ĐỜI TRÔI
Thời gian rón rén hệt như …ma
Lặn lẽ ngày trôi, vụt lẹ là…
Lá rụng đầy sân, sương còn ngậm
Đông về ngập ngõ lạnh rồi a?
Bỗng nghe hỗn độn, hồn xưa cũ
Chợt thấy mong manh, cái tuổi
già
Ngọn gió luồn xương , lời nhắn
nhủ
Trăm năm, cuối dốc mấy mươi
…xa!
CAO BỒI GIÀ
01-11-2020
BÀI HỌA:
NGẬM NGÙI
Ngậm ngùi tuổi trẻ đã tiêu ma
Vùn vụt tháng năm cứ ngỡ là...
Kinh hãi nhìn gương, ai đó vậy?
Giật mình ngắm bóng, tớ đây a?
Quê người man mác mơ trời cũ
Cánh hạc bâng khuâng thấm cái già!
Lạnh lẽo sầu thu hồn lữ thứ
Đường về sương khói chẳng còn xa!
Mailoc
11-01-2020
ĐỒNG HỌA:
THÂN PHẬN CON NGƯỜI
Có gì phải sợ những hồn ma ?
Họ hệt như ta, cũng đã là...
Một thuở trẻ trung, xinh thế nhỉ ?
Một thời tàn tạ, tệ ghê a !
Đã từng hạnh phúc và đau khổ
Đã trải xum vầy lẫn cách xa
Cuối kiếp con người rồi chẳng khác
Xuôi tay nhắm mắt bỏ thân già.
Sông Thu
( 02/11/2020 )
CÙNG HỌA:
ĐỜI TRÔI
Vụt thoáng thời gian tưởng bóng ma
Vèo nhanh tựa chớp
hệt như là
Đèn treo trước gió giông
lùa ạ
Lá rụng trên dòng nước
cuốn a
Xuân mãn hè sang đầu
chóng bạc
Thu qua đông
đến tuổi mau già
Thay mùa đổi tiết như
thầm nhắc
Nẻo cuối đường đời chẳng
mấy xa
Thanh Song Kim Phú
CA Nov 01st/2020
TIẾP HỌA:
GIẤC SẦU ÊM ÁI.
Cứ tưởng năm nay " Lễ hội ma "
Không ai tham dự, té ra là
Vẫn đầy thiên hạ kêu inh ỏi
Và đủ nhân tình hát ối a
Nay cuối tháng mười xua bóng ác
Mai đầu mười một đổi đêm già
Từ đây sống vội, rồi đi ngủ
Một giấc sầu dài, êm ái xa ...
Utah 2 - 11 - 2020
CAO MỴ NHÂN
HỢP HỌA:
DÒNG ĐỜI TRÔI
Dòng đời lặng lẽ cứ trôi xa...
Phút chốc,thời gian vút tựa là...
Tên bắn bay nhanh như ánh chớp
Bóng câu thoáng lẹ giống yêu ma
Nhìn gương dạ thót...kìa ai đó ?
Ngắm bóng hồn kinh...nọ tớ a !
Thêm mấy lần Thu...thêm cũng thế
Ngậm ngùi thương phận tấm thân già
songquang
20201102
CŨNG HỌA:
VUI THƠ QUÊN
ĐỜI
Câu vờn bóng cửa thoạt dường ... ma
Thắm thoát hết năm cứ ngỡ là
Xuân vẫn loanh quanh chưa giã biệt
Hạ đà lẽo đẽo tới gần a?
Vì chưng thơ quyến tâm luôn trẻ
Cũng bởi văn say ý chẳng già
Xướng họa sớm hôm cùng bạn hữu
Quên đời quên những chuyện vời xa
Phương Hoa
- NOV 2nd 2020
ĐỒNG HỌA:
CHỚ GẶP CỐ
NHÂN
Đối mặt,
nhìn gương tưởng bóng ma,
Người
đây,bỡ ngỡ...thật mình a?
Hôm nao
nắng sớm hồng môi má,
Buổi ấy
Xuân tươi mướt lụa là
Tàn nhẫn ngày qua còng dáng lão
Thảm
thương tháng lại xọm thân già
Nhân sinh,
ảo ảnh, không gì lạ,
Cuối chặng
đường đời có mấy xa?
Thanh Hoà
CÙNG HỌA:
NGÀY THÁNG ÔM VẦN
Tài thơ nghe nói chẳng thành ma
Kém cỏi mình đây có lẽ là ...
Họa viết cho đều mong khá hỉ
Niêm gìn phải chặt mới nên a
Xua cô Hạc tất sao mà mệt
Vương bé Phong yêu mãi đến già
Ngày tháng ôm vần trôi lẹ lẹ
Đường vào Bến Nại có bao xa.
Trần Như Tùng
TIẾP HỌA:
THOÁNG...
Vất vưởng
bên hồ ngỡ bóng ma
Vật vờ cô
lữ bước chân là
Lang thang
đường vắng, khơi sầu lạ
Lững thững
đêm buồn gợi nhớ a
Mới đó
xanh xuân tươi sắc thắm
Giờ đây xơ
xác...cội mai già
Thời gian
gió thoảng...sao nhanh quá
Cát bụi
đường về... chẳng có xa...!!!
Bạc
Liêu/3/11/2020
Hồng Vân
HỢP HỌA:
ĐỜI NGƯỜI ,
Cành đêm động khẽ
tưởng là ...ma
Sợ quá im khe dạ nhát
là...
Tiếng gió u u hồi hộp quá
Lời cây thủ thỉ rợn rùng
...a
Giọt mưa tí tách trên
hiên vắng
Vết lõm hằn sâu xuống
cõi già
Tự đáy lòng ta luôn
nhắc nhở
Đời người ngắn lắm
,chẳng còn...xa
PHƯỢNG HỒNG
`CŨNG HỌA:
ĐỔI THỜI TIẾT
Sáng tối chập chờn
tưởng bóng ma
Thời gian vùn vụt cứ
như là…
Thu đông lạnh lẽo hoa
vàng úa
Cây cỏ tiêu điều cảnh não
a !
Lẩn thẩn thân ta còng
tuổi hạc
Lờ mờ mắt mũi ghẹo bà
già
Đổi thời thay tiết là
đau nhức
Lẩn quẩn trong nhà
chẳng dám…xa !
THIÊN LÝ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét