bóng cầu.
Muôn thuở sầu thu khôn khỏa lấp
Phiêu hồn lãng tử gửi về đâu?!
11-2017
Nguyễn Huy Khôi
23-11-2017
ĐỒNG HỌA:
SẦU THU
Muôn trùng xa ngái... gió vầy ngâu
Lãng đãng sương thu rụng khổ sầu!
Lầu gác gió trăng tàn mộng ảo
Khuê phòng đèn sách lụn canh thâu!
Âm thầm mây ngược ôm triền núi,
Lặng lẽ sông xuôi ngậm bóng cầu.
Muôn thuở sầu thu khôn khỏa lấp
Phiêu hồn lãng tử gửi về đâu?!
11-2017
Nguyễn Huy Khôi
CŨNG HỌA:
THU CÔ ĐƠN
Tầm tã mưa buồn,tựa giọt ngâu
Gợi tim cô quạnh đượm u
sầu
Thu đi thao thức chờ trăng
khuyết
Đông lại võ vàng đối bóng thâu
Tình đã xa rời thôi ước hẹn
Duyên đà cách trở hết cơ cầu
Hồn nghe trống trải
mênh mang nhớ
Mong
mỏi chi ngày gặp lại đâu ?
Thanh Hòa
CÙNG HỌA:
TÌNH NGÂU
Thu tàn còn héo
hắt tình ngâu
Mưa vẫn rây rê
mãi điệu sầu
Vì tiếc lứa đôi
chờ trí mỏi
Nên tràn nước
mắt khóc đêm thâu
Trời mây ảm đạm
trên đường phố
Hoa lá tả tơi
dưới nhịp cầu
Níu lại rừng
thu đầy sắc thắm
Tỏ lòng ngưỡng
mộ có chi đâu !
THIÊN HẬU
HỢP HỌA:
VÌ ĐÂU THƠ BUỒN
Thế là hạ giới hết ngày ngâu
Liệu Chức cùng Ngưu có bớt sầu.
Cả sớm lại chiều nhìn bếp lạnh
Rồi năm với tháng thức đêm thâu.
Trông vời sao Bắc tin theo gió
Nhắc buổi sông Ngân quạ bắc cầu.
Từ xửa từ xưa thu vẫn vậy
Thơ buồn , buồn mãi bởi vì đâu .
Trần Như Tùng
CŨNG HỌA:
THU
CẢM
Mưa
lòng sì sụt sũng trời ngâu
Réo
rắt đờn khuya lạnh khúc sầu!
Nửa
khắc thương đời vương vạn thuở
Năm
canh nhớ bạn thức muôn thâu!
Mây
bay gió táp mòn bờ đá,
Nước
chẩy sông trôi luỗng bóng cầu!
Mượn
chén tiêu sầu,sầu chẳng vợi...
Khói
sương lãng đãng thả về đâu?!
11-2017
Nguyễn Huy Khôi
ĐỒNG
HỌA:
MỐI TÌNH NGÂU
Sụt sùi tháng bẩy vợ chồng Ngâu
Nhân thế xưa nay cũng chạnh sầu
Trót đắm, Ngưu Lang ôm tủi mãi
Lỡ say, Chức Nữ ngậm buồn thâu
Trời xanh miễn cưỡng chiều đôi lứa
Quạ xám hân hoan nối nhịp cầu
Đoàn tụ dăm ngày, sao thỏa nhớ?
Ngân Hà đẫm lệ… hỏi vui đâu?
241117
Đoàn Đình Sáng.
Xin góp bài họa:
Trả lờiXóaSẦU THU
Muôn trùng xa ngái... hạt mưa ngâu
Lãng đãng sương thu rụng khổ sầu!
Lầu gác gió trăng tàn mộng ảo
Khuê phòng đèn sách lụn canh thâu!
Âm thầm mây ngược ôm triền núi,
Lặng lẽ sông xuôi ngậm bóng cầu.
Muôn thuở sầu thu khôn khỏa lấp
Phiêu hồn lãng tử gửi về đâu?!
11-2017
Nguyễn Huy Khôi
Trân thành cảm ơn sự chỉ giáo của Huynh! Đệ xin sửa câu 1 - Từ HẠT MƯA thành GIÓ VẦY. Trọn câu: " Muôn trùng xa ngái...gió vầy ngâu" Nhờ Huynh
Trả lờiXóachỉnh giúp cho.Rất trân kính!