Thứ Năm, 30 tháng 8, 2018

230_TỰ TRÀO I (TT. THƠ CAO BỒI GIÀ-Thơ Trào Phúng)



TỰ TRÀO I


Nghĩ cái thằng ta cũng tức cười
Đã già còn cứ mải mê chơi
Vài câu ngớ ngẩn khoe lao bạn
Dăm ý khùng điên chọc ngứa đời
Rượu uống khật khừng còn thách đố
Thơ làm ngọng nghịu cũng ngông phơi
Nhiều khi nghĩ lại, lòng then thẹn
Khốn nỗi đa mang … hóa tật rồi !!
CAO BỒI GIÀ
2002

ĐI TRONG MƯA


ĐI TRONG MƯA


Tôi thích một mình đi dưới mưa
Tha hồ cảm nhận lẫn vui đùa
Từng cơn xối xả trên đầu xuống
Những giọt văng tràn theo bước đưa
Rửa sạch bụi nhơ làm xác bẩn
Gột trôi nết xấu khiến tâm mờ
Thảnh thơi, nhẹ nhõm như người mới
Lòng rộn ràng trong những ước mơ...

Sông Thu
( 28/08/2018 )


BÀI HỌA:


CHIỀU MƯA NĂM ẤY…


Nắng quái còn đang bỗng trở mưa
Trời như vô cớ trút cơn đùa
Sấm gào xua át lòng người tiễn
Nước xối lau nhòe lệ kẻ đưa
Tay vẫy trùng dương còn khắc rõ
Chân đi kỷ niệm chẳng phai mờ
Hồn nghe lũng sũng chiều hôm ấy
Mỗi lúc rạt rào, lại cứ …mơ
CAO BỒI GIÀ
30-08-2018


ĐỒNG HỌA:


LẠI NHỚ...


Em muốn tìm về tuổi mộng mơ
Của thời thơ ấu, thủa nô đùa
Chân trần thơ thẩn bên giòng suối
Thuyền giấy êm đềm theo nước mưa
Chửa hẹn...bồi hồi mong bạn đón
Không chờ...ngơ ngẩn nhớ tay đưa
Thư tình ấp ủ vào trang vở
Kỷ niệm ngàn năm chẳng nhạt mờ !
Thy Lệ Trang


CÙNG HỌA:


QUAY QUẮT NHỚ!


Thương thời tuổi trẻ nghiện dầm mưa
Mát rượi toàn thân, thỏa chí đùa
Có bữa va đầu xui bạn khóc
Thêm lần vấp sỏi trợt chân đưa
Quê nhà chốn cũ còn ghi đậm
Ký ức ngày xưa chẳng xoá mờ
Kỷ niệm êm đềm quay quắt nhớ!
Đêm nầy tỉnh giấc...lại nằm mơ!
Như Thu


TIẾP HỌA:


BẠN DƯỚI MƯA


Nhớ buổi học về gặp gió mưa
Tả tơi hoa lá, mãi trêu đùa
Nụ cười nhí nhảnh, duyên tình gợi
Gò má hồng tươi, mộng mị đưa
Chung lối đường về, sao ngắn ngủi
Xa quê bạn cũ, chẳng lu mờ
Cái thời cặp sách, còn non dại
Tuổi hạc giờ đây vẫn mãi mơ
Thanh Trương


HỢP HỌA:


SẦU MƠ


Ô chung ,chạm má...rích trong mưa
Trở giấc nôn nao...ảo mộng "đùa"(!)
Lựa bước nồng nàn chân líu ríu
Nhìn nhau xao xuyến mắt đung đưa?!
Tóc thơm bờ tóc bên vai bỏng
Tay ấm lòng tay dưới nguyệt mờ!...
Giá được bên ai?...như thuở ấy...
Hẳn là vợi bớt nỗi sầu mơ?!
                        28-8-2018
Nguyễn Huy Khôi


CŨNG HỌA:


TẮM MƯA


Nhớ thuở lông nhông chạy tắm mưa
Oang oang miệng hét thỏa chơi đùa
Dăm ba trẻ xóm làm xe đuổi
Suốt mấy đường làng rước kiệu đưa
Kỷ niệm tuổi thơ còn rực sáng
Thời gian sương khói dẫu xa mờ
Hành trang vạn lý đời xuôi ngược
Cũng chút nương lòng lúc vắng mơ…
Lý Đức Quỳnh 


ĐỒNG HỌA:


NHỚ THUỞ TẮM MƯA


Hồi nhỏ hễ rào lại tắm mưa
Năm tên tiểu quỷ thích ngông đùa.
Tồng ngồng chạy đuổi, vờn, xô đẩy
Ầm ĩ hét hò, té, đón đưa.
Cũng chỉ đôi lần thôi bởi ngượng
Để rồi một kiếp mãi không mờ.
Ngồi nhìn giọt giọt rung tầu chuối
Mấy đứa vô đời đạt mộng mơ ? !
Trần Như Tùng


CÙNG HỌA:


NHỚ XƯA


Không thể nào quên thuở tắm mưa
Bạn bè được dịp để nô đùa
Thằng thì tạt nước, thằng ù chạy
Đứa lại ném bùn, đứa đẩy đưa
“ Trận chiến “ kéo dài, chân cẳng mỏi
“ Hoà bình “ tái lập, mắt mi mờ
Giờ đây nhắc lại, lòng xao xuyến
Bởi nhớ làm sao tuổi mộng mơ
Thục Nguyên


TIẾP HỌA:


YÊU MƯA


Khi thời tuổi trẻ thích đi mưa 
Với bạn lang thang khoái giỡn đùa 
Quán vắng cà phê nhìn bọt nổi 
Đường nhoà phố chợ dạo chân đưa 
Hàng cây lóp ngóp che màn bụi 
Khóm lá loi ngoi ẩn nét mờ 
Mấy chục năm qua còn hiện rõ 
Chừ ngồi nhớ lại vẫn hoài mơ 
Minh Thuý 
29 tháng 8 _2018


HỢP HỌA:


RỘN VƯỜN MƠ


Trưa hè thả bước giữa trời mưa
Ngắm cỏ hoa trong ngọn gió đùa
Núi rộng đua màu mầm biếc tỏa
Đường dài dịu bỏng bụi hồng đưa
Qua dòng mới rõ miền cao thấp
Cuộn xoáy càng hay khúc tỏ mờ
Nắng hửng chim đàn tung cánh rộng
Đưa lời thánh thót rộn vườn mơ
Phạm Duy Lương


CŨNG HỌA:


MƯA TÌNH


Quen nhau cái buổi dưới hiên mưa
Tay chạm bàn tay hứng nước đùa
Có lẽ tâm hồn đà quấn quýt
Hình như  ánh mắt đã đong đưa
Ngày qua nhung nhớ lần đường cũ
Tháng lại vẩn vơ  dõi bước mờ
Tháng Sáu bập bềnh bong bóng nước
Soi tìm ảnh ảo nhớ người  mơ
Kim Oanh


ĐỒNG HỌA:


MƯA RÀO


Nắng gắt ai dè lại đổ mưa
Trời cao chắc cũng thích trêu đùa
Áo dài trắng mõng vai kề sánh
Nón lá chao nghiêng,  gió thoảng đưa
Nặng hạt ào ào nhanh chớp nhoáng
Tàn cơn rỉ rả khó phai mờ
Tình cờ quen biết người xa lạ
Kỷ niệm ghi hoài trong giấc mơ !
THIÊN HẬU


CÙNG HỌA:


ĐÊM MƯA ĐƯA EM VỀ


Cùng em đếm bước dưới trời mưa
Ôi thú làm sao ,gió cợt đùa
Giọt nước vô tình vương tóc xõa
Vạt tà phất phới vướng chân đưa
Đường xưa lặng lẽ đèn hiu hắt
Lối cũ nhòa lan ánh nhạt mờ
Tới ngõ chia tay còn quyến luyến
Đêm về tìm lại chút hương mơ
Songquang


TIẾP HỌA:


GIẤC MƠ HẠNH PHÚC


Lòng nào có ngại nắng hay mưa ?
Sóng cả sông dài,vắng tiễn đưa
Nguy khốn xem như Ông Tạo thử
Gian lao coi tựa Hoá Công đùa
Hằng mong thực hiện bao điều ước
Vẫn muốn hoàn thành những giấc mơ
Mây trắng phương trời...lòng thổn thức.
Lau thưa xào xạc lệ sa mờ...
Thanh Hoà


HỢP HỌA:


TẮM MƯA


Khỏa trần cùng tắm dưới cơn mưa
Sung sướng thế mà cứ đẩy đưa
Một gái một trai càng thích giỡn
Hai cô hai cậu lại ham đùa
Miệng nhô môi tím đầu tay nhạt
Cổ rụt da thâm cuối mắt mờ
Chẳng phải mấy ai đời có được
Người chê kẻ muốn thật như mơ
Nguyễn Vĩnh Bảo


CŨNG HỌA:


ĐÓN MƯA


Phố thị hân hoan đón trận mưa
Bao ngày oi bức biếng cười đùa                 
Bầu trời tối sập,  chân dồn bước
Gió núi lùa nhanh,  mây thổi đưa                      
Nước lớn cuốn phăng bao rác bẩn                    
Lũ to rửa sạch những rêu mờ                
Gọn gàng sáng sủa chào ngày mới
Màu nắng lung linh rạng giấc mơ
HỒNG PHƯỢNG

Thứ Sáu, 24 tháng 8, 2018

ĐẦU THU


ĐẦU THU


Bạch* dương sắc úa đã phơi bày
Một chút hơi thu điểm đó đây
Nắng hạ còn vương trên mái tóc
Cánh diều* *vẫn lượn giữa từng mây
Chim muông xào xạc khua cành lá
Ong bướm la đà lướt cỏ cây
Đồi núi chờ mong thay áo mới
Gió ngàn rục rịch chuyển heo may
> Bạch dương* :cổ thụ,lá giống lá bồ đề,một trong những cây cho lá vàng tươi đầu thu.Quả lại có vào mùa xuân ,nở ra ,bung tơ trắng như bông nên tên “bạch”.
> Diều:**to nhiều mầu sắc,không động cơ,một trò chơi cho người bay từ cao xuống thấp.
> Thanh Hoà


BÀI HỌA:


CHUYỂN THU


Cảnh trí thiên nhiên khéo khéo bày
Hơi thu man mác đã về đây
Lạnh lùng phương bắc se se gió
Xanh ngắt trời cao, trắng trắng mây
ngẩn dạ say lòng bao kẻ thế
Chuyển màu đổi sắc cả rừng cây
Khói sương phảng phất vờ tô điểm
Đồi núi vươn mình đón ngọn may…
CAO BỒI GIÀ
23-08-2018


ĐỒNG HỌA:


LÃNG MẠN VÀO THU


Sắc lá dần thay đã tỏ bày
Mùa thu lãng mạn đến rồi đây
Lăn tăn sóng gợn trên hồ nước
Mờ áo sương nhòa giữa đám mây
Áo ấm dịu dàng sau liếp giậu
Cúc vàng e ấp giữa vườn cây
Mênh mang trời đất ru hồn mộng
Nhẹ bước chân trần trên cỏ may.
Sông Thu



CÙNG HỌA:


TÀN THU


Nỗi nhớ tàn thu đợi giãi bày
Trên cành úa rụng ngập tràn đây
Tầng không cánh hạc buông vàng nắng
Đỉnh núi sương chiều phủ xám mây
Dáo dác chim non về gọi tổ
Thì thào gió nhẹ rúc tìm cây
Bâng khuâng bến nước câu hò vọng
Buồn bã duyên tình hẹn rủi may
Lý Đức Quỳnh 


TIẾP HỌA:


THU SAIGON


Man mác buồn thu khó tỏ bày 
Lá vàng rơi rụng khắp quanh đây 
Bóng chiều tàn tạ người em gái
Hoa nắng rơi đầy mái tóc mây
Ghế đá cô đơn đời lữ thứ 
Công viên hiu quạnh bóng hàng cây
Saigon áo lụa, đâu còn nữa
Phận số mong manh tựa cỏ may 
Thanh Trương


HỢP HỌA:


THU SẦU


Tạo hóa vần xoay đã sắp bày
Thu về man mác nỗi lòng đây!
Cành khô ủ rũ phơi vàng lá 
Khói nhẹ âm thầm quyện xám mây
Dạ mải tin lời bên ngọn suối
Ai đành lỗi hẹn dưới tàn cây?
Bao mùa mơ ước đều vô vọng
Tự trách sao mình chẳng gặp may!
Như Thu


CŨNG HỌA:


THU XA XÔI


Kỷ niệm năm xưa khó tỏ bày
Xứ “Buồn Muôn Thuở” vẫn còn đây
Mưa tuôn rả rích mờ song cửa
Nước đổ ngập tràn khuất bóng mây
Gió lạnh luồn vào nơi góc phố
Khăn choàng đợi khoác dưới vòm cây
Người đi dạo ấy không về nữa
Rảo bước âm thầm với cỏ may !
THIÊN HẬU


ĐỒNG HỌA:


CẢM ƠN NÀNG THU


Vàng tươi lá trẩy tựa như bày
Có phải Nàng Thu ngắt xuống đây.
Sớm sớm đem sương treo lưới nhện
Chiều chiều dắt nắng lách khe mây.
Vui cười đưa trẻ thăm trường lớp
Thấp thoáng leo diều ngắm tán cây.
Khích lệ nhà thơ sau buổi dạo
Gieo vần man mác đượm hơi may .
Trần Như Tùng


CÙNG HỌA:


THU ĐẤT KHÁCH


Đất khách vào Thu cảnh khéo bày
Rừng phong đổi sắc ở trên cây
Lối mòn vàng nhuộm phơi màu lá
Suối vắng xanh mờ khuất cỏ may
Mặt đất lung linh vài giọt nắng
Da trời lãng đãng mấy chòm mây
Se se hơi lạnh người xa xứ
Mới biết Thu về quẩn cạnh đây
Songquang


TIẾP HỌA:


TÌN BÓNG THU XƯA

Bóng dáng Thu vừa trở lại đây 
Nên thơ tạo hoá khéo an bày 
Tơ vàng đổi nhẹ trên cành lá 
Sắc tím loang dần giữa đám mây 
Nhớ mãi mùa xưa dìu góc phố 
Thương hoài lối cũ dạo hàng cây 
Đâu rồi thuở ấy tình  mơ mộng 
Sánh bước bên người vướng cỏ may 
Minh Thuý 


HỢP HỌA:


TÌNH THU


Man mác bên đồi chút gió may
Sương chiều còn đọng giữa hàng cây
Hồ xanh ánh nước chừng lay động
Sắc đỏ mùa thu đã lộ bày
Có phải lá vàng say bóng nắng?
Hay là nhạn cũ nhớ trời mây?
Để em mơ mãi vầng trăng tím
Và dáng ai về đứng cạnh đây !
Thy Lệ Trang


CŨNG HỌA:


SE LẠNH CHƯA MÀ …


Bức họa mùa thu đã vội bày
Dường như tiên rẽ lối vào đây
Long lanh vạt nắng ươm dòng nước
Dìu dặt sáo diều thoảng cánh mây
Khói sớm mơ màng ôm mái rạ
Sương chiều huyền ảo lướt cành cây
Người đi quên áo không về lại
Se lạnh chưa mà …chợt gió may.
PHAN TỰ TRÍ


ĐỒNG HỌA:


MÙA THU
( nđt )


Hàng xoan  trước cổng đã trưng bày
Những lá vàng ươm điểm tại đây
Một lũ chim chuyền ôm vách tổ
Đôi diều cánh sải cọng chùm mây
Trong vườn bướm lượn tìm hương nhũy
Giữa núi ong vờn chọn tẻ cây
Gió vẫy tầng không mà chửa lạnh
Thu mùa đã cố thổi  luồng may
Phạm Kim Lợi


CÙNG HỌA:


THU ĐẾN


Thu đến nàng Thu đã tỏ bày
Thu vàng suối mộng trải tình đây !
Thu khơi cánh nguyệt ngời trăng nước
Thu thả tơ vàng đẹp bóng mây
Thu nhớ vườn thơ Ta nhớ Bạn
Thu mời chú Cuội, Cuội đu cây
Thu thương đất Mẹ còn dông tố
Thu thích quê nhà lắm dịp may..!
 Đức Hạnh -27 08 2018

Thứ Năm, 16 tháng 8, 2018

HỎI THU




Có phải đã về đấy gió thu
Heo may lặng lẽ ẩn sương mù
Dầm dề lá cỏ gieo hồn lệ
Vắt vẻo cành cây véo tiếng tu
Ánh nguyệt nửa vành mờ bóng lặng
lòng ta đầy dạ nẫu hồn ru
Tiết trời se lạnh  hờn theo gió
Trống vắng xao nghe một cõi tù!
CAO BỒI GIÀ


BÀI HỌA:


VÀO THU


Hẳn là thời tiết đã vào thu
Mây xám mong manh tựa khói mù
Phơn phớt nắng vờn trên ngọn cỏ
Dịu dàng gió thoảng quyện lời ru
Vô tư đùa giỡn, đàn em nhỏ
Thanh thản nguyện cầu, các nữ tu
Nhẹ nhõm tâm hồn như thoát khỏi
Trần gian tục lụy, chốn ao tù.
Sông Thu


ĐỒNG HỌA:


THU


Se se thời khí buổi vào thu
Bàng bạc sương giăng trải mịt mù
Hồn cuốc bãi hoang buông khắc khoải
Còi tầu ga vắng rúc tu tu
Đồng quê yên ả reo lời gió
Xóm mạc êm đềm thoảng tiếng ru
Vui buổi đổi thời dân khởi sắc
Lầu trang, quán xá,...thế ao tù.
                     14-8-2018
Nguyễn Huy Khôi


CÙNG HỌA:


KỶ NIỆM THU SANG


Nhớ mẹ muôn vàn mỗi độ thu
Chùa cao dốc  núi khói lam mù
Vải thay sắc thắm qua mầu xám
Đời đổi: me hiền chọn nếp tu
Nhịp mõ êm đềm nương trí tịnh
Hồi chuông thanh thản giúp tâm ru
Giữa mùa lá rụng người quy Phật
Buông chốn phiền ưu, lánh cảnh tù .
Thanh Hoà


TIẾP HỌA:


THU SẦU


Miên man gió nhẹ gọi hồn thu
Lá úa vàng bay tận tít mù
Kẻ sĩ ra đi chưa hả hận
Còi tàu ly biệt vẫn còn tu
Thương hoài bạn cũ lời hò hẹn
Nhớ lắm mẹ già tiếng hát ru
Chậm bước rủi may, đành lận đận
Chim lồng cá chậu , cảnh ao tù
             Người Nay


HỢP HỌA:


THU NHỚ


Bao lần tự hỏi mấy mùa thu?
Vời vợi phương xa lắm bụi mù!
Cứ tưởng đêm nầy say lối mộng 
Đâu ngờ kiếp trước vụng đường tu
Ta về xứ lạnh miền hoang dã
Ai trói tình xưa chốn ngục tù?
Khắc khoải canh dài hoen ngấn lệ
Trăng già hiểu thấu cõi lòng ru?
Như Thu


CŨNG HỌA:


TIỄN THU


Ba tiễn con vào buổi sáng thu
Sầu chi trời đất đổ mưa mù
Lòng đau cố nuốt giòng châu lệ
Dạ đắng không quên chốn ngục tù
Đứng lặng mờ sương  trong gió rít
Nghe buồn vẳng tiếng của ai ru
Lời Ba khuyên nhủ đầy tâm huyết
Xứ lạ  quê người ráng chỉnh tu !
THIÊN HẬU


ĐỒNG HỌA:


THU VỀ BẢN


May lạnh đêm về, ôi đã thu
Nơi đây rừng thắm, đất sương mù.
Long lanh vạt cỏ nai vươn tác
Thoăn thoắt cành thông sóc réo tu.
Thơ mộng nhà sàn hơi lửa ấm
Dịu dàng xóm bản tiếng nôi ru.
Chàng Tây du lịch dường tâm đắc
Như thấy tâm tư được thoát “tù”
Trần Như Tùng


CÙNG HỌA:


NỬA MẢNH HỒN THU


Mây trời dịu vợi bước vào Thu 
Gió thổi chiều lơi khói xám mù 
Mấy độ hoa tàn suy cuộc sống 
Bao lần lá rụng khép đời tu 
Người say nắng mới tâm thanh thản  
Kẻ khóc thềm xưa dạ rối tù 
Dẫu biết âm dương hoài cách trở 
Giao mùa lại thấy khúc tình ru
Minh Thuý 
15 tháng 8_ 2018


TIẾP HỌA:


THU CHIA XA


Trời nghe se lạnh hẳn vào Thu ?
Tàu đến sân ga toả khói mù
Xót kẻ ra đi nơi xứ lạ
Thương người ở lại chốn lao tù
Tình mơ một mảnh chia tâm sự
Khúc nhớ đôi bờ chặn tiếng ru
Lặng lẽ trăng về soi lối nhỏ
Xa xa văng vẳng....nhịp còi tu
Songquang


HỢP HỌA:


BÂNG QUƠ


Thu này đến nữa đã bao thu ?
Mà bóng người xưa vẫn mịt mù
Biết phận cơ hàn, toan bỏ cuộc
Buồn thân khốn khó, muốn đi tu
Chợt nghe văng vẳng lời thầy dạy
Rồi nhớ nao nao tiếng mẹ ru
Gượng sống qua ngày, cơm cháo hẩm
Đến khi “ giải phóng “ lại vô tù !
Thục Nguyên


CŨNG HỌA:


TỦI PHẬN


Bẽ bàng mỏng mảnh,giọt mưa thu
Rủi phận mong manh nếm cảnh tù
Bịt mắt che tai như thể trốn
Dầm cay nuốt đắng khác gì tu ?
Bập bềnh chìm nổi theo dòng lũ
Nhô nhấp buông trôi với khói mù
Mãi mãi quay cuồng trong khốn khó
Suốt đời phần số thế này ru?
Thanh Hòa Sent from my iPad


Thứ Hai, 13 tháng 8, 2018

229_CHỚ ĐỤNG TIẾT CANH (TT. THƠ CAO BỒI GIÀ-Thơ Trào Phúng)



CHỚ ĐỤNG TIẾT CANH


Này chớ dây vào món tiết canh
Kẻo không heo bệnh níu hồn anh
Thâm gan, lắm kẻ chui bình gốm
Suy thận, bao người đắp cỏ xanh
Bát tiết hồng tươi: thân khốn hiểm
Tứ thời nóng hổi: mạng an lành
Nhắc cô chủ quán … trui lò kỹ
Bên bạn men cay, thỏa bụng cành !
CAO BỒI GIÀ
18-05-2011

TỰ HỎI...


TỰ HỎI


Hỏi đời được mấy, mấy niềm vui?
n mãi đâu đâu, mãi giấu vùi
Tự mỉm môi cười ,tìm hỉ hả
Tự xòe tay vỗ đỡ buồn thui
Vui con, vui cỏn  vời xa vị
Buồn tỏ, buồn to thấm đẫm mùi
ngón gảy dây đàn, khan giọng hát 
À Ơi ! Ai  … sướng, sướng hơn tui ?
CAO BỒI GIÀ


BÀI HỌA:


SỐ HẺO


Cuộc đời đâu phải chỉ toàn vui ?
Lắm lúc gian nan bị dập vùi
Đã biết tương lai không sáng sủa
Cho nên thân phận cũng đen thui
Miệt mài quyết liệt, gồng nhiều thứ
Cố gắng hăng say, nếm đủ mùi
Bất giác kêu Trời,Trời ngoảnh mặt
Hỏi ai có số hẻo như tui ?
Thục Nguyên


\ĐỒNG HỌA:


RỒI CŨNG BUÔNG TAY...


Dẫu đời đếm được mấy ngày vui
Số phận long đong cứ dập vùi
Hạnh phúc, cơ may luôn trớt quớt
Công danh, địa vị mãi đen thui
Bước qua nghiệt ngã, đi tròn kiếp
Thách thức gian truân, nếm đủ mùi
Ai chẳng tay không rời cõi thế
Như nhau tất cả, bạn và tui !
Sông Thu


CÙNG HỌA:


TỰ LẬP


Duyên thành đôi lứa biết bao vui !
Suốt tháng quanh năm chẳng ngủ vùi
Quần quật lưng ong từ sáng sớm
Quay cuồng đầu rối tới đêm thui
Nhân tình dạy dỗ cho nhiều chưởng
Thế thái bảo ban nếm đủ mùi
Tự lập đời mình nên gắng sức
Chẳng người chống đỡ vợ chồng tui.
Thanh Hoà


TIẾP HỌA:


BUỒN CHI...?


Cõi tạm dương trần chẳng thấy vui
Rồi ba tấc đất sẽ chôn vùi
Một thân bệnh hoạn trông gầy đét
Sáu mảnh quan tài lấp tối thui
Mặc chúng bon chen tìm vạn nẻo                       
Kệ ai đàm tiếu dệt trăm mùi
Trời kêu thì dạ làm sao tránh?
Bắc Đẩu, Nam Tào hãy giúp tui! 
Như Thu


HỢP HỌA:


CUỘC ĐỜI…


Cuối đời tuổi thọ thật  là vui
Sống tới trăm năm biết đủ mùi
Cay đắng ngọt bùi đều nếm hưởng
Đam mê khát vọng  cũng chôn vùi
Trần gian cõi tạm là hư ảo
Cảnh vật  đêm dài nên túi thui
Thôi được ngày nào hay lúc ấy
Mong rằng  ai đó nghĩ như tui !
Thiên Hậu


CŨNG HỌA:


AI BIẾT....CHỈ DÙM


Tự hỏi phận mình sao tối thui !
Đường trần đã được mấy ngày vui ?
Tuổi thơ khổ cực luôn theo bước
Già lão nhàn cư chẳng hưởng mùi
Quá khứ gian truân từng trải nghiệm
Tương lai bất trắc cố chôn vùi
Muốn tìm khoảnh khắc đời thi vị
Ai biết ...xin giùm chỉ giúp tui !
Songquang


ĐỒNG HỌA:


NGẬM  NGÙI


Đi đâu cho mệt để tìm vui,
Sớm tối phòng thơ sách vở vùi.
Chăm sóc vườn rau cơn nóng quét,
Trông chừng cây trái nắng hè thui.
Uống ăn miệng đắng cay xè lưỡi ,
Trà rượu bạn thưa nhạt nhẽo mùi.
Ngày tháng thoi đưa đầu bạc trắng,
Ngậm ngùi tuổi hạc, chỉ mình tui .
Mailoc


CÙNG HỌA:


MUỐN MỘT ĐIỀU VUI


Trong lòng luôn ngóng một điều vui
Mộng mấy mươi năm chẳng dám vùi.
Hướng tới muôn phương tâm giữ vững
Nhìn vào vạn chốn chí không thui.
Xuyên rừng kiếm mãi da lên mốc
Vướt núi tìm thâu dép tỏa mùi.
Muốn thấy dung nhan Di Lặc Phật
Xem Ngài có giống tượng nơi tui .
Trần Như Tùng


TIẾP HỌA:


TỰ NGẪM


Không có ai mời cũng ráng vui
Đành thôi, mộng tưởng phải chôn vùi 
Màn tâm chẳng vén nào quang đãng
trí đâu mài để tối thui
Họa gửi ấp hoài đành nhạt sắc
Thơ trao ủ mãi đã bay mùi
Người ơi như thế là chua chát 
Đến cả con tườu cũng ghét tui!
PHAN TỰ TRÍ


HỢP HỌA:


CỨ VUI…!


Cõi đời ô trọc, lắm buồn vui
Tuổi hạc bình tâm, đõ dập vùi
Vì bởi non sông còn trắc trở
Cho nên số phận phải đen thui
Nhưng mà năm tháng chưa thay dạ
Đâu nhẽ xác thân lại bốc mùi
Bầu rượu túi thơ, bè bạn khắp
Nào ai thanh thản, dễ bằng tui
Người Nay


CŨNG HỌA:


TỰ AN


Khổ tận,...nên đời mới  thấu vui
Sầu đau ký ức lặng chôn vùi !
Ngải xanh mấy kẻ đầu không bạc
Vàng đỏ hơn người dạ tối thui !?
Mũ áo màng chi phường bốc thối
Phấn son thây kệ đám lên mùi...
Thảnh thơi lão thực thân nhàn tản
Ai nỡ quở đâu cái ngữ tui?!
                          13-8-2018
Nguyễn Huy Khôi


ĐỒNG HỌA:


CHỐN RIÊNG


Những buổi trưa hè cảm thấy vui 
Cây cao dựa gốc muốn say vùi 
Xinh ghê ...bụi Cúc tươi vàng rực 
Đẹp quá ..rừng hường đậm tím thui 
Nắng hạ mây trời khoe thắm sắc 
Đài hoa , cánh nhuỵ toả thơm mùi 
Tình thơ lãng đãng mơ theo gió 
Một cõi yên bình thoải mái tui
Minh Thuý 
17 tháng 8_2018


CÙNG HỌA:


MỘT NGÀY ...KHÔNG XA...


Rồi có một ngày dạ tối thui
Nhìn quanh, ngó quẩn chẳng gì vui
Vết hằn ánh mắt...không thèm giấu
Vệt nám làn da...chẳng muốn vùi
Ruột bỏ ngoài xa...nào nhớ bạn !
Chồng nằm bên cạnh...lại quên mùi !
Soi gương...ngớ ngẩn hằng trăm bận
"Bản mặt mụ này...hổng lẽ tui?!!
Thy Lệ Trang


TIẾP HỌA:


MỤ NHÀ TÔI


Mụ nhà trí óc đã đen thui
Ngớ ngẩn, ngẩn ngơ, vẫn cứ vui
Dù lắm mộng mơ, đành bỏ dở
Vì bao ký ức, đã chôn vùi
Vài lần du hí, còn xem cảnh
Đôi lúc cơm canh, cũng biết mùi
Khoảnh khắc sự đời, bà đách nhớ
Nhưng mà đặc biệt, chẳng quên tui.
Thanh Trương