TÌNH ĐẦU NHO NHỎ
Tình đầu nho nhỏ thuở còn thơ
Cũng khiến con tim đến dại khờ
Ngày ấy ,tôi vừa tròn tuổi lính
Còn em vừa mới chớm niềm mơ
Thời gian lặng lẽ cứ dần trôi
Tôi bước chân đi viết sử đời
Xa cách từ đây người mỗi ngã
Tình đầu nho nhỏ giấu tim thôi!
Trải mấy thu tàn ,thu lại thu
Quyết tâm giữ nước trước quân thù
Cầu mong quê Mẹ yên bình sớm
Để lối xưa về ngọt tiếng ru
Dừng chân phiêu bạt chốn phong trần
Trở lại mong tìm gặp cố nhân
Chốn cũ giờ đây nhìn quạnh quẽ
Người xưa lạc lối giữa tha nhân
Nhớ lại tình đầu nho nhỏ ơi!
Lòng tôi cảm thấy quá bồi hồi
Một thời kỷ niệm nào quên được
Nên khắc trong tim...trọn cuộc đời
songquang
20210227
BÀI HỌA:
TÌNH XANH
Đẹp sao thuở ấy mối tình thơ
Ngây dệt vần thơ, chữ vụng khờ
Cuống quít trao người, chân lẹ
bước
Rồi mong, rồi đợ, lại ngồi
mơ…
Năm tháng đâu chờ, lẳng lặng
trôig
thân trai chiến Cuộc lãng
phiêu đời
Bốn vùng chiến thuật rang
lòng chảo
Xếp mối tình đầu, ước hẹn thôi
Mong mỏi ngày về, đã mấy thu
Quê hương dai dẳng bóng ba
thù
hỏa châu sáng rực, nao lòng hỏi…
Em gái quê nhà ngọt giấc ru?
Cũng lúc đời xoay hết nẻo trần
Ngỡ về vui sướng ngộ tình
nhân
Người xưa lưu lạc phương trời
thẳm
Man mác khôn tầm bóng cố nhân
Người em nho nhỏ cuối trời
ơi…
Kỷ niệm nao nao lặng ngấm hồi
Như máu về tim, dòng nghẹn ứa
Tình xanh thắm đẹp mãi ghi đời …
CAO BỒI GIÀ
28-02-2021
ĐỒNG HỌA:
BÀI THƠ KỶ
NIỆM
Làm sao
viết được một bài thơ
Nho nhỏ
như khi còn bé khờ
Đi học
hằng ngày, ngang lớp bạn
Em thua
tôi tuổi, hơn tôi mơ
Tôi thường
mong mỏi tháng ngày trôi
Thi cử cho
xong, để tạ...đời
Đã thích
lên đường, ra mặt trận
Mộng lòng
xin khất lại mà thôi
Mấy lần về
phép đều mùa thu
Nỗi chết
sau lưng, giữa đất thù
Chiến địa
là sông, là núi cả
Xa rồi,
thương nhớ một lời ru
Qua ngôi
nhà cũ, thủa chân trần
Biết được
tin em cùng quý nhân
Chắp cánh
uyên ương rời xóm lạnh
Vào đô
thành lớn với thân nhân
Còn chăng
kỷ niệm thiết tha ơi
Tôi đã
xong binh nghiệp vãn hồi
Em cũng
xum vầy nơi tổ ấm
Thế là đôi
ngả đẹp riêng đời ...
Utah 28 - 2 - 2021
CAO MỴ
NHÂN
CÙNG HỌA:
TÌNH ĐẦU DANG DỞ
Mới vừa qua hết tuổi ngây thơ
Ta đã biết yêu dẫu vẫn...khờ
Mỗi lúc thấy nhau, tim đập mạnh
Đêm về nhớ mãi dáng người mơ
Ngắt đóa lục bình theo nước trôi
Anh trao người mộng buổi đầu đời
Em cười bẽn lẽn, ngời đôi mắt
Anh ngẩn ngơ nhìn, im lặng thôi
Một ngày gió lộng buổi đầu thu
Anh bước chân đi diệt kẻ thù
Chinh chiến lan tràn trên khắp nẻo
Bom gầm đạn réo bạt lời ru
Ta đã lạc nhau giữa cõi trần
Sa trường mù mịt bóng chinh nhân
Mắt mờ trông đợi, em mòn mỏi
Trong chốn bụi đời, sảy bước chân...
Ngậm ngùi anh gọi cố nhân ơi
Tình lỡ đành thôi, khó vãn hồi
Chỉ ước ngày kia khi gặp lại
Vẫn là đôi bạn thiết trên đời.
Sông Thu
( 01/03/2021 )
TIẾP HỌA:
MỘNG ĐẦU ĐỜI.
Từ thủa biết yêu thích
đọc thơ,
Tâm tư lãng mạn lúc
khù khờ.
Thương anh học giỏi
trò trên lớp.
Chữ đẹp văn hay mắt
mộng mơ.
Ngày tháng sân trường
lặng lẽ trôi,
Mùa thu năm ấy, chuyện
đầu đời,
Chàng về áo trận thăm
trường cũ,
Để trái tim hồng đập
thúc thôi.
Lá rơi, mây tím dưới
mưa thu,
Chàng lại ra đi chống
giặc thù.
Áo trắng đơn phương
ngồi dệt mộng
Tình đầu ôm ấp đẹp như
ru.
Rồi bặt tin anh giữa
bụi trần,
Sân trường vẫn đợi
bóng chinh nhân.
Phong sương dầy dạn
trai thời loạn,
Góp sức hào hùng với
thế nhân.
Về thăm trường cũ cảnh
buồn ơi,
Nghe tiếng vành khuyên
hót cuối hồi.
Ẩn hiện bao nhiêu là
bóng dáng,
Người xưa bạn cũ mộng
đầu đời.
Mỹ Ngọc.
Mar.1/2021.
HỢP HỌA:
CẢM ƠN ĐỜI
Xin trả
tôi về thuở ấu thơ
Cho tôi
sống lại tuổi ngây khờ
Đêm nhìn
gió thoảng bên trời mộng
Lặng ngắm
trăng vàng dệt ước mơ
Chiều nhìn
dòng nước lững lờ trôi
Bên chúng
bạn thân kể chuyện đời
Giờ đã xa
rồi sao nhớ mãi
Một mình
lặng lẽ đếm buồn thôi
Đã mấy
mươi mùa thu lại...thu
Bon chen
danh lợi lẫn ân thù...
Vô tình
cơn gió khơi niềm nhớ
Bỗng chợt
nghe thèm tiếng mẹ ru
Đã trót
vương mang gánh nợ trần
Thôi thì
Trải rộng tấm lòng nhân
Buông đi
hờn oán tâm thanh thản
Giữ lại
tâm hồn một chữ nhân
Từ đâu
chợt đến tiếng buồn ơi!
Chuông đổ
chùa xa tiếng vọng hồi
Lòng tựa
nhẹ qua bờ giác ngộ
Từ đây dứt
nghiệp...cảm ơn đời...!
Bạc
Liêu/2/3/2021
Hồng Vân
CŨNG HỌA:
TA VẪN CHỜ
EM
Tình nhỏ đi vào cõi mộng thơ
Từ trang lưu bút tuổi ngây khờ
Khi hè bẽn lẽn cành hoa phượng
Chiếc giỏ xe đầy chở ước mơ
Một sớm xuân tàn hoa lá trôi
Loạn ly,chẳng hẹn mốt mai đời…
Dòng trôi bọt nước lênh đênh mãi
Nỗi nhớ,âm thầm nghẹn nuốt thôi !
Sương khói thu về,thu tiếp thu
Vàng nai ngơ ngác biết chi thù
Lánh nơi lưới bẫy mong tồn tại
Ký ức vỗ về tiếng mẹ ru
Bụi lấm ngày thêm nhọc kiếp trần
Vơi sầu mượn chữ hẹn tình nhân
Lao xao gió sóng bờ vô định
Biết đợi bến nào hỡi cố nhân ?!
Mãi gọi muôn trùng chẳng tiếng ơi
Niềm tin,tuyệt vọng,tử sinh hồi
Trời xưa tím ngắt màu hiu quạnh
Ta vẫn chờ em thắp lửa đời…
Lý Đức Quỳnh 2/3/2021
ĐỒNG HỌA:
TÌNH ĐẦU
-/-
Vì đã thương em lúc tuổi thơ
Anh đâu nỡ phụ bạn yêu khờ
Đêm sương lạnh lẽo, thời chinh chiến
Khói lửa mịt mù, vẫn mãi mơ…
Cuộc chiến tương tàn mãi miết trôi
Màu cờ sắc áo hiến dâng đời
Những đêm không ngủ xuyên rừng núi
Nho nhỏ tình đầu, gọi mãi thôi
Da diết nỗi buồn, biết mấy thu
Bận lòng non nước chống binh thù
Tình riêng dang dở theo năm tháng
Một mối duyên đầu, mãi gọi ru…
Súng gãy, thân trai đắm bụi trần
Rừng sâu nước độc, kiếp tù nhân
Nửa đời vong quốc nơi quê lạ
Chẳng biết tìm đâu bóng cố nhân
Tình đầu bé nhỏ của tôi ơi
Cánh hạc bay xa, chẳng khứ hồi
Lầu cũ đìu hiu trong luyến tiếc
Mối tình vụng dại thuở đầu đời
Thanh Trương
CÙNG HỌA:
TÌNH ĐẦU NHO NHỎ
Quen biết khởi do từ cánh thơ
Những dòng chắp nối rất ư khờ
Xem đây mắc xích xây cầu nổi
Sẽ giúp đôi bên đạt bến mơ
Khoảng khắc an bình cữ mãi trôi
Nghĩ ta hạnh phúc nhất trên đời
Nên càng nắn nót thêu từng chữ
Tự giữ trong tim say đắm thôi.
Đêm về ngây ngất ngắm trăng thu
Trời sáng lại cho kẻ nội thù
Đã giết hằng nga bằng nắng ấm
Cắt ngang đoạn cuối-lửng êm ru
Thức giấc thực kia được bóc trần
Những vần thơ nhỏ của thi nhân
Đã thành cơn lốc vì mê muội
Xoáy tít ôm chân kẻ bất nhân.
Tay ôm mặt khóc lẹ tình ơi !
Lá cứ bay đi chẳng tái hồi
Lời đã cùng thơ vào dĩ vãng
Đâu còn chi nữa trả cho đời ?
Thái Huy 3/3/21
TIẾP HỌA:
NHO NHỎ TÌNH XƯA
Yêu đầu… mộng trẻ tuổi ngây thơ,
Nhớ nhớ, thương thương nghĩ thật khờ !
Liều nắm tay… rung, lòng quá sướng,
Thoáng mùi trinh nữ đẹp đời mơ !
Lòng mãi mê yêu, tha thiết… trôi,
Tháng ngày vui hẹn ngất ngây đời !
Đông tàn lạnh bước tôi từ giã,
Nước giữ, trai đành phải thế thôi !
Năm tháng trôi dài thu đến thu,
Chiến tranh đời hận máu say thù !
Lăm lăm súng trận đồn biên giới,
Dỡ lỡ tình yêu tiếng
ngọt ru !
Cài nguyệt... bóng quên, bỏ mộng trần,
Đã rồi thôi hết hỡi tình nhân !
Đài gương lệ hẳn buồn xao xuyến ?
Đất nước hồn đau thảm thế nhân !
Giờ đây xứ lạ hỡi người ơi,
Cũ mộng, tình xưa, chút tưởng hồi.
Thơ lòng tạ lỗi xin thầm khấn…
Kiếp tái sinh ta sống trọn đời !
Liêu Xuyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét