Thứ Bảy, 30 tháng 3, 2019

MƠ MÀNG

MƠ MÀNG
 
Cảnh vật thấy chừng quá lạ xa
Hỏi người năm cũ,có buồn qua?
Đêm thâu, Quỳnh vẫn thầm thơm nụ
Ngày mới Hồng
luôn thắm
sắc hoa
Tri kỷ, vắng thơ, mong ý lại
Tri âm, bặt tiếng, ngóng tin đưa!
Giật mình trở giấc trong chăn lạnh
Bỗng thật vô duyên, cất giọng...khà!!!
CAO BỒI GIÀ
 
BÀI HỌA:
 
TRONG ĐÊM ĐỘC ẨM
 
Như gần thật sát, lại như xa
Thấp thoáng bóng người nhẹ lướt qua
Áo mỏng phất phơ đôi vạt lụa
Hương nồng ngan ngát một loài hoa
Vẫn làn tóc xõa miên man chảy
Vẫn ánh mắt nhìn âu yếm đưa
Mừng rỡ vươn tay ra nắm vội
Hình tan...rượu sẵn, cạn ly...khà !
Sông Thu
 
ĐỒNG HỌA:
 
TƯỞNG NHỚ
 
Tha hương nhớ lại những ngày xa,
Mấy chục năm rồi vụt thoáng qua.
Non nước bao la nhiều thắng cảnh,
Núi sông hùng vĩ khắp trời hoa.
Giang hồ tủi kiếp đời lang bạt,
Viễn khách buồn thân phận đẩy đưa.
Bạn cũ gặp vui mừng cạn chén,
Thơ hay rượu đắng cụng nhau khà!!!
    March-29-2019
Phùng Trần – Trần Quế Sơn
 
CÙNG HỌA:
 
MỘNG MỊ
 
Đêm rồi nằm mộng thấy đi xa
Cảnh đẹp nên thơ thoáng lướt qua
Thuyền nổi bềnh bồng trên sóng biếc
Gió mang  mằn mặn ẩn tình hoa  
Giai nhân yểu điệu môi cười nhoẻn
Quân tử ngà ngà mắt liếc đưa !
Tay áo quơ ngang bình rượu đổ
Giật mình tỉnh giấc  tiếc khà khà !
THIÊN HẬU
 
TIẾP HỌA:
 
ĐỢI TIN XA
 
Thật buồn người hỡi bỗng như xa
Nhung nhớ sao không dạm bước qua
Tưởng phá, vội vàng che hướng gió
Hay truông, ngơ ngác ngó đường hoa
Bài thơ ví thử quen âm vọng
Tri kỷ đành thôi lỡ chuyến đưa
Đang chán nỗi đời đa sự quá 
Trà khan, tình cạn, thốt nhiên khà ...
    Hawthorne  29 - 3 - 2019
CAO MỴ NHÂN
 
HỢP HỌA:
 
XUÂN ĐÃ VỀ.
 
Trời cao mây trắng én bay xa,​
Gió mát hiu hiu tận núi qua.​
Lối đá rêu phong rừng trổ lộc,​
Bờ sông bụi dại cỏ đơm hoa.​
Đò ngang đông khách luôn lui tới,​
Thuyền dọc nhiều người bận đón đưa.​
Xuân đã về rồi trong nắng ấm,​
Rượu đào trà cúc tiếng cười khà.​
Nguyễn Thị Mỹ Ngọc.​
 
CŨNG HỌA:
 
GIẬT MÌNH : KHÀ
 
Cảm nhận quen người mãi phía xa
Phóng xe song mã hướng bay qua.
Băng vào xanh ngắt hai làn chuối
Đã gặp thơm lừng một cõi hoa.
Thấy bạn gái xưa thường nhõng nhẽo
Đôi ta huynh rởm bế đung đưa.
Tuột tay , hoảng quá . nàng đâu biến
Tỉnh lại , hiểu ra , bất giác : Khà !
Trần Như Tùng
 
ĐỒNG HỌA:
 
MƠ... GẶP LẠI CỐ NHÂN
 
Mơ màng thấy bóng cố nhân xa
Mừng rỡ người xưa đợi bước qua
Áo lụa phong phanh dài mái tóc
Hình dung yểu điệu đẹp màu hoa
Hôm nay gặp bạn, ta chào đón
Hồi trước chia tay, tớ tiễn đưa
Dự định hàn huyên mình sẽ đãi...
Ai ngờ...vỡ mộng, rượu ngon...khà...(!)
Mai Xuân Thanh
 
CÙNG HỌA:
 
KHƠI NGUỒN
 
Xướng họa khơi nguồn, dẫu cách xa
Vườn hồng thắm nở bão bùng qua
Chân thơ rạng rỡ hòa trăng nước
Suối mộng nồng nàn trổ cánh hoa
Đất Mẹ xuân cười tình nghĩa nở
Khung trời én liệng tiếng lòng đưa
Yêu đời sáng tỏ dòng thi tứ
Giải trí vui chơi, thỏa tiếng khà..!
Đức Hạnh
30 03 2019
 
TIẾP HỌA:
 
HỒI TƯỞNG
 
Vậy hơn một tháng đã trôi qua!
Trở lại thăm nhà cuối nẻo xa
Đâu biết tình thân còn thắm đượm
Nào hay cảm xúc vẫn thăng hoa
Tiếng quen,mừng rỡ câu chào hỏi
Giọng lạ ,vui đùa chuyện đón đưa
Gặp gỡ bao ngày sao quyến luyến
Đến giờ đưa tiễn.....rượu ly...khà
songquang
 
HỢP HỌA:
 
TRỜI  XUÂN
 
Tháng ba, lạnh lẽo đã trôi xa
Tuyết trắng tan dần rét mướt qua.
Trong nắng tưng bừng chim lượn cánh
Trên cành chúm chím nụ ra hoa.
Đào mai ngoài cổng tơi bời rụng!
Tre trúc bên hè kẽo kẹt đưa.
Đất khách bạn bè ngày một vắng
Tìm quên sáng tối rượu khề khà .
Mailoc
 
CŨNG HỌA:
 
MỘT GIẤC MƠ HOA
 
Cảnh quan chẳng khác trước bao xa
Bất biến dù cho tuế nguyệt qua
Nàng vẫn thẹn thùng, ngời ánh mắt
Áo còn tha thướt,ngát hương hoa
 Vui mừng thơ thắm liền tay tặng
Cuống quýt quà xinh tận mặt đưa
Vội vã,xoa đầu...đâu tóc nhỉ?
Hoá ra...mộng ảo,bật cười khà!
Thanh Hoà
 
ĐỒNG HỌA:
 
NHỚ.

Dáng hình "đằng ấy" rập rờn qua
Ván đóng thuyền rồi, mãi lướt xa
Giọng nói lưu hoài hay tựa nhạc
Ánh nhìn đọng mãi đẹp như hoa
Phải chăng thuở đó tình yêu gọi?
Bởi tại duyên này gió chướng đưa?
Hiện chịu buồn đau hay hạnh phúc?
Ngộ đang nghĩ dở, tự cười... khà!
Đoàn Đình Sáng.
 
CÙNG HỌA:
 
LỖI HẸN
 
Chỉ mấy giờ bay chẳng qúa xa
Mà người lỗi hẹn chả thèm qua
Hạ chờ,thu đợi hoen màu mắt
Đông nhớ,xuân buồn tủi dáng hoa
Phòng vắng...đàn xưa chừng thổn thức
Đêm dài...rèm lạnh khẻ đong đưa
Chén Quỳnh rót sẵn còn hơi ấm
Chửa uống sao nghe cứ khật khà!
Thy Lệ Trang

Thứ Tư, 27 tháng 3, 2019

TUYỆT QUÁ GIỜI...

TUYỆT QUÁ GIỜI…
 
Tàu chưa lăn bánh đã hư rồi
Công nợ thì cao ngút tận trời
Kính chắn cầu thang đà nứt rạn
Ốc ghì tay vịn đã han phơi
Lòng răn chớ bén coi chừng liệt
Dạ bảo đừng đi kẻo dễ toi
Cả vạn điều e,  ngàn lẽ hãi
Bạn Vàng “tốt” lắm, ối giời …ơi…
CAO BỒI GIÀ
27-03-2019
 
BÀI HỌA:
 
THẬT HỠI ƠI!
 
Thưa bác...rằng em biết trước rồi
Một bầy tham nhũng mạnh hơn trời
Quen mòi ăn bẩn...tha hồ đớp
Ỷ thói làm càn...xả láng phơi
Thập kỷ dân chờ thêm sức kiệt
Muôn ngàn tỷ đóng chỉ công toi
Ô hô! Tàu mới mà như rệu
Thượng Đế cúi nhìn ...thật hỡi ơi!
Thy Lệ Trang
 
ĐỒNG HỌA:
 
CÓ THẤU CHĂNG TRỜI ?
 
Chuyện dài nói mãi đã lâu rồi
Tiếng oán lời than có động trời ?
Mà bọn cửa quyền tai mắt đóng
Mặc người lương thiện ruột gan phơi
Tham ô, móc ngoặc... quan ăn dộng
Đói khổ, vật vờ...dân chết toi 
Biết đến bao giờ thang bắc được
Thiên đình đập cửa gọi ời...ơi ! 
Sông Thu
 
CÙNG HỌA:
 
NỖI BUỒN...
 
Vận chuyển tàu hư khổ quá rồi
Nợ chồng chất ngất ngập chân trời
Kinh hoàng kính chắn ngang còn nứt
Hoảng sợ tay vin thép rỉ phơi
Ai dám gởi thân đi bị liệt
Kẻ liều bạo phổi đến mà toi
E rằng nguy hiểm bao người hãi
Ngại bọn gian thương... đất hỡi ơi...(!)
Mai Xuân Thanh
 
TIẾP HỌA:

 
Theo báo Dân Trí (26-03-2019):
Nhiều chi tiết nhà ga tàu điện Cát Linh - Hà Đông đã hư hỏng
 
Dân trí Tuyến đường sắt trên cao Cát Linh - Hà Đông dự kiến sẽ đưa vào khai thác thương mại từ tháng 4/2019 nhưng tới thời điểm hiện tại, nhiều chi tiết ở các nhà ga đã hư hỏng.    Tuy nhiên, tiếp cận các nhà ga ở khu vực Thanh Xuân, Hà Đông thì mới thấy một số hạng mục đã hư hỏng.
   Xem chi tiết ở đây:
 
Cũng theo báo Dân Trí (27-03-2019)
Chờ đợi cả thập kỷ để nhận về nỗi thất vọng thế này ư?
 
(Dân trí) - Theo như thông tin được lãnh đạo Bộ Giao thông Vận tải công bố thì chỉ ít ngày nữa, vào tháng 4/2019, dự án đường sắt trên cao Cát Linh – Hà Đông sẽ chính thức đưa vào vận hành thương mại toàn tuyến.
Dù chưa rõ là có thể vận hành được vào đầu tháng 4 hay là chờ đến cuối tháng 4, nhưng nhìn lại quãng thời gian qua, người dân Thủ đô đã chờ đợi ngày này suốt cả một thập kỷ liền, nếu có du di thêm mấy chục ngày nữa cũng có sá gì?...
Ấy mà, thật khó diễn đạt được nỗi thất vọng tràn trề khi ngày 26/3, đập vào mắt người viết là những hình ảnh của tuyến đường sắt trên cao này do phóng viên Trọng Trinh ghi lại trên Dân Trí: Những tấm kính chắn lan can cầu thang đi bộ ở nhà ga bị rạn nứt, lan can thang cuốn hư hỏng, vữa trát bong tróc để hở cả ốc vít, thậm chí có chỗ ốc vít đã bị vặn bung ra.
Thay vì không khí rộn ràng, cấp tập “nước rút” để kết thúc giai đoạn chạy thử chuyển sang vận hành thương mại thì dưới ống kính phóng viên, bao trùm dự án này cho đến thời điểm hiện tại lại chỉ là một cảnh tượng nhếch nhác: rác vứt bừa bãi trên lối lên thang bộ, hiếm hoi lắm mới thấy một công nhân đang sơn lại các mối hàn của hệ thống mái che…
   Xin xem chi tiết ở đây:
https://dantri.com.vn/blog/cho-doi-ca-thap-ky-de-nhan-ve-noi-that-vong-the-nay-u-20190327053316178.htm

Thứ Ba, 26 tháng 3, 2019

HẠNH PHÚC NHỎ NHOI (Thơ Vận Trắc)

HẠNH PHÚC NHỎ NHOI
 
Cái nóng kinh kinh tuồng lửa đổ
Lừ đừ thân lão phì phò thở
Trông làn mây xám góc trời đông
Ngóng ngọn gió nam ngoài cửa sổ,
Trùng trục ngực phơi, lưỡi khát khô
Phạch phành tay quạt, mồm than khổ
Dưng thương, Trời thưởng trận mưa rào…
Hạnh phúc tràn về, lòng hớn hở…
CAO BỒI GIÀ
25-03-2019
 
BÀI HỌA:
 
GIỮA HÈ
 
Hơi nóng mặt trời hừng hực đổ
Người người choáng váng như ngừng thở
Cỏ cây khô quắt dáng bơ phờ
Ruộng rẫy tiêu điều dân khốn khổ
Phụ nữ sợ đen mặt kín trùm
Đàn ông ngại nóng lưng trần hở
Trẻ già chóc sẩy gãi luôn tay
Động chút bực mình liền sấn sổ...
Sông Thu
 
ĐỒNG HỌA:
 
NÓNG MÙA HÈ
 
Có đâu vất vả: mồ hôi đổ
Biếng nhác người người ngồi chỉ thở
Mỏi đợi mây ngàn,sợ lọt tên...
Mệt chờ gió biển,e ngoài sổ...
Trẻ thơ nhũng nhẽo khóc than đau
Bô lão bơ phờ kêu quạt khổ
Nóng nẩy nên chi phải ở trần
Ngại chi cảm cúm,banh mình hở
Thanh Hoà
 
TIẾP HỌA:
 
THƯƠNG  NHÀ  NÔNG
 
Mặt đỏ ối, trời cao nắng đổ
Nông dân nhìn ruộng cạn than thở.
Mạ còi tác nước, gàu không ngưng
Rẫy héo bắt sâu, tay chẳng hở.
Vốn liếng tiêu tan chắc bán vườn
Nợ nần chồng chất ngán ghi sổ.
Một đời vất vả, hãy yêu thương
Bao kẻ âm thầm trong thống khổ ! 
Mailoc
 
HỢP HỌA:
 
HẠNH PHÚC ĐƠN SƠ
 
Hạnh phúc tưởng chừng không gãy đổ
Vợ chồng luôn góp chung hơi thở
Nàng khuyên,nên giữ tính khiêm nhường
Chàng dặn, đừng buông lời sấn sổ
Cay đắng chia hai lúc khốn nguy
Mặn nồng sẻ nửa khi đau khổ
Gia đình yên ấm dạy đàn con
Cố sức bạc tiền đừng để hở !
songquang
 
CŨNG HỌA:
 
BỮA XÔI NGON
 
Gấc chín quả nhiều dàn muốn đổ
Gió đùa va chạm cây than thở.
Mươi thằng mếu máo sắp tan đầu
Một bé ngó nghiêng ghi vội sổ.
Kiếm nếp mẹ à , phải thật mau
Hết tiền tiếng hứ , sao mà khổ.
Cha về đúng lúc , chịu đi mua
Rỗng túi ( xôi ngon ) không được hở .
Trần Như Tùng
 
ĐỒNG HỌA:
 
CÔNG BẰNG
 
Đông Bắc ngậm ngùi trông tuyết đổ
Miền Nam nắng đỏ bao lần khổ
Người mang nhiều lớp...tóc tai trùm
Kẻ mặc ít hàng...lưng ngực hở
Chốn bạn...mưa thường sợ bão giông
Nơi tôi...gió vẫn đều hơi thở
Trên cao Thượng đế rất công bằng
Mọi chuyện rõ ràng đà tính sổ !
Thy Lệ Trang
 
CÙNG HỌA:
 
NÓNG 35 ĐỘ
(họa 4 vần)
 
Xứ lạnh mùa đông đầy tuyết đổ
Hè thì nóng cháy gần ngưng thở
Quạt trần quay tít chẳng buông lơi
Cửa lưới bịt trùm như muốn nổ
Ra biển ,tắm hồ mặt nám đen                  
Về nhà  khát nước răng khô hở
Chờ cho trời tối nắng qua song
Gió mát chút thôi cũng đỡ khổ
THIÊN HẬU

Chủ Nhật, 24 tháng 3, 2019

MỘT CÕI BUỒN (Thủ Nhất Tự)

MỘT CÕI BUỒN...
(Thủ nhất tự)
 
Mênh mông một dãy cánh đồng xa
Man mác lòng riêng nỗi nhớ nhà
Mờ mịt đường trăng... buồn kiếp nhạn
Mơ hồ giấc điệp...xót đời hoa
Mưa giăng trước ngõ hồn tê tái
Mây phủ đầu non lệ nhạt nhòa
Mãn kiếp có chăng ngày trở lại?
Muôn trùng cách trở ngậm ngùi ta !
Thy Lệ Trang
 
BÀI HỌA:
 
THƯƠNG NGƯỜI EM GÁI…
(Thủ nhất tự)
 
Thăm thẳm nghìn trùng kẻ nẻo xa
Thương thương em gái chốn quê nhà
Tuổi xuân số phận  dầm sương gió
Tố lốc dòng đời  dạt cánh hoa
Thế yếu cam đành, vai cổ chịu
Thân côi lủi thủi, lệ châu nhòa
Thư về thăm hỏi, hồn xao xuyến
Từng chữ,từng lời đắng dạ ta…
CAO BỒI GIÀ
24-03-2019
 
ĐỒNG HỌA:
 
TRÁI SẦU
 
Thổi gió mơ đầy ký ức xa
Thư tuôn nước mắt nghĩ quê nhà
Thờ ơ nỗi khổ tàn đêm nguyệt
Thấm đậm cơn sầu héo dáng hoa
Thế cũng đìu hiu sa lệ nhạt
Thì như khắc khoải hứng sương nhoà
Thu vàng lá đổ buồn lay lắt
Thả hoạ đôi vần một bóng ta
Minh Thuý
 
CÙNG HỌA:
 
TÌNH CON CHỮ
 
Tha thiết mong người chớ bỏ ta
Thung dung rước bạn hãy về nhà
Thẫn thờ nâng bút mà soi nguyệt
Thanh thản chẻ vần để thưởng hoa
Thi tứ đôi khi thường trắc ẩn
Thơ ca lắm lúc cũng phai nhòa
Thì xin chữ nghĩa đừng ngăn ngại
Thương cảm tao đàn chẳng cách xa
Như Thị
 
TIẾP HỌA:
 
NGẬM NGÙI
( Thủ nhất tự )
 
Ngậm ngùi nhớ kẻ đã đi xa
Năm tháng cô đơn mắt lệ nhòa
Nghe tiếng chim ca trong khóm trúc
Ngắm đàn bướm lượn giữa vườn hoa
Ngẩn ngơ tiếc hận: đâu còn bậu ?
Ngán ngẫm than thầm: chỉ có ta !
Níu được làm sao điều đã mất
Niềm vui hạnh phúc ở chung nhà ?!
Sông Thu
 
HỢP HỌA:
 
TÌNH  TỰ
(Thủ nhất tự)
 
Từ lúc đôi mình đã cách xa
Thân vì nghịch cảnh phải rời nhà
Tìm hoài nhật ký bao trang giấy
Thấy chỉ bóng hình một dáng hoa
Tâm sự gởi vào khung ảnh bậu
Tình yêu gói trọn nỗi niềm ta
Trăng tà tẻ nhạt bên song cửa
Tưởng cánh thư xanh cũng xoá nhoà
songquang
 
CŨNG HỌA:
 
LẺ BÓNG 
(Thủ nhất tự)
 
Bóng lẻ mơ màng dõi chốn xa
Biên dòng thư kể chuyến thăm nhà
Bờ tre tinh nghịch vờn hương bưởi 
Bụi cúc yêu kiều trải cánh hoa
Buông mái chèo xưa tình vẫn đượm   
Biệt đêm trăng khuyết dạ khôn nhòa
Buồn vương lối mộng ai nào hiểu?
Biển vắng thưa người chỉ có ta!
Như Thu
 
ĐỒNG HỌA:
 
NỖI BUỒN
 
Mãi hoài hồi tưởng một thời xa
Mải miết bôn ba giã biệt nhà
Mỏi mệt thân đơn khi tắt nắng
Muộn màng hồn lẻ lúc phai hoa
Mỹ miều mai sớm trời tươi thắm
Mờ mịt chiều hôm bóng nhạt nhoà
Mai mốt dầu cho quay trở lại
Muôn ngàn hối tiếc vẫn trong ta.
Thanh Hoà
 
CÙNG HỌA:
 
CHỜ
 
Cũng vì cơm áo, muốn đi xa
Chẳng ngại không ai giữ cửa nhà
Chăm sóc vườn cây, mong hái quả
Chắt chiu khóm cúc, đợi ra hoa
Chưa đem thành tựu, chân tay rã
Chỉ thấy toi công, mắt lệ nhoà
Chờ đến bao giờ xem khấm khá
Cho tan rối rắm, thỏa lòng ta
Thục Nguyên
 
TIẾP HỌA:
 
GẶP LẠI CỐ NHÂN

Mai mốt về thăm bạn cũ xa
Mi thanh da trắng ở quê nhà
Mày tằm khắc khoải trông tin nhạn
Mắt phượng đăm chiêu đợi lẵng hoa
Má phấn không dồi nên tím tái
Môi son chẳng điểm cũng phai nhoà
Muộn màng tủi phận hờn duyên nợ
May gặp cố nhân vẫn nhớ ta...(!)
Mai Xuân Thanh
 
HỢP HỌA:
 
MƠ GIỮA CHIỀU XA
 
Mông lung sương khói ngút ngàn xa
Mỏi cánh chim cô lạc lối nhà
Một bãi xanh rêu bờ úa cỏ
Mấy nhành trắng cúc cội tàn hoa
Mõ chuông hòa vọng xuyên trời thẳm
Mây gió quyện buông đổ bóng nhòa
Mộng vẫn chưa thôi đời lữ thứ
Mơ ngày ngõ hạnh đón mừng ta.
Lý Đức Quỳnh 
 
HỢP HỌA:
 
NHỚ QUÊ
 
Lững thững mây trời lạc nẻo xa
Lang thang hồn vọng tới quê nhà
Lúa xinh mơn mởn thời con gái
Lan đẹp mỹ miều chớm nụ hoa
Lề thói quê cha tâm vẫn sáng
Lễ nghi đất mẹ dạ chưa nhoà
Lòng luôn mang nặng tình quê cũ
Lo ngại lúc già chắc chỉ ta.
Trần Văn Hạng
 
CŨNG HỌA:
 
MUÔN NHỚ NGÀN THƯƠNG.
 
Mờ mịt lâu rồi phải cách xa,​
Mơ về cảnh đẹp chốn quê nhà.​
Một dòng suối bạc, hai bờ cỏ,​
Mỗi sớm nắng hồng vạn sắc hoa.​
Mấy chú bướm vàng bay phấp phới ​
Mươi bông súng tím bóng mờ nhòa.​
Mái rêu ao cá dàn thiên lý,​
Muôn nhớ ngàn thương xao xuyến ta.​
Nguyễn Thị Mỹ Ngọc.​
 
ĐỒNG HỌA:
 
CÕI NHỚ BUỒN
 
Thấp thoáng hồn nghiêng nhớ dáng xa
Thân thương tà áo lượn quê nhà
Thẩn thơ gió thổi lòng se nắng
Tha thướt người về gót trổ hoa
Thánh thót mưa rơi chiều phố nghẹn
Thẫn thờ lá đổ mái sương nhòa
Thu vàng khắc khoải chờ ai nhỉ
Thả bước u sầu một bóng ta
Trầm Vân
 
CÙNG HỌA:
 
TÌNH XA

Vì đâu dang díu mối tình xa
Vớ vẩn lênh đênh, chẳng biết nhà
Vần vũ làn mây, ong hút mật
Vi vu tiếng sáo, bướm vờn hoa
Vội vàng chi lắm mà quên lãng
Vương vấn cho nhiều cũng xoá nhoà
Ve vãn cuộc tình thêm khốn khổ
Vần thơ sầu nhớ, chỉ riêng ta
Người Nay
 
TIẾP HỌA:
 
THẮM CƠN MƠ
 
Mỏi mắt trông về dẫu cách xa
Mơn man cánh mộng trổ quê nhà
Mong manh suối nhạc hòa trăng nước
Mãi mãi tình đời nở nụ hoa
Một kiếp nồng nàn tình hổng não
Muôn niên rạng rỡ cảnh không nhòa
Mơ dòng đất Mẹ luôn tươi sáng
Mộc mạc vui cười bạn với ta.
Đức Hạnh
 
HỢP HỌA:
 
MỘT CÕI ĐI VỀ
 
Một cõi đi về dẫu có xa
Mái tranh meo mốc giống bao nhà
Mân mê cây bút vài câu luật
Mó máy rau vườn mấy khóm hoa.
Mến nón , nên nghề , đôi mắt biếc
Mềm tay , giữ bếp , ánh dương nhòa.
Muôn màu sự sống , muôn màu đợi
Mộng mị đời thường níu vía ta .
Trần Như Tùng
 
CŨNG HỌA:
 
CHÀNG ƠI CHỚ HỎI…
(Thủ nhất tự)

Canh cánh đêm trường tận cõi xa
Còn chăng trăng dỡn đậu hiên nhà
Chập chờn bóng chiếc càng thương bạn
Chuếnh choáng ly sầu có nhớ ta
Chẳng nguội nôn nao bầu huyết cạn
Chưa nguôi sùi sụt giọt mưa nhòa
Chàng ơi nếu được về bên bậu
Chớ hỏi sao người lại xót hoa !
PHAN TỰ TRÍ
 
ĐỒNG HỌA:
 
TÌNH TAN
 
Tình đã tan rồi bậu cách xa
Tâm hồn xao động nhớ đồi hoa
Thương ai lẻ bóng phòng cô quạnh
Tiếc kẻ phiêu du lệ thắm nhòa
Thăm thẳm trùng dương đi khắp nẻo
Thảnh thơi vạn lý biết đâu nhà
Trông trăng  ký gởi niềm tâm sự
Thoáng thấy người về gặp lại ta !
THIÊN HẬU
 
CÙNG HỌA:
 
GẬM NHẤM NỖI BUỒN
 
Nếu ở phương trời cảm xót xa
Nào đang thấu rõ cảnh quê nhà
Non xanh trải dãy dài binh lửa
Nước nhược theo dòng rũ gấm hoa
Nặng óc gian tham mầm khốn quẩn
Nuôi đầu lệ thuộc khí phai nhoà
Nằm co để hiểu đời tù túng
Ném liệng ngây khờ giải phóng ta
Mai Thắng – 100326