Thứ Ba, 25 tháng 6, 2019

PHỦI TAY (Thơ Vận Trắc)

PHỦI TAY
 
Tự vẽ cùng mơ toàn ngọt mật
nửa đời nếm trải sao chua …chat
Nhiều phen lạc trí, dại mê tơi
Lắm bận no đòn đau chết ngất
Bạc mượn chưa hoàn, nợ oán tăng
Rượu mời  không uống, ly cay phạt
Trăm năm nhẹ …bước, thế là …xong
Nguệch miệng ư hề,ngông giọng … hát!
CAO BỒI GIÀ
22-06-2019
 
BÀI HỌA:
 
CAY ĐẮNG
 
Lúc trẻ nghĩ đời là vị mật
Dần dà mới biết đầy men chát
Tình yêu sương khói, vui mong manh
Hạnh phúc nắng mưa, sầu chất ngất
Hiếm lúc thành công được ngợi khen
Nhiều phen thất bại chịu trừng phạt
Bơ vơ lạc lõng cõi trần ai
Tự dối lòng mình qua tiếng hát.
Sông Thu
 
ĐỒNG HỌA:
 
CHUYỆN ĐỜI ...
 
Thói thường thiên hạ ưa đường mật
Lời thật sao êm bằng tiếng hát!
Kẻ xấu đẩy đưa giọng dịu dàng
Lòng khờ tràn ngập tình ngây ngất
Ác nhân Thượng đế lại ra ơn
Thục nữ thánh thần hay xử phạt
Bởi thế nên đời cứ rối tung
Người hiền nhận mãi điều cay chát!
Thy Lệ Trang
 
CÙNG HỌA:
 
CÒN THÍCH
 
Tôi quý tên quê thôn Lệ Mật
Cái thôn ít ngọt nhưng nhiều chát.
Ngủ thì nằm ổ ngứa gần toi
Đói lại nhai xung ngon xuýt ngất.
Học khá hiểu nhiều ông nội khen
Cày tài nghỉ sớm mẫu thân phạt.
Duyên trời nhập lính phụ văn công
Nay đã hom hem còn thích hát .
Trần Như Tùng
 
TIẾP HỌA:
 
ĐỜI CAY ĐẮNG
 
Sống ở thế gian,mơ vị mật
Trường đời nếm đủ : nhiều cay,chát
Yêu thương kề cận,chửa lâu dài
Sầu muộn chia ly,đà chất ngất
Trong sạch cả đời thiếu tiếng khen
Thẳng ngay suốt kiếp dư đòn phạt
Tràn lòng tủi hận,cố làm thinh
Ngoài mặt ê a, rền khúc hát...
Thanh Hoà
 
HỢP HỌA:
 
THÓI ĐỜI

Thói đời mùi vị thích đường mật
Có lúc,đâu ngờ lại đắng chát
Miệng lưỡi nói ra ngỡ tán dương
Thâm tâm nham hiểm mong trừng phạt
Tìm quên men rượu với tâm tư
Cố lãng ưu sầu bằng tiếng hát
Nén nỗi đau thương cũng khó xong
Cái buồn cứ vậy...càng cao ngất
songquang
 
CŨNG HỌA:
 
TRÒ ĐỜI
 
Vẫn biết đời thường nhiều đắng chát
Vài lần được nếm mùi đường mật
Đôi khi gặp phúc ấm yên vui
Lắm lúc sa cơ sầu chất ngất
Từ chối nâng ly rượu ngọt mời
Ngậm ngùi bưng chén vang nồng  phạt
Cuộc đời y hệt  một con quay
Lẩn thẩn khi buồn cao tiếng …hát !
THIÊN HẬU

Thứ Hai, 24 tháng 6, 2019

THƠ CỔ PHONG



 

     Đầu tiên chúng ta phải phân biệt  các thuật ngữ: Thơ Đường (Đường thi); thơ Đường Luật và cổ phong (cổ thể)

1_ Đường Thi hay thơ đường: Tức là nói về thơ  được các thi sĩ sống dưới thời nhà Đường sáng tác. Trong đó có nhiều  thể loại chứ không chỉ có  thơ Đường Luật, mà trong đó có thể loại cổ phong.

2_thơ Đường Luật: là thơ sáng tác theo Niêm Luật nghiêm khắc mà chúng ta đã học, đã chuộng  và đang viết. Thơ Đường Luật chính thể có 4 loại : Thất ngôn bát cú, Ngũ ngôn bát cú, Thất ngôn tứ tuyệt và Ngũ ngôn tứ tuyệt. Chính thể chỉ có gieo vận toàn thanh bằng hoặc toàn thanh trắc mà thôi .

3_ Thơ Cổ phong hay Cổ thể : là các hình thức thơ ra đời trước thơ Đường Luật, chúng khởi phát từ thời Hán kéo dài sang đến thời nhà Đường. Từ 1 bài gồm nhiều câu, câu nhiều chữ tùy ý, các dạng thơ tiến hóa dần , mỗi ngày càng chặt chẽ hơn, chắt lọc chuẩn mực dần lên. Trong các thể Cổ phong , người ta đã từng gieo đa vận, vận bằng lẫn vận trắc. Rồi sau đó mới hoàn thiện dần thành thơ Đường Luật chuẩn, chỉ có 8 hoặc 4 câu, câu chỉ có 7 hoặc 5 chữ và gieo độc vận mà thôi.

  Đọc mấy bài thơ của cụ Trạng Trình, ta thấy đây là thể Cổ phong đã rất gần với thơ Đường Luật, cũng gieo độc vận, cũng có 8 câu, 7 chữ. Cũng đã có đối, nhưng còn tùy hứng, lúc cặp này, lúc lại cặp kia, mà đối cũng không chuẩn lắm.

     Thí dụ:

_Có 1 cặp đối:

Ngụ hứng 8

 

Bất tài, không giúp được người ngay.

Vườn xưa trót hẹn, lại về đây.

Nói mình trong sạch, e hơi quá.

Muốn trốn cái già nên uống say.

Núi nhuộm sắc thu, xanh lại nhạt.

Sông lồng bóng nguyệt, nước lung lay.

Chẳng vướng cơ mưu, lòng nhẹ nhõm.

Cổng tre Tân Quán mở đêm ngày.

Nguyễn Bỉnh Khiêm

 

_ có 2 cặp đối:

 

Ngụ hứng 4

 

Chọn đất dựng nhà cạnh suối trong.

An nhàn vui thú với non sông.

Sáng dạo vườn rau, sương dính dép.

Đêm chơi xóm lưới ánh trăng lồng.

Lui, tiến, chơi cờ luôn tính trước.

Buông, giật, đi câu cũng bận lòng.

Lầu son xin khách đàn khe khẽ,

Kẻo nhỡ làm ta tỉnh giấc nồng.

Nguyễn Bỉnh Khiêm

 

Còn về phần niêm, thì như ta thấy ở hai bài trên rõ là  chưa có hệ thống. Một số bài thơ thất ngôn bát cú được tác giả gieo một vận trắc lạc vào câu đầu, thì chính xác đó là một bài thơ được xếp  loại vào thể Cổ phong . Nên nhớ người ta vẫn nói thơ Đường thể Cổ phong thì phải hiểu rằng đó là thơ được sáng tác  dưới thời nhà Đường theo thể Cổ phong, chứ chúng không phải là thơ Đường Luật. Vì thơ Đường luật đã có bảng luật bằng trắc nghiêm chỉnh hẳn hoi, nếu một chữ gieo vận trắc, tức là đã thất luật và đương nhiên nó không còn là thơ Đường Luật nữa.

     Thí dụ Bài thơ sau đây đã được xếp vào loại Cổ Phong, chứ không phải Đường luật:

 

VỊNH CÁNH HOA ĐÀO

 

Trời để trời nuông, trời phải dạy

Dẫu rằng bé bỏng khéo kiêng khem

Trải bao mưa nắng cùng mưa móc

Vẫn một màu son với chị em

Cười trận gió đông hăng hái thổi

Thương con bướm trắng phất phơ thèm

Xin ai yêu đến đừng ham nó

Hễ mó tay vào ố nhọ nhem !

Tản Đà

 

Mời xem thêm về Luật thơ Đường Luật:

VỀ VỚI TỰ DO (Thể Cổ Phong)

VỀ VỚI TỰ DO
 
Này chim, ta thả bay đi nhé
Hãy trở về bên rặng núi xa
Trùng điệp cây xanh, rừng bát ngát
Bao la trời rộng, nắng chan hòa
Mở xòe đôi cánh tung trong gió
Ngân vút lời ca rộn giữa hoa
Cuộc sống tự do đang phía trước
Bến bờ hạnh phúc chốn quê nhà.
Phương Hà
 
BÀI HỌA:
 
THẢ HỒN
Hồn ơi thả sức tự do nhé
Sải cánh bềnh bồng khắp nẻo xa
Ngắm nghía trời mây, lời kết hợp
Lang thang thơ nhạc ý giao hòa
Vang reo hoan điệu trăm niềm cảm
Rộ nở tươi hồn vạn sắc hoa
Thưởng gió, tắm sương lòng thỏa mộng
Quên luôn thân cấm túc trong …nhà!!
CAO BỒI GIÀ
24-06-2019
 
ĐỒNG HỌA:
 
THOÁT LỐI MÒN

Ơi lũy tre làng,xin biệt nhé
Lối mòn cũ kỹ níu chân xa
Chim trời mãi khát tìm quang đãng
Cá nước hằng mong sống thuận hòa
Nén chuỗi sầu xưa,tâm kết ngọc
Bung tràng vui mới,trí khai hoa
Tự do hiện diện cùng tư tưởng
Thoát giáo điều đang ám mọi nhà.
Lý Đức Quỳnh
 
CÙNG HỌA:
 
CHIM BAY VỀ TỔ 
 
Bỗng thấy chim bay về núi biếc
Ngó lên nguồn thượng, thật là xa
Đơn thân cạn chén, mơ đoàn tụ
Trọn kiếp khai xuân, mộng thái hoà
Én xót xa người chưa tái ngộ
Nhạn bâng khuâng gió chửa thăng hoa
Thì thôi thẳng cánh đi vô tận 
Tám hướng không gian vẫn tổ nhà  ...
  Hawthorne  22 - 6 - 2019
CAO MỴ NHÂN
 
TIẾP HỌA:
 
CÁNH NHẠN XA

Vần thơ gửi bạn, vui đi nhé..!
Chẳng phải lo gì cánh nhạn xa
Góc bể chân trời, nơi địa lợi
Quê người, xứ lạ, chốn nhân hòa
Nửa chừng gãy gánh, đời hương phấn
Một bước sa cơ, kiếp bướm hoa
Cho dẫu núi sông, ngàn cách trở
Đêm khuya mãi nhớ nước non nhà..!
Thanh Trương
 
HỢP HỌA:
 
RIÊNG LÒNG…
 
Ta từ phiêu bạt chân trời mới,          
Vui sống bình yên ở xứ xa.
Bỏ đất sau lưng sầu khốn khổ,
Nhận đời trước mặt sống an hoà.
Cảm thương quê cũ hờn sông núi,
Tan tác vườn xưa héo cỏ hoa !
Mấy chục năm dài thân lữ thứ…
Riêng lòng vẫn nhớ nước non nhà !
Liêu Xuyên
 
CŨNG HỌA:
 
CHIM LỒNG.
 
Tiếng hót hoàng oanh nghe thiết tha,​
Trong lồng ao ước cảnh trời xa.​
Mơ miền rừng núi thời êm ấm,​
Nhớ cái tổ rơm buổi thái hòa.​
Khép cánh cố quên đời dã điểu,​
Xù lông nuối tiếc tuổi yên hoa.​
Dừng chân nhẩy nhót đi từng bước,​
Vươn cổ  tìm về mảnh đất nhà.​
Nguyễn Thị Mỹ Ngọc.​
 
ĐỒNG HỌA:
 
NÚI SÔNG HÒA
 
Muôn lời cảm tạ nhà thơ nhé
Chúng bắt chim mình tự nẻo xa.
Bị bọn ma lừa chân vướng bẫy
Vào tay quỷ hóa phận không nhà.
Đem về phố thị giam lồng chắc
Treo dưới điện đèn khiến mắt hoa.
Tưởng đã tàn đời may gặp hiệp
Danh thơm vạn thuở núi sông hòa .
Trần Như Tùng
 
CÙNG HỌA:
 
ĐỒNG ĐIỆU
(Gửi Phương Hà)

Tự do thoát cảnh thân tù hãm
Thả sức phiêu du vạn nẻo xa...
Mãn dạ an nhiên nơi khoáng hoạt
Thỏa hồn bay bổng chốn an hòa!
Khoe thầm sinh sắc tươi mầu lá
Ủ kín tinh hương thắm nụ hoa
Hạnh phúc ngợp tràn vương mắt ngóng
Hướng về nguồn cội nặng tình nhà!
24-6-2019
Nguyễn Huy Khôi
 
TIẾP HỌA:
 
BẾN BỜ TỰ DO
 
Chim ơi ,trả lại trời cao nhé!
Vùng vẫy từng không,xoải cánh xa
Hạnh phúc mênh mông,lòng thoải mái
Tự do phóng khoáng cảnh an hoà
Quên ngay chỗ hẹp,dài đêm tối
Hưởng gấp trời trong, rợp lá hoa
Thỏa sức tung hoành nơi biển cả
Tương lai, bến đậu,lại ao nhà
Thanh Hoà
 
HỢP HỌA:
 
CHIM TRỜI TUNG CÁNH
“Nđt”
 
Sóng lộng trùng dương thuyền chẳng ngã
Mưa gào đất mẹ cảnh nào xa
Tình yêu rộng mở đời tươi sáng
Nghĩa cử thành tâm nước thuận hòa
Pháp luật công bình yên những nẻo
Sơn hà tỏ rạng thắm ngàn hoa
Chim trời sải cánh bay muôn ngõ
Mãi ước mùa xuân nở đẹp nhà.
Đức Hạnh
 
CŨNG HỌA:
 
CÁNH CHIM TRỜI
 
Biển rộng mênh mông buồm thả gió
Chân đồi Én lượn bóng ngàn xa
Chiều phai đã dậy sương mờ ảo
Nắng nhạt cho thêm cảnh dịu hoà
Cát trải gầy mơ say sóng nước
Mây tràn vẽ mộng ngả đường hoa
Chim bay khắp cả trời phiêu lãng
Bốn hướng tam phương tựa mái nhà 
Minh Thuý 

Thứ Ba, 18 tháng 6, 2019

QUÃNG SẦU

QUÃNG SẦU
 
Rả rich mưa gieo những giọt buồn
Côn trùng hòa điệu, khóc than suông
Đèn soi bấc tỏa lu loe ánh
Gió thổi âm nghe nẫu quạnh hồn
Trên vách thạch sùng vang tiếng oán
Ngoài xa cổ tự vẳng hồi chuông
Trăng mờ cố lách vào song cửa
Trốn lạnh qua đêm một góc buồng
CAO BỒI GIÀ
17-06-2019
 
BÀI HỌA:
 
ĐÊM ĐÔNG HẠ TUẦN
 
Mờ mịt sương giăng ảm đạm buồn
Hạ tuần ủ dột mảnh trăng suông
Côn trùng rền rĩ trong sân cỏ
Nhịp mõ rã rời sau tiếng chuông
Dơi vút chập chờn như ác quỷ
Mèo kêu thảm thiết tựa oan hồn
Gió lùa phần phật màn khung cửa
Buốt giá tràn lan ngập khắp buồng.
Sông Thu
 
ĐỒNG HỌA:
 
ĐÊM  BUỒN
 
Mơ màng thần trí những đêm buồn
Hồn lạc thẫn thờ  chén rượu suông.
Tiếng vạc não nùng rờn rợn tóc
Nhạc lòng thổn thức ủ ê hồn.
Trường xưa trong não vang hồi trống
Thôn cũ bên đường vẳng ngựa chuông.
Nguyệt lạnh hiên ngoài sương tí tách
Giật mình khuya khoắt, trở về buồng.
Mailoc
 
CÙNG HỌA:
 
BIỂN DÂU SẦU
 
Quê hương cảnh nhớ thiết tha buồn,
Cổ nhạc lời ca tiếng hát suông.
Mê mải ruộng đồng tươi thắm lúa,
Luyến lưu làng xóm ngẩn ngơ hồn.
Tê lòng mộng tưởng sầu dâu biển,
Xót dạ chiều nghe vẳng mõ chuông.
Thê thảm cuộc đau đời ngược gió…
Thề xưa lỗi thẹn cửa song buồng !
                         Liêu Xuyên
 
TIẾP HỌA:
 
THU SANG.
 
Mầu lá vàng rơi đẹp hút hồn​
Đêm thu sương bạc ủ trăng suông.​
Một đàn ô thước xây cầu nổi,​
Hai bến sông ngân thấm lệ buồn.​
Chiều tím am thôn đều nhịp mõ,​
Tinh mơ xóm đạo vọng hồi chuông.​
Tao nhân hạ bút bao vương vấn,​
Con nhện giăng tơ ở góc buồng.​
Nguyễn Thị Mỹ Ngọc.​
Jun.17/2019.​
 
HỢP HỌA:
 
TỪ ĐÓ...
 
Lặng lẽ chờ ai...lặng lẽ buồn
Một mình đối mặt chén trà suông
Trời khuya,quán vắng...mênh mông gió
Bóng nhỏ,đường xa...lạnh lẽo hồn
Bến cũ đò qua bao lượt khách
Đêm dài chùa đổ mấy lần chuông
Em về đốt hết trang thơ tím
Từ đó...rèm buông,khép chặt buồng !
Thy Lệ Trang
 
CŨNG HỌA:
 
BĂNG GIÁ  ĐẦY BUỒNG 
 
Mưa Rơi ti tách chỉ thêm buồn ,
Vắng bạn chèo queo nghĩ ngợi suông : 
Mai Lộc ôm sầu thêm rụng tóc 
Như Thu gối mộng có ru hồn ?
Làng xưa chợt nhớ đâu còn trống !
Xóm cũ không quên đã mất chuông!
Nằm mãi ê lưng ngồi bó gối ....
Tưởng như băng giá ngập đầy buồng !
LTĐQB

ĐỒNG HỌA:
 
KHOẢNG BUỒN
 
Bốn tám giờ qua mỗ thật buồn
Lúc này chỉ mỗi với trăng suông.
Vợ con đưa trẻ đi phởn trí
Nhà cửa giao nhau chịu thảm hồn.
Bữa gẩy quýt qua mồm dọa bụng
Đêm trằn thao thức thoại chờ chuông.
Thạch sùng tắc tắc nghe đà bực
Gió lại vô tư ghẹo cửa buồng .
Trần Như Tùng
 
CÙNG HỌA:
 
DÁNG VẺ THÂN YÊU 
 
Chén rượu quỳnh tương, từng giọt buồn 
Hơi men chếnh choáng, vần thơ suông 
Lẻ đơn buồn tủi, bao tâm sự 
Cô quạnh nhớ thương, một mảnh hồn 
Với kẻ đợi chờ nơi gác tía
Cùng ai hò hẹn phía lầu chuông 
Sông Hương, núi Ngự, chùa Thiên Mụ 
Dáng vẻ thân yêu hiện khắp buồng
Thanh Trương
 
TIẾP HỌA:
 
TÌNH SUÔNG
 
Nhớ ai da diết mối tình suông
Văng vẳng xa đưa tiếng nhạc buồn
Vẫn mãi hương lưu ngày gặp mặt
Còn đây âm hưởng phút ngây hồn
Tắc kè trên vách kêu khàn giọng
Chùa cổ bên đồi gióng khản chuông
Thấm lạnh vai gầy thân lữ thứ
Trăng mờ chênh chếch rọi xuyên buồng 
songquang 
 
TIẾP HỌA:
 
LI HÔN.
 
Ân nghĩa phu thê - dĩ vãng buồn
Tan đàn, sẻ nghé, ẵm tình suông
Ngày ngày dạ nóng hơn nung lửa
Tháng tháng ta ngây quá mất hồn
Tiếc những nụ cười trong tựa ngọc
Nhớ đàn con nói vọng như chuông
Đau lòng cảnh ngộ ùa nhanh thế
Đầm ấm vù bay, lạnh lẽo buồng.
180619.
Đoàn Đình Sáng.
 
TIẾP HỌA:
 
AI NỠ?

Biết chăng dạ ấy mãi đau buồn!
Ai nỡ lòng nào lại hứa suông?
Thư đọc duyên hoà mê mẩn trí
Lời trao nghĩa dệt đắm say hồn
Lên thuyền vương vấn hoài ôm mộng
Đến cửa e dè ngại nhấn chuông
Hụt hẫng khay trầu têm cánh phượng
Nhành cau chừ đã héo hon buồng!
Như Thu
 
HỢP HỌA:
 
CẢM ĐẾ
(Cho một người...)

Ai thấu chăng ai cái sự buồn
Lặng thầm đối bóng rượu thơ suông
Trộm mong tin bạn quờ se dạ
Chạnh nhớ tình ai thức tỉnh hồn!?
Chùa vắng tái tê khô tiếng mõ
Làng xa văng vẳng nẫu lời chuông!
Ước gì Người ấy...là trăng nhỉ
Hớp ngọt làn hương thoảng ấm buồng!
18-6-2019
Nguyễn Huy Khôi
 
CŨNG HỌA:
 
TÌNH BUỒN
 
Buồn quá làm thơ để giải buồn
Sầu tình dang dở mảnh tình suông
Quay về quá khứ tuôn giòng lệ
Nghĩ tới tương lai lạc phách hồn 
Đêm ngủ chập chờn nghe tiếng sóng
Sương giăng bàng bạc chắn song buồng
Âm thầm một bóng đèn hiu hắt
Văng vẳng đâu xa mấy đợt chuông !
THIÊN HẬU
 
ĐỒNG HỌA:
 
ĐÁNH THỨC ,
 
Mái đẩy chèo khua não nuột buồn
Thuyền trôi lơ lửng nước êm suông
Mây ngàn giữ gót nơi hoang địa
Nước biếc neo chân chốn mộng hồn
Tâm tự nhủ sầu đau một kiếp
Lòng hằng mơ thánh thót lời chuông
Đâu đây ríu rít đôi chim hót
Đánh thức ngày lên toả sáng buồng !
PHƯỢNG HỒNG
 
CÙNG HỌA:
 
TIẾNG ĐÊM
 
Vườn khuya dàu dãi ánh trăng suông
Mối mọt đua nhau tấu nhạc buồn
Đom đóm nhập nhoè soi lối ngõ
Đèn cầy, leo lét  rọi căn buồng
Ngang trời rời rã  vang âm vạc
Cuối xóm mơ hồ vọng tiếng chuông
Dế nỉ non hoài lời oán thán
Hạt sương lạnh lẽo thấm vào hồn
Thanh Hoà
 
TIẾP HỌA:
 
MÀN ĐÊM NHUỐM LẠNH
 
Màn đêm nhuốm lạnh thoảng sâu hồn
Những giọt mưa hờ trút đổ suông
Điện tĩnh mơ màng buông ánh tỏa
Đàn khuya huyễn hoặc tấu âm buồn
Trầm ngâm quãng lặng soi tiềm thức
Dã dượi canh dài vẳng tiếng chuông
Vãn hạ qua dần cơn thảng thốt
Vần thơ ứ nghẹn quẩn quanh buồng.
Mai Thắng – 190625
 
HỢP HỌA:
 
MÀN ĐÊM
 
Lặng ngắm vườn khuya gợi tiếng buồn 
Say nhìn đắm đuối ánh trăng suông 
Quê hương nghĩ đến mà tê dạ
Đất nước suy ra chỉ buốt hồn 
Bóng tối đan sâu vào nhịp mõ 
Đêm huyền quyện kín tới trầm chuông 
Lao xao gió thổi niềm hiu quạnh 
Lá trúc lung lay thoáng cửa buồng 
Minh Thuý