CÁI
DỞ DANG
Dở
dang không có cái hình hài
Cao,
thấp, vuông, tròn, biết hỏi ai
Thượng
Đế bảo rằng: đừng nhảm nhí
Âm
Vương cười nhạt: chớ dông dài
Trăm
năm chưa hết thiếu, thừa cơm
Ngồi
nhặt hạt xuân, tuổi sạch trơn
Cái
dở dang nhìn bao thảm hại
Qua
dòng quá khứ chẳng van lơn
Buồn
chi dang dở cứ lằng nhằng
Dài,
ngắn, nhớ, quên, lại nhập nhằng
Con
cháu chán chường, bằng hữu bỏ
Đồng
cô, bóng cậu, ngó rồi thăng
Ra
vô vẫn chỉ dở dang ngồi
Tinh
tấn là khi tính nhẩm thôi
Cái
vứt đi thì còn đứng mãi
Điều
cần thiết nhất lại xa rồi ...
CAO
MỴ NHÂN
BÀI
HỌA:
DỞ DANG CÁI SỰ…
Dở dang cái sự đủ bi hài
Họa phúc trúng đầu chẳng nể
ai
lúc ngọt khi chua cười xếch
miệng
Chẳng tròn lại méo lệ tuôn
dài
Ngẫu sự trăm năm chuyện áo
cơm
xuân thì thoắt cái đã bay
trơn
dở dang quay lại càng dang dở
Miệng chẳng thể lời van lẫn
…lơn
Dở dang muôn sự hóa nhì nhằng
Càng gỡ, càng xoay mãi rối nhằng
Tả hữu quay nhìn không một …kẻ
Hay đành chịu trận tới ngày
thăng?
Dở dang chẳng biết đứng hay
ngồi
Rốt cuộc môi mồm giỏi nói
thôi
Dang dở sự đời thương tóc rối
Bao giờ thở hắt, chuyện xuôi …rồi?
CAO BỒI GIÀ
23-01-2021
ĐỒNG HỌA:
NGƠ NGẨN
Ngơ ngẩn vào ra vẹt gót hài
Bơ phờ, thần sắc thật bi ai
Phân vân tự hỏi ta sao nhỉ
Cả buổi lang thang bước ngắn dài
Cồn cào bụng đói tựa thèm cơm
Cứ tưởng chén đầy ngốn hết trơn
Ngơ ngẩn bưng lên rồi để xuống
Tuồng như lòng dạ muốn bông lơn
Buồn, vui, quên, nhớ cứ nhì nhằng
Như kẻ điên rồ thật nhố nhăng
Mình chẳng hiểu mình, ai hiểu nổi
Tinh thần lúc xuống, lúc cao thăng
Ngẩn ngơ ra đứng lại vào ngồi
Chỉ lúc đêm về mới ổn thôi
Tình cảnh này còn bao lúc nữa
Chỉ mong buông xả hết cho rồi
Sông Thu
( 23/01/2021 )
CÙNG HỌA:
TUỒNG ĐỜI
Thế gian vở kịch tựa tuồng hài
Ẩn ý trêu đùa bất cứ ai
Bỏ sót nghĩa thâm nên mím nụ
Nhận ra điều tếu mới cười dài
Cả đời học diễn chuyện câu cơm
Đau khổ nếu đường chẳng láng
trơn
Lắm mối hờn căm gieo khó chịu
Kiệm lời đùa ghẹo chẳng bông
lơn
Phải chi buông xả bớt nhùng
nhằng
Hài kịch đầu xuôi đuôi chẳng
nhằng
Bác ái trình hay xui khó giáng
Từ bi diễn giỏi phúc nào thăng
Sống thân bè bạn kết nhau ngồi
Sân khấu kịch đời rạp kín thôi
Tuồng diễn trọn tuồng quân tử
đạt
Vỡ ra đúng vỡ chính nhân rồi!
Phương
Hoa – JAN 23rd 2021
TIẾP HỌA:
DANG DỞ...
Sự đời
dang dở nghĩ khôi hài
Giữ nước
bỗng ngừng...biết tại ai ?
Đứa bạn kề
bên ôm mặt khóc
Thằng tôi
bủn rủn thở than dài
Buổi trưa
dang dở cả phần cơm
Được lệnh
tan hàng...mất hết trơn
Gắp đạn
trên tay đành bỏ dở
Hơn thua
nào phải để nài lơn
Dang dở ,
buồn đau cứ nhập nhằng
Nhớ ,quên
lẫn lộn lại lằng nhằng
Buông xuôi
tất cả ...đành cam phận
Tàu lượn
quanh vòng...chỉ thế...thăng
Dầu sôi
lửa bỏng khó yên ngồi
Dang dở
đường đời ...tính toán thôi !
Cây súng
vất đi còn luyến tiếc
Bạn bè lũ
lượt đã đi rồi !
songquang
HỢP HỌA:
QUỸ THỜI
GIAN
Nhức mỏi
đau chân buốt gót hài
Ơi mùa
lạnh lẽo ngẩn ngơ ai
Hoa vừa hé
nụ trời không nắng
Tết đến
rồi đây ngẫm chẳng dài
Tính nhẩm
lo quà giúp áo cơm
Ông bà ,
bạn hữu đếm đầy trơn
Lòng luôn
nặng trĩu điều ơn nghĩa
Ám ảnh quê
nhà cảnh khổ lơn
Quyết định
nhanh tay chớ nhập nhằng
Xanh đầu
trở bạc có nào ngăn
Thời gian
ngắn ngủi đèn lu bấc
Thoải mái
qua ngày chuẩn bị thăng
Cố gắng
thiền tham luyện cách ngồi
Không sân
chẳng hận nhẹ nhàng thôi
Thân tâm
học sửa tìm an lạc
“Ý đẹp lời
hay “nhắc nhủ rồi
Minh Thuý
Thành Nội
Tháng
1/23/2021
CŨNG HỌA:
TÌNH ĐỜI.
Lá rụng ngoài hiên ngỡ
tiếng hài,
Bên rèm khắc khoải đợi
chờ ai.
Bóng thiều đang ngả về
sau núi,
Sợi nắng còn vương đã
đổ dài.
Bách nghệ trên đời để
kiếm cơm,
Nghề nào cũng khổ chẳng
tru trơn.
Làm ăn chăm chỉ thì dư
dãi,
Chớ học thói đời sống
lẹo lơn.
Không phải của ta chớ
kéo nhằng,
Của người buông bỏ
khỏi nhì nhằng.
Đành lòng dang dở dầu
đau khổ,
Mọi chuyện rồi ra cũng
phải thăng.
Ngơ ngẩn vào ra lại
đứng ngồi,
Tình đời là thế phải
chịu thôi.
Duyên phần thiên định
không cầu cưỡng,
Cách mặt lòng xa
chuyện đã rồi.....
Mỹ Ngọc.
Jan. 23/2021.
ĐỒNG HỌA:
SỰ NỔI
DANH
Nổi danh Công Lý diễn viên hài
Cả nước nghe tên,rõ biết ai
Nén khóc cho cười tuôn cửa miệng
Tìm quên tủi nhục tháng năm dài
Thủa thời liêm sỉ chẳng bằng cơm
Rơi rớt lương tri sạch trắng trơn
Sân khấu muôn trò son phấn diễn
Thiên đường chuyện bịa mãi ba lơn
Rối tơ cuộc thế kéo nhùng nhằng
Cố thoát càng thêm nhập với nhằng
Quanh quẩn cối xay gà mắc tóc
Mơ nào mọc cánh để thiên thăng
Trên quan chễm chệ mặt trơ ngồi
Là bởi dưới dân ngậm miệng thôi
Công Lý diễn hài trêu bá tánh
Ngựa quen đường cũ bất kham rồi !...
Lý Đức Quỳnh
26/1/2021
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét