NGƯỜI
YÊU ANH NHẤT
Hôm
qua anh nói sống bình yên
Sống
tựa tiên thiên, giống thánh hiền
Là
sẽ không còn đau khổ nữa
Người
yêu anh nhất, vẫn là em
Dẫu
trưa nắng bụi, tối mưa sương
Giọt
lệ ưu tư ướt tịnh đường
Đã
trải hồn sầu trên thảm nhớ
Người
yêu anh nhất mãi sầu thương
Dặn
nhau đừng hẹn mỗi chia xa
Vì
mỗi không gian một cõi ta
Một
của lòng hoang liêu cách trở
Người
yêu anh nhất giữa bao la
Bao
nhiêu tình tự tưởng chưa vơi
Sao
cuốn thời gian lại rối bời
Bóng
nắng chia đôi ngày tận thế
Người
yêu anh nhất chết đơn côi...
Hawthorne
15 - 1 - 2022
CAO
MỴ NHÂN
BÀI HỌA:
RU TÌNH…
Vốn dĩ sóng tình chẳng tĩnh yên
Dù đôi tim nóng giấc ru hiền
Song song nhịp đập từng canh khắc
Anh vẫn mơ hồ sợ mất em
Một thoáng mái đầu nhẹ điểm sương
Bấy lâu hạnh phúc vẫn chung đường
Khổ đau đếm thử nhiều ghê nhỉ …
thương quá, người tình thương rất thương…
chung bước chặng dài, xa rất xa
ngọt ngào nếm trải chỉ hai ta
sướng căng buồng ngực tim hai trái…
gió cũng ghen thầm nghẹn tiếng la
tình hát cung nào nốt nhạc vơi
Hồn rung nâng nấc, tiết hoa bời
Ngày nao đôi đóa hoa tim vỡ
Nằm chết chung mồ đâu cút côi
CAO BỒI GIÀ
15-01-2022
ĐỒNG HỌA:
LẠC LỐI ĐƯỜNG TÌNH
Yêu anh, tâm trạng dễ nào yên
Chẳng thể hoài ngoan, mãi dịu hiền
Bởi biết rằng anh đầy lãng mạn
Anh nào có phải của riêng em !
Hồn em mỏng mảnh tựa hơi sương
Trên ngọn cỏ non ở vệ đường
Chỉ chạm tay vào là rớt xuống
Vô tình, anh chẳng biết mà thương
Anh như cánh bướm lượn gần xa
Lúc đắm đuối cùng cõi mộng ta
Khi lại lượn lờ vườn thắm khác
Em thì tự ái chẳng hề la...
Tình cảm mỗi ngày mỗi nhạt vơi
Sợi tình em thả rối bời bời
Làm sao cột được tim anh mãi
Em phải cam đành phận lẻ côi
Sông Thu
( 16/01/2022 )
CÙNG HỌA:
HỎI CÓ THƯƠNG?
Thao thức
canh dài khó ngủ yên!
Thầm mơ
kết hợp bởi ngoan hiền
Ai vừa
thấu hiểu nơi ngàn dặm
Chúm chím
anh cười nghĩ đến em!
Bóng lẻ
vai gầy ướt đẫm sương
Niềm riêng
trĩu nặng bước qua đường
Ơi người
bến cũ xin chờ đợi
Chúm chím
anh cười hỏi có thương?
Cảm kích
vô vàn chẳng ngại xa
Song hành
khắp nẻo bậu cùng ta
Buồng tim
hớn hở reo đều nhịp
Chúm chím
anh cười dạo nốt la!
Réo rắt
dây đàn cuộc chửa vơi
Ngoài sân
tuyết lạnh phủ tơi bời
Nồng nàn
ánh mắt bên lò sưởi
Chúm chím
anh cười thỏa phận côi.
Như Thu
01/15/2022
TIẾP HỌA:
LỐI TÌNH…
Lỡ bước vào tình khó ngủ yên
Bởi em xinh đẹp lại ngoan hiền
Còn anh…cũng chỉ phàm phu tử
Đâu thể đành lòng dối gạt em…
Vẫn biết đời anh kiếp gió
sương
Còn em tiên nữ chốn Thiên đường
Làm sao có thể tay cùng nắm ?
Thôi cứ nhìn theo để nhớ
thương
Đã lỡ yêu rồi lại cách xa
Khiến làm tan nát cõi lòng ta
Một mai cách trở đành cam chịu
Chức Nữ Ngưu Lang…cũng thế mà
!
Dẫu thế nào …tình chớ nhạt
vơi
Thời gian trôi mãi…dạ tơi bời
Anh còn vẫn sống đời phiêu bạc
Lại để em buồn phận cút côi
songquang
20220115
HỢP HỌA:
CẢM TẠ ƠN TRỜI...
Từ buổi lui về chốn tịnh yên
Thong dong dạo dưới ánh trăng
hiền
Đất trời xanh ngát cùng cây cỏ
Cảm tạ ơn trời...ta có em!
Lấp lánh bên thềm điểm hạt
sương
Vàng thu hoa cúc nở ven đường
Ngựa hồng thong thả bên đồi vắng
Hoa trắng em cài thật luyến
thương!
Cát bụi phù hoa đã lánh xa
Bên trời còn lại chỉ đôi ta
Thuyền dong lơ lững xuôi dòng
mộng
Cứ ngỡ nơi này: bến Trữ La!
Giấc mộng tình xuân...mộng chẳng
vơi
Dù cho giông tố vẫn tơi bời
Ngoài kia cuộc thế nhiều thay
đổi
Cảm tạ ơn trời...ta có đôi !
Thy Lệ Trang
CŨNG HỌA:
THỀ
NGUYỆN
"Cho
bu em"
Ngay
lúc sóng tình chẳng tịnh yên
Xa
em vẫn nhớ giọng ngoan hiền
Cho
dù hờn giận chưa nguôi hả
Hình
bóng trong anh vẫn nhất em!
Tình
trường nan giải lắm phong sương
Lối
gió bờ trăng vẫn thuận đường
Ghềnh
thác...dẫu qua nhiều khổ tủi
Trước
sau, anh vẫn vẹn niềm thương!
Sướng
khổ chung lòng, chẳng cách xa
Không
gì ngăn nổi nghĩa đôi ta
Chân
tơ kẽ tóc...dù hay dở
Yêu
cả ngay khi em dỗi...la
Cơm
sôi nhỏ lửa ,giận nguôi vơi
Tìm
vết bới lông,...né khuấy bời
Kết
cỏ ngậm vành hằng gắn quyện
Bên
nhau trọn kiếp mãi chung đôi!
17-1-2022
Nguyễn
Huy Khôi
ĐỒNG
HỌA:
TÌNH
CÔI.
Anh
vẫn mong ngày đất nước yên,
Trở
về thăm lại mái tranh hiền.
Người
anh yêu dấu đàn con dại,
Phụ
mẫu nua già sống cậy em.
Những
ngày thu muộn đất mờ sương,
Lá
rụng cây trơ khắp nẻo đường.
Tựa
cửa nhìn trời mây viễn trắng,
Quê
nhà thăm thẳm những người thương.
Nghe
gió đêm đông thổi tự xa,
Lạnh
lùng tuyết trắng phủ quanh ta.
Trăng
mờ sao nhạt lòng băng giá,
Nhớ
quá người yêu muốn thét la.
Sông
Ngân hai bến lệ đầy vơi,
Chờ
đợi cầu ô dạ nát bời.
Những
kẻ yêu nhau mà phận bạc,
Chỉ
đành ôm hận khóc tình côi.
Mỹ
Ngọc,
Jan.
17/2022.
CÙNG
HỌA:
TIẾNG
VỌNG
Cây
muốn thanh bình gió chẳng yên
Làm
thân gỗ đá tưởng như hiền
Mưa
sa bão táp tưng bừng cội
Tội
gốc thông già vướng tiếng em
Đã
trót sa vào chốn tuyết sương
Hành
trang khoảnh đất hẹp bên đường
Thầm
mong được một lần chăm sóc
Những
ngón tay ngà với mến thương
Dù
chẳng hẹn nhau chuyện vắng xa
Không
gian chia cách vùng dương tà
Hoàng
hôn sập tối đôi bờ cát
Trắng
đã lên rồi vắng giọng la
Yêu
nhất tình em dạ chửa vơi
Nào
xa chi mấy mà tơi bời
Qua
đèo , qua núi , sông và biển
Tiếng
vọng người xưa chẳng cút côi
Chung
Văn
17/1/2022
CŨNG
HỌA:
ĐƠN CÔI
( Trường Thiên Tứ Tuyệt )
Anh ở nơi nào có tĩnh yên?
Hằng nghe chim hót lượn mây
hiền ?
Hay ngồi nhung nhớ trời xưa
cũ
Và chạnh đau buồn nghĩ đến em
Hạnh phúc mơ hồ tựa khói
sương
Nên màu ly biệt rẽ đôi đường
Cung sầu một cõi hồn xao động
Ký ức lại về gợi nhớ thương
Kết mảnh khăn tình chẳng muốn
xa
Khung trời dệt mộng chỉ đôi
ta
Chiều soi nắng hạ mơ hồn bướm
Ướt mắt mềm môi gió cuộn
tà
Tiếng nhớ đơm nồng khó thể
vơi
Nhiều đêm mắt trắng dạ bời bời
Ngày trôi, trôi mãi niềm vô vọng
Nhạt nhẽo trăng tàn vẫn bóng
côi
Minh Thuý Thành Nội
Tháng 1/18/2022
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét