Thứ Hai, 3 tháng 6, 2019

CẢNH CHIỀU HÔM

CẢNH CHIỀU HÔM
 
Mênh mang quạnh vắng cảnh chiều hôm
Nắng hắt liu điu những sợi buồn
Trời rộng chim bằng vung cánh sải
Dặm xa khách lữ bước chân dồn
Câu hò sắc ngọt ru hồn đắm
Tiếng sáo trầm u thúc dạ cồn
Vàng vọt vầng trăng treo nửa mảnh  
Màn đêm nhẹ phủ chốn cô thôn
CAO BỒI GIÀ
02-06-2019
 
BÀI HỌA:
 
CHIỀU HÔM NHỚ NHÀ

Đã vắng xa nhà mấy chục hôm
Lòng nghe quay quắt,dạ đau cồn
Chim non ríu rít hiên thềm vắng
Khách lữ ưu tư nét mặt buồn
Điệu nhạc đưa sang từ ngõ xóm
Giọng hò vẳng lại tự làng thôn
Vầng trăng khuyết nửa treo chênh chếch
Nỗi nhớ miên man cứ dập dồn
songquang
 
ĐỒNG HỌA:
 
CẢNH ĐẦU HÔM
 
Trời chiều man mác gió đầu hôm,
Biển vắng mênh mông dạ thấy buồn.
Đợt sóng cất cao dòng đổ xuống,
Hải âu tung rộng cánh bay dồn.
Vầng trăng chếch bóng soi mầu nhớ,
Lữ khách sầu quê cảm ruột cồn.
Nhìn mái tóc già đen đã bạc…
Lòng thêm thương tưởng đất làng thôn !
Liêu Xuyên
 
CÙNG HỌA:
 
CHIỀU BUỒN
 
Quang cảnh tiêu điều, vãn chợ hôm
Hoàng hôn man mác ráng chiều buồn
Neo thuyền ,cô lái ngưng tay nghỉ
Quẩy gánh,nhà nông cất bước dồn
Mục tử lùa trâu nơi cuối bãi
Ngư dân cuốn lưới chỗ chân cồn
Bặt luôn tiếng sáo diều ban nãy
>> Rền rĩ côn trùng ...vọng xóm thôn
Thanh Hòa
 
TIẾP HỌA:
 
THĂM QUÊ BẠN 
 
Bạn chở về quê được mấy hôm
Rong chơi thưởng ngoạn có đâu buồn
Trời xanh quang đãng mây chầm chậm 
Biển mặn lao xao sóng dập dồn
Quyến rũ môi hồng phơi trước nắng  
Say sưa cát mịn ngủ bên cồn 
Thâm tình đối đãi lòng ghi khắc
Chẳng biết bao giờ trở lại thôn?
Như Thu
 
HỢP HỌA:
 
CHIỀU TÀN TRÊN CÔ THÔN
 
Bầu trời đơn độc ánh sao hôm
Mặt đất nhá nhem lặng lẽ buồn
Ngày tắt, màn đêm tràn xuống vội
Trâu về, tiếng mõ thúc khua dồn
Cánh chim chấp chới qua đồng trũng
Ngọn gió lao xao lướt bãi cồn
Ì oạp triều lên trên bến vắng
Trăng mờ thấp thoáng mái đình thôn.
Sông Thu
 
CŨNG HỌA:
 
CHIỀU VỀ
 
Rặng liễu rì rào buổi cuối hôm
Đâu đây văng vẳng giọng ve buồn
Sương mù lác đác rơi nhè nhẹ
Khách vãng nôn nao bước dập dồn
Cánh sải chim trời về tổ ấm
Thuyền neo bến nước sát chân cồn
Tâm tư trầm lặng khi chiều xuống
Khuất bóng hoàng hôn ở cuối thôn !
THIÊN HẬU
 
ĐỒNG HỌA:
 
QUÊ CŨ.

Nhớ lại khi xưa có một hôm,​
Đi qua quê cũ buổi chiều buồn.​
Bến chờ đón khách người thưa vắng,​
Thuyền đợi sang sông sóng dập dồn.​
Sương xuống mờ dần đường lối cỏ,​
Trăng lên soi tỏ cát bờ cồn.​
Bạn bè thân thuộc không tìm thấy,​
Từ đấy không còn trở lại thôn.​
Nguyễn Thị Mỹ Ngọc.​
Jun. 2/2019.​
 
CÙNG HỌA:
 
CÓ NHỮNG CHIỀU
 
Cảnh vầy lặp lại quá mươi hôm
Chiều đến làng tôi loáng thoáng buồn.
Đang ngại đất khô cùng nắng gắt
Lại e lúa đổ nếu giông dồn.
Nhìn mây ngắm gió bao điều tưởng
Ngắm lúa nhìn ngô lắm sự cồn.
Ngàn giọt mồ hôi cơm nửa bát
Hôn hoàng rực rỡ trải hương thôn .
Trần Như Tùng
 
TIẾP HỌA:
 
ÔI  QUÊ  XƯA !
 
Nhiều khi chiều xuống thấy buồn buồn
Kỷ niệm chập chờn nhớ xóm thôn.
Rực rỡ bình minh tia nắng sớm
Mơ màng đêm tối cánh sao hôm.
Thuyền câu nhàn nhã mênh mông nước 
Lau lách đìu hiu trắng xoá cồn.
Đất khách lòng quê sầu sát mãi
Cái già xồng xộc vó câu dồn !
Mailoc
 
HỢP HỌA:
 
TÀN THEO
 
Người đi bịn rịn cả sao hôm
Vẫn biết xa nhau để lại buồn
Cơn gió vu vu lời gởi thoảng
Hạt mưa rót rót tiếng khua dồn
Trần gian đời tạm gom giông tố
Bão táp mưa sa góp sóng cồn
Tình đã tàn theo mùa lá đổ
Sầu thương giăng mắc khắp trang thôn
PHƯỢNG HỒNG
 
CŨNG HỌA:
 
NỖI BUỒN...VỢ XA NHÀ...
 
Vợ về bên mẹ được vài hôm
Thấp thỏm vào ra đã thấy buồn
Bến nước vắng thêm đò gọi sớm
Vườn rau thiếu hẳn guốc khua dồn
Lòng không muốn khóc ...dù đau nhói
Bụng chả thèm ăn...dẫu đói cồn
Tựa cửa bên song chờ bóng bậu
Âm thầm ngắm nguyệt lặn đầu thôn !
Thy Lệ Trang
 
ĐỒNG HỌA::
ĐƯỜNG VỀ
 
ĐƯỜNG VỀ  
 
Trở lại quê nhà buổi sớm hôm 
Đường xưa tĩnh lặng nét u buồn 
Chiều lên trẻ thả diều bay vút 
Gió dậy ve ca nhạc hợp dồn 
Dạo quẩn tìm ra cơm xóm Hến 
Đi quanh kiếm được bắp vườn Cồn 
Bâng khuâng nhặt bóng hồn năm cũ 
Nắng đã buông dần phía cuối thôn 
Minh Thuý 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét