DỖ
LÒNG
Buồn vui mười ngón lại xòe
ra
Từng đốt khô cong, tố tuổi
già
Vững chãi bao phen, nào kém
cạnh…
Tài hoa một thuở, chớ thua
a…
Tương lai héo úa, dần thêm
đắng
Dĩ vãng son vàng, thoáng
vụt xa
Úp mặt vào tay nghe ấm
…lệ
Chợt cười tự gắng dỗ lòng
ta…
CAO BỒI
GIÀ
05-06-2019
BÀI
HỌA:
BÀN
TAY VỢ HIỀN
Nắm chặt bàn tay của vợ già
Bồi hồi thương cảm khó buông
ra
Xưa từng mềm mại là như vậy
Nay lại khô cằn đến thế a ?
Chằng chịt gân xanh: làm lụng
nhọc
Chai sần sẹo tím: gánh gồng
xa
Vết hằn lao động qua năm
tháng
Mãi đẹp rạng ngời trong mắt
ta.
Sông Thu
ĐỒNG HỌA:
THỎA
LÒNG
Nghĩ mình nay chớm tuổi về
già
Nửa thế kỷ hơn tóc trắng
ra
Trước cũng không vừa lên
ngựa hẳn
Nay thì đành chịu xuống
chân a...
Ngọt bùi bao lúc luôn kề
cận
Cay đắng đôi khi chẳng ở
xa
Xét lại đường đời đà nếm
đủ
Dặn lòng vui thú , thỏa hồn
ta !
Songquang
CÙNG
HỌA:
MÀ SẢNG KHOÁI
Bữa nào cũng vậy chúng vươn
ra
Mười đứa khẳng khiu cận vệ
già.
Xé thịt bốc rau đà thạo
lắm
Xúc cơm nhón muối thật ngon
a.
Bóp cò xới đất lâu đà
vứt
Nắm bút di vần lại chẳng
xa.
Mảnh cuối nhờ vầy mà sảng
khoái
Dẫu rằng xấu mặt nhất thằng
ta .
Trần Như Tùng
TIẾP HỌA:
MƠ MÀNG CHI LẮM..!
Bàn tay lão tứ mở đều
ra
Khúc cuối đường đời chẳng đoạn già
Nhìn ngắm làn da, còn mởn lắm
Nhứt đau xương cốt, lẽ thường a
Phím đàn cho dẫu thôi ân ái
Khúc nhạc sao mà mãi xót xa
Tuổi hạc cô đơn bên gác cũ
Mơ màng chi lắm, chỉ mình ta
Thanh Trương
Khúc cuối đường đời chẳng đoạn già
Nhìn ngắm làn da, còn mởn lắm
Nhứt đau xương cốt, lẽ thường a
Phím đàn cho dẫu thôi ân ái
Khúc nhạc sao mà mãi xót xa
Tuổi hạc cô đơn bên gác cũ
Mơ màng chi lắm, chỉ mình ta
Thanh Trương
HỢP HỌA:
TỰ
DỖ
Tóc rụng trơ đầu,tuổi lộ ra...
Dù cho quả quyết: tuổi chưa già
Ngày đi mấy dặm, dai chân chán,
Đêm ngủ một lèo,thẳng giấc a!
Khổ nỗi tà dương mau xuống thấp
Thương thay nắng xế vội rời xa
Hơi đâu tiếc nuối thời qua lẹ
Rớt lệ mà chi,buốt dạ ta !
Thanh Hoà
CŨNG
HỌA:
THƯƠNG
TA
Xưa bàn tay
đẹp thích khoe ra
Nay đã nhăn
nheo báo hiệu già
Thuở ấy núi
đồi leo mệt nghỉ
Bây giờ
thung lũng bước chênh a
Soi gương
chán ngấy lòng buồn bã
Ngắm tóc ưu
phiền dạ xót xa
Thôi kiếp
con người là vậy đó
Lo sầu chỉ
khổ cái thân ta !
THIÊN
HẬU
ĐỒNG
HỌA:
DẶN LÒNG
Những điều muốn giấu vẫn lòi
ra
Mười ngón tay nhăn báo hiệu
già
Mái tóc dần thưa...ồ chán qúa
!
Đồi mồi rõ đậm ...thật buồn a
!
Nhìn quanh...bạn đó: đời chưa
lạ
Ngó lại...chồng đây: phước chẳng
xa
Có được niềm vui xin thỏa dạ
Tội gì bi lụy khổ lòng ta !
Thy Lệ Trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét