Chủ Nhật, 16 tháng 1, 2022

NỢ TRẢ VAY

NỢ TRẢ VAY ,

 

Hoa nắng bâng khuâng rẽ áng mây

Gió lên sóng dậy đã bao ngày

Công viên ngóng mãi tình vui ghé

Song cửa trông hoài cánh nhạn bay

Đáo trở vườn xưa tim nhói buốt

Ôm mơ cầm cũ nhịp hao gầy

Dòng đời xuôi ngược bao bờ bến

Trôi nổi một đời , nợ trả vay !

PHƯỢNG HỒNG

 

BÀI HỌA:

 

THẦM CHỬA LẦN VAY

 

Mối xưa lẳng lặng cuốn theo mây

Dĩ vãng chưa tan những tháng ngày

Mộng đẹp xôn xao bờ mắt liếc

Tình xanh man mác cánh thư bay

Lời ru tiễn nhạn đôi vần đoản

Nến thắp thương hoa một đóa gầy

Duyên nợ ba sinh đòi mấy núi…

Rộng trả, mặc lòng chửa lần vay

CAO BỒI GIÀ

15-01-2022

 

ĐỒNG HỌA:

 

TRÔI MÃI NGÀN NĂM

 

Bồng bềnh trắng xóa những vầng mây

Trôi mãi về đâu, tiếp nối ngày...

Khi ửng nắng vàng, khi ráng đỏ

Lúc qua núi thẳm, lúc sông gầy

An nhàn mỗi sáng im lìm đứng

Hối hả từng chiều vun vút bay

Biền biệt đi hoài không bến đỗ

Hay còn phải trả nợ từng vay ?

 

Sông Thu

( 16/01/2022 )

 

CÙNG HỌA:

 

TRẢ NỢ TÌNH 

 

Trời chiều dõi mắt ngắm làn mây

 

Tia nắng còn vương ở cuối ngày 

 

Thư tím mực nhoà thôi chẳng gởi 

 

Chim ngàn cánh mỏi chả ngừng bay

 

Đêm thương chạnh nhớ vầng trăng lạnh

 

Ngày nhớ ngầm thương vạt nắng gầy

 

Đã khiến xui nên duyên phận mỏng

 

Cũng đành trả nốt mối tình vay

 

songquang 

20220115

 

TIẾP HỌA:

 

DUYÊN NỢ

  Không vay mà vướng nợ nần 

Với người tri kỷ ,với vần thơ say?...

                                  N.H.K

 

Kể từ thuở ấy,... cuối chân mây

Mấy núi cũng leo,...há kể ngày...

Sớm ngóng đường thư vời dặm nẻo

Chiều mong tin nhạn  mút tầm bay...

Nhân duyên khai búp tràn hương mật

Nghì ngãi say men ấm bóng gầy!...

Bể ái nông sâu đâu dễ lượng

Trọn đời vương  nợ dẫu không vay?!

17-1-2022

Nguyễn Huy Khôi

 

HỢP HỌA:

 

AI TRẢ DÙM EM ?

 

Mộng ước tan dần giữa bóng mây

Hồn nhiên lặng lẽ khuất theo ngày

Thềm khuya lác đác cành cây rũ
Phố nhỏ chập chùng hoa tuyết bay

Chén rượu năm xưa…nồng má đỏ

Dòng tương thủa ấy …đẫm vai gầy

Nếu như đã nợ nghìn năm trước

Ai trả dùm em giọt lệ vay ???

Thy Lệ Trang 

 

CŨNG HỌA:

 

NỢ TÌNH

 

Lãng tử xa vời khuất bóng mây 

 

Em trông đợi mãi đã bao ngày 

 

Từng khuya ảm đạm đêm vàng võ 

 

Mỗi tối ưu phiền tuyết trắng bay 

 

Vắng lặng vườn xưa hàng liễu rũ

 

Đìu hiu ngõ cũ ánh trăng gầy 

 

Nhiều hôm lẩn thẩn chờ tin Nhạn

 

Có phải oan tình kiếp trước vay 

 

Minh Thuý Thành Nội 

Tháng 1/17/2022

 

ĐỒNG HỌA:

 

NỢ KHÓ TRẢ

 

Đen kịt  bầu trời trải xám mây

Sáng ra tuyết đổ suốt nguyên ngày

Nhìn qua khung cửa màu tang phủ

Trốn ẩn nơi lùm nhạn vắng bay

   Nhớ mãi ngày xưa lòng thắm thiết

   Trách mình thuở ấy dạ phai gầy

   Ân tình giăng lưới như tơ nhện

   Món nợ muôn đời… có lúc vay…

    THIÊN LÝ

 

CÙNG HỌA:

 

CUỐI NĂM . 

 

Cuối năm, tính sổ Tết Xuân vay

Mới biết phôi pha tháng cạn ngày

Ra bến , đò chưa qua để xuống

Nhìn cành, chim đậu tưởng đang bay

Bao phen nợ cũ tình hiu hắt

Bấy thủa hình xưa dáng héo gầy

Bước khỏi rặng cây già bóng cỗi

Bờ lau sương khói bạc trời mây...

Hawthorne   20 - 1 - 2022

CAO MỴ NHÂN 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét