“DƯ
ÂM” CẢM (*)
Phong
lùa ngọt ấm dưới trăng thanh
Réo rắt “Dư Âm “giọt mộng vàng
Lầu vắng ngây tình đâu gió lãng
Trăng thanh gieo ý tận mây ngàn
Hẹn muôn kiếp trước,mong duyên nợ
Nhớ mấy thuở nào,bạc tóc xanh
Chìm lắng như ru sầu những đọng
Trải lòng gửi gió chút mơ màng!
CAO BỒI GIÀ
Réo rắt “Dư Âm “giọt mộng vàng
Lầu vắng ngây tình đâu gió lãng
Trăng thanh gieo ý tận mây ngàn
Hẹn muôn kiếp trước,mong duyên nợ
Nhớ mấy thuở nào,bạc tóc xanh
Chìm lắng như ru sầu những đọng
Trải lòng gửi gió chút mơ màng!
CAO BỒI GIÀ
(): Nhạc phẩm của nhạc sĩ
Nguyễn Văn Tý
BÀI HỌA:
ĐỘC
CẦM
Lãm
nguyệt chìm trong cảnh tịnh thanh,
Độc
cầm trầm lắng giọt tơ vàng!
Âm
lay ray rức lay lầu trống,
Tiếng
thả du dương thả dặm ngàn!
Nợ
dứt lương duyên thời tuổi trẻ,
Tình
vương hoài niệm thuở xuân xanh!
Dư
ba lắng đọng,...sầu man mác...
Nắng
chín hoàng hôn...đã...muộn...màng?!
11 - 2017
Nguyễn
Huy Khôi
ĐỒNG HỌA:
DẪU
MUỘN MÀNG
Mơ
dáng em đàn giữa nguyệt thanh
Không gian thánh thót giọt oanh vàng
Tiếng tơ luyến dạ lay sương thoảng
Mái tóc vờn mây lượn suối ngàn
Lầu vắng, tình sâu chưa hết lắng
Đàn treo, duyên thắm có còn xanh
Hành vân anh muốn nương làn gió
Tới cõi... cùng em dẫu muộn màng!
Không gian thánh thót giọt oanh vàng
Tiếng tơ luyến dạ lay sương thoảng
Mái tóc vờn mây lượn suối ngàn
Lầu vắng, tình sâu chưa hết lắng
Đàn treo, duyên thắm có còn xanh
Hành vân anh muốn nương làn gió
Tới cõi... cùng em dẫu muộn màng!
PHAN
TỰ TRÍ
CÙNG HỌA:
HÀN SĨ VÀ
TIỂU THƯ
Tiếng đàn, giọng hát quyện âm thanh
Sông nước lung linh nhuộm ánh vàng
Mái tóc phong trần vương gió núi
Xiêm y đài các đẫm trăng ngàn
Mắt soi đáy mắt, hồn xao xuyến
Vai tựa bờ vai, mộng thắm xanh
Dào dạt lòng xuân, tình đắm đuối
Bao nhiêu cách biệt cũng không
màng.
Sông Thu
TIẾP HỌA:
MỘNG TÌNH
Vai gầy tóc liễu,nét đan thanh
Lãng bướm tình xuân cánh vội vàng
Gió viễn du mời hương tận thẳm
Mây lang bạt ruổi bóng xa ngàn
Từ trong lặng trổi niềm tươi thắm
Để giữa im chờ nỗi úa xanh
Lắng giọt dư âm vào trũng nhớ
Đàn xưa quánh lệ,chẳng ai màng !
Lý Đức Quỳnh
HỢP HỌA:
TIẾNG HÁT NỬA
ĐÊM
Buồn buồn tiếng hát nửa đêm thanh
Như thể hoàng oanh trổ giọng vàng
Lữ khách bồn chồn trong giấc mộng
Ca nhi ai oán dưới thông ngàn
Người đi phiêu lãng về phương vắng
Kẻ ở nhạt nhòa phí tuổi xanh
Giọng hát trầm trầm sầu nức nở
Còn chi đâu nữa mãi hòng màng !
THIÊN HẬU
CŨNG
HỌA:
DƯ ÂM RỪNG NÚI
Núi rừng vạn tiếng với muôn thanh
Trăm vẻ lời chim dấu ấn vàng.
Bắt tép kho cà vang ngọn suối
Bắt cô trói cột rộn cây ngàn.
Gầm gừ báo chúa khen mồi béo
Oang oác nai hoàng rỡn cỏ xanh.
Ngồn ngộn dư âm tràn kí ức
Nhát là sét
nổ muốn tan màng . . .
Trần Như
Tùng
ĐỒNG
HỌA :
THANH SẮC VỚI THỜI GIAN
Trời đất muôn vàn loại sắc, thanh
Trùng khơi sóng lướt gọi mây vàng
Xuân ươm đào nở cùng sương sớm
Hạ kéo mưa rơi với gió ngàn
Đông giục chim di… tìm cõi ấm
Thu quần lá rụng… rũ màu xanh
Thời gian dần trút gì nương gửi
Ta đón, ngẫm xem kẻo muộn màng.
151117.
Đoàn Đình Sáng.
CÙNG HỌA:
VẲNG NGHE
Cung đàn não nuột buốt vườn thanh
Vạn vật dường như nhuốm sắc vàng
Nhìn áng mây chiều qua núi bạc
Ngắm đàn chim trắng lượn non ngàn
Sợi thương, sợi nhớ, tràn trang giấy
Nỗi đợi, nỗi chờ, ắp mắt xanh
Đêm tới, ngày đi quên trở lại
Vẳng nghe gió thoảng khúc tơ màng
Hồng Phượng
Xin gửi Huynh bài họa 2:
Trả lờiXóaKÝ ỨC
Nhớ bóng nàng xưa dáng lịch thanh
In sâu ký ức giọng oanh vàng!
Nồng nàn hương sắc muôn vàn thắm,
Lắng đọng dư âm vạn dặm ngàn!
Những tưởng nhịp hòa nên phận ngọc,
Nào hay phím nghẽn lỡ đời xanh !?
Người đi lặng lẽ trong quên lãng...
Nửa khắc thăm nhau cũng chẳng màng?!
11-2017
Nguyễn Huy Khôi