QUÃNG SẦU
Rả rich mưa gieo những giọt
buồn
Côn trùng hòa điệu, khóc than
suông
Đèn soi bấc tỏa lu loe ánh
Gió thổi âm nghe nẫu quạnh
hồn
Trên vách thạch sùng vang tiếng oán
Ngoài xa cổ tự vẳng hồi
chuông
Trăng mờ cố lách vào song
cửa
Trốn lạnh qua đêm một góc
buồng
CAO BỒI GIÀ
17-06-2019
BÀI HỌA:
ĐÊM
ĐÔNG HẠ TUẦN
Mờ mịt sương giăng ảm đạm
buồn
Hạ tuần ủ dột mảnh trăng
suông
Côn trùng rền rĩ trong sân
cỏ
Nhịp mõ rã rời sau tiếng
chuông
Dơi vút chập chờn như ác quỷ
Mèo kêu thảm thiết tựa oan
hồn
Gió lùa phần phật màn khung
cửa
Buốt giá tràn lan ngập khắp
buồng.
Sông Thu
ĐỒNG HỌA:
ĐÊM
BUỒN
Mơ
màng thần trí những đêm buồn
Hồn
lạc thẫn thờ chén rượu suông.
Tiếng
vạc não nùng rờn rợn tóc
Nhạc
lòng thổn thức ủ ê hồn.
Trường
xưa trong não vang hồi trống
Thôn
cũ bên đường vẳng ngựa chuông.
Nguyệt
lạnh hiên ngoài sương tí tách
Giật
mình khuya khoắt, trở về buồng.
Mailoc
CÙNG HỌA:
BIỂN DÂU SẦU
Quê hương cảnh nhớ thiết tha
buồn,
Cổ nhạc lời ca tiếng hát
suông.
Mê mải ruộng đồng tươi thắm
lúa,
Luyến lưu làng xóm ngẩn ngơ
hồn.
Tê lòng mộng tưởng sầu dâu
biển,
Xót dạ chiều nghe vẳng mõ
chuông.
Thê thảm cuộc đau đời ngược
gió…
Thề xưa lỗi thẹn cửa song buồng
!
Liêu
Xuyên
TIẾP HỌA:
THU
SANG.
Mầu lá vàng
rơi đẹp hút hồn
Đêm thu
sương bạc ủ trăng suông.
Một đàn ô
thước xây cầu nổi,
Hai bến
sông ngân thấm lệ buồn.
Chiều tím
am thôn đều nhịp mõ,
Tinh mơ xóm
đạo vọng hồi chuông.
Tao nhân hạ
bút bao vương vấn,
Con nhện
giăng tơ ở góc buồng.
Nguyễn Thị
Mỹ Ngọc.
Jun.17/2019.
HỢP HỌA:
TỪ ĐÓ...
Lặng lẽ chờ ai...lặng lẽ
buồn
Một mình đối mặt chén trà
suông
Trời khuya,quán vắng...mênh mông
gió
Bóng nhỏ,đường xa...lạnh lẽo
hồn
Bến cũ đò qua bao lượt khách
Đêm dài chùa đổ mấy lần
chuông
Em về đốt hết trang thơ tím
Từ đó...rèm buông,khép chặt buồng
!
Thy Lệ Trang
CŨNG HỌA:
BĂNG GIÁ ĐẦY BUỒNG
Mưa Rơi ti tách chỉ thêm buồn
,
Vắng bạn chèo queo nghĩ ngợi suông
:
Mai Lộc ôm sầu thêm rụng
tóc
Như Thu gối mộng có ru hồn ?
Làng xưa chợt nhớ đâu còn trống
!
Xóm cũ không quên đã mất
chuông!
Nằm mãi ê lưng ngồi bó gối
....
Tưởng như băng giá ngập đầy buồng
!
LTĐQB
ĐỒNG HỌA:
KHOẢNG BUỒN
Bốn tám giờ qua mỗ thật
buồn
Lúc này chỉ mỗi với trăng
suông.
Vợ con đưa trẻ đi phởn
trí
Nhà cửa giao nhau chịu thảm
hồn.
Bữa gẩy quýt qua mồm dọa
bụng
Đêm trằn thao thức thoại
chờ chuông.
Thạch sùng tắc tắc nghe đà
bực
Gió lại vô tư ghẹo cửa
buồng .
Trần Như Tùng
CÙNG HỌA:
DÁNG VẺ THÂN YÊU
Chén rượu quỳnh tương, từng giọt
buồn
Hơi men chếnh choáng, vần thơ
suông
Lẻ đơn buồn tủi, bao tâm sự
Cô quạnh nhớ thương, một mảnh
hồn
Với kẻ đợi chờ nơi gác tía
Cùng ai hò hẹn phía lầu
chuông
Sông Hương, núi Ngự, chùa Thiên
Mụ
Dáng vẻ thân yêu hiện khắp
buồng
Thanh Trương
TIẾP HỌA:
TÌNH SUÔNG
Nhớ ai da diết mối tình
suông
Văng vẳng xa đưa tiếng nhạc
buồn
Vẫn mãi hương lưu ngày gặp
mặt
Còn đây âm hưởng phút ngây
hồn
Tắc kè trên vách kêu khàn
giọng
Chùa cổ bên đồi gióng khản
chuông
Thấm lạnh vai gầy thân lữ
thứ
Trăng mờ chênh chếch rọi xuyên
buồng
songquang
TIẾP HỌA:
LI HÔN.
Ân nghĩa phu thê - dĩ vãng
buồn
Tan đàn, sẻ nghé, ẵm tình
suông
Ngày ngày dạ nóng hơn nung
lửa
Tháng tháng ta ngây quá mất
hồn
Tiếc những nụ cười trong tựa
ngọc
Nhớ đàn con nói vọng như
chuông
Đau lòng cảnh ngộ ùa nhanh
thế
Đầm ấm vù bay, lạnh lẽo
buồng.
180619.
Đoàn Đình Sáng.
TIẾP HỌA:
AI NỠ?
Biết chăng dạ ấy mãi đau buồn!
Ai nỡ lòng nào lại hứa
suông?
Thư đọc duyên hoà mê mẩn trí
Lời trao nghĩa dệt đắm say hồn
Lên
thuyền vương vấn hoài ôm mộng
Đến cửa e dè ngại nhấn chuông
Hụt hẫng khay
trầu têm cánh phượng
Nhành cau chừ đã héo hon buồng!
Như
Thu
HỢP HỌA:
CẢM ĐẾ
(Cho một người...)
Ai thấu chăng ai cái
sự buồn
Lặng thầm đối bóng rượu thơ suông
Trộm mong tin bạn quờ se
dạ
Chạnh nhớ tình ai thức tỉnh hồn!?
Chùa vắng tái tê khô tiếng
mõ
Làng xa văng vẳng nẫu lời chuông!
Ước gì Người ấy...là trăng nhỉ
Hớp
ngọt làn hương thoảng ấm buồng!
18-6-2019
Nguyễn Huy
Khôi
CŨNG HỌA:
TÌNH
BUỒN
Buồn quá
làm thơ để giải buồn
Sầu tình
dang dở mảnh tình suông
Quay về quá
khứ tuôn giòng lệ
Nghĩ tới
tương lai lạc phách hồn
Đêm ngủ
chập chờn nghe tiếng sóng
Sương giăng
bàng bạc chắn song buồng
Âm thầm một
bóng đèn hiu hắt
Văng vẳng
đâu xa mấy đợt chuông !
THIÊN
HẬU
ĐỒNG
HỌA:
ĐÁNH THỨC
,
Mái đẩy
chèo khua não nuột buồn
Thuyền trôi
lơ lửng nước êm suông
Mây ngàn
giữ gót nơi hoang địa
Nước biếc
neo chân chốn mộng hồn
Tâm tự nhủ
sầu đau một kiếp
Lòng hằng
mơ thánh thót lời chuông
Đâu đây ríu
rít đôi chim hót
Đánh thức
ngày lên toả sáng buồng !
PHƯỢNG
HỒNG
CÙNG
HỌA:
TIẾNG ĐÊM
Vườn khuya dàu dãi ánh trăng
suông
Mối mọt đua nhau tấu nhạc
buồn
Đom đóm nhập nhoè soi lối
ngõ
Đèn cầy, leo lét rọi căn
buồng
Ngang trời rời rã vang âm
vạc
Cuối xóm mơ hồ vọng tiếng
chuông
Dế nỉ non hoài lời oán thán
Hạt sương lạnh lẽo thấm vào
hồn
Thanh Hoà
TIẾP HỌA:
MÀN ĐÊM
NHUỐM LẠNH
Màn đêm
nhuốm lạnh thoảng sâu hồn
Những giọt
mưa hờ trút đổ suông
Điện tĩnh
mơ màng buông ánh tỏa
Đàn khuya
huyễn hoặc tấu âm buồn
Trầm ngâm
quãng lặng soi tiềm thức
Dã dượi
canh dài vẳng tiếng chuông
Vãn hạ qua
dần cơn thảng thốt
Vần thơ ứ
nghẹn quẩn quanh buồng.
Mai Thắng –
190625
HỢP HỌA:
MÀN ĐÊM
Lặng ngắm vườn khuya gợi tiếng
buồn
Say nhìn đắm đuối ánh trăng
suông
Quê hương nghĩ đến mà tê dạ
Đất nước suy ra chỉ buốt
hồn
Bóng tối đan sâu vào nhịp
mõ
Đêm huyền quyện kín tới trầm
chuông
Lao xao gió thổi niềm hiu
quạnh
Lá trúc lung lay thoáng cửa
buồng
Minh Thuý