Thứ Năm, 30 tháng 11, 2017

ĐỪNG XẤU CHƠI


ĐỪNG XẤU CHƠI

 

chửa lão mà sao bệnh tật bồi

Thân quen Bác sĩ, thấy là ơi

Thuốc men chích uống làu tên cả

Bệnh viện vào ra nhẵn mặt rồi

Giải phẫu vài phen, gồng dạ vậy

Nội soi mấy bận chịu đòn thôi

Trời cười: Nhường bớt…cho đời chứ

Giành hết, mày thành…kẻ xấu chơi !

CAO BỒI GIÀ

 

BÀI HỌA:

 

LIỀU

 

Thời nay đến viện, nản… người ơi

Ức chế dồn lên… bệnh lại bồi

Bác sĩ hỏi kê, toàn thuốc thế

Bệnh nhân trình giải, hết hơi rồi

Dăm lần chữa trị không thuyên giảm

Mươi lượt soi tìm cũng vậy thôi

Liều lĩnh mua dùng toa biệt dược

May mà hồi sức… tưởng đùa chơi.

251117.

Đoàn Đình Sáng.

 

ĐỒNG HỌA:

 

Ô HAY, CÓ LÃO CAO BỒI...

 

Ô hay, lạ nhỉ, Lão Cao Bồi

Giành hết bệnh về để... cất thôi

Phòng khám, nhà thương đều biết cả

Thuốc men, nước biển cũng quen rồi 

Vậy mà vẫn viết thơ trào phúng

Và lại chuyên bàn chuyện giỡn chơi

Trời gọi Nam Tào và Bắc Đẩu:

Lão này tếu thật, các ông ơi !...

Sông Thu

 

CÙNG HỌA:

 

CHƠI NGÔNG MÀ. 

 

Chơi ngông thi sĩ khoái "cao bồi"

Nằm bệnh còn lâu, súng rỉ thôi

Lưng ngựa một thời nên nhớ mãi

Sức người qua lúc phải thua rồi 

Văn chương còn chút xin thi thố

Bút lực có nhiều quyết tếu chơi 

Bạn hữu tứ phương cùng mến mộ

Thả dàng xướng họa, chúng mình ơi. 

THANH TRƯƠNG

 

TIẾP HỌA:

 

KẺ KHÓ CHƠI

 

Gần viện nên chi bệnh dễ bồi

Tật này sự nọ cứ à ơi.

Tiểu đường miệng héo kiêng khem suốt

Máu mỡ gan xơ mẫn cảm rồi.

Dùng thuốc thay cơm buồn hết nói

Tốn tiền hao sức ngán không thôi.

Dường như duyên nợ hay sao ấy

Bảo hiểm gọi là kẻ khó chơi .

Trần Như Tùng.

 

HỢP HỌA:

 

SÀNH CHƠI

Quá giang tráng lão vẫn ham bồi
Thầy thuốc phon ne nhặng í ơi!
Qua lại nhẵn phòng kim chọc đã,
Ra vào mòn ngõ thuốc quen rồi?
Bụng khui mấy đận mà chưa nản,
Tửu giã liên hồi chả chịu thôi?
Hải vị sơn hào xơi đủ kiểu...
Giời cho tiếng quở "kẻ sành chơi"!
11-2017
Nguyễn Huy Khôi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét