Thứ Sáu, 2 tháng 4, 2021

TUỔI ĐỜI (Thơ Lục Bát)

TUỔI ĐỜI



Lên MƯỜI TUỔI đẹp lắm đa

Đến trường siêng học về nhà ham chơi

Mẹ khuyên hãy nhớ vâng lời

Con mà chăm học thảnh thơi sau này

 

 

Thời gian tựa thể chim bay

HAI MƯƠI TUỔI ngọc suốt ngày mộng mơ

Bâng khuâng dạ mãi ngóng chờ

Vào ra lẩm nhẩm làm thơ tập tành

 

 

BA MƯƠI TUỔI đến thật nhanh

Yêu người hợp ý duyên lành kết đôi

Tình sâu nghĩa nặng đây rồi

Nụ cười quyến rũ bờ môi thắm hồng

 

 

BỐN MƯƠI TUỔI lại hoài mong

Ra ngoài lũ bạn hết lòng đón đưa

Niềm vui biết kể sao vừa

Buồng tim rộn rã nắng mưa mặc trời

 

 

NĂM MƯƠI TUỔI lệ đầy vơi

Giọt dài giọt ngắn đẫm lời bi ai

Bây chừ dạ hổng còn say

Bình yên cảm nhận tương lai đón chào

 

 

Mười năm vùn vụt trôi mau

SÁU MƯƠI TUỔI đấy ôi chao giật mình!

Thì thầm vóc đã kém xinh

Bây giờ rất ngại gởi hình cho xem

 

 

BẢY MƯƠI TUỔI hạc khổ em

Thương già mắt mũi kèm nhèm xót thân

Canh dài xoa bóp bàn chân

Chập chờn giấc ngủ bần thần hổng vui

 

 

TÁM MƯƠI TUỔI thọ anh tui

Đứng đi nhờ gậy bùi ngùi xót xa

Mặc cho giữa chốn ta bà

Chọn ngay điệp khúc đồng ca giải sầu

 

 

Quẳng ngay những chuyện lo âu

CHÍN MƯƠI THƯỢNG THƯỢNG mong cầu nữa chi?

Đã qua cái thủa xuân thì

Cao lương mỹ vị món gì cũng chê

 

 

MỘT TRĂM TUỔI chẵn thích ghê

Giữ hồn an lạc hướng về tâm linh

Chiều nay tự nhủ riêng mình

Không nghe không nói không nhìn hiểu không?

 

 

Như Thu

04/02/2021

 

BÀI HỌA:

 

CHUYỆN BUỒN

 

Tháng ngày ngắm tượng tam đa

Chuyện ngoài đường với chuyện nhà tưởng chơi

Hoá ra khó nói nên lời

Bởi vì mỗi cảnh mỗi thời xưa nay

 

Ngồi buồn ngắm đám mây bay

Đông tây đã rõ đêm ngày lơ mơ

Đã đành mộng mị đợi chờ

Dù ngoài đời hoặc trong thơ tan tành

 

Tuổi xuân chồng chất trôi nhanh

Yêu thương hoà hợp an lành lứa đôi
Thanh, trung niên đã qua rồi

Soi gương thấy sắc má môi phai hồng

 

Bây giờ mùa đã thu mong

Đông đang đứng đợi bạn lòng tiễn đưa

Từ đi, thổn thức chưa vừa

Giờ về thấy cả gió mưa đầy trời

 

Cuộc tình đổ mãi không vơi

Bao nhiêu giọt lệ, bấy lời xót ai

Giọt sầu uống mãi chẳng say

Ngẩn ngơ thương chút vị lai mời chào 

 

Dòng đời khoan nhặt, thưa mau

Mấy mươi năm ngọn đèn chao nỗi mình

Chiếu lên vách bóng dáng xinh

Mong manh nhớ một ảnh hình đã xem

 

Ôi chao, khổ luỵ riêng em

Vườn thơ nhạt nắng chiếu nhèm châu thân

Chập chờn tóc thả xuống chân

Bảy mươi, người vẫn giữ thần khí vui

 

Bát tuần đơn lẻ trăng tui

Trăng như hò hẹn ngậm ngùi phương xa

Tươi xanh lá xếp trầu bà

Thềm sương vẳng vọng lời ca tiêu sầu

 

Nguyệt cầm nhớ cánh hải âu

Tam đa vẫn đón, hỏi cầu nguyện chi

Ô hay chín chục tức thì

Bách niên tuế có điều gì phải chê

 

Tam đa gật đầu vui ghê

Không quan tâm ngó, nghĩ về thánh linh

Không xôn xao, thốt chuyện mình 

Tránh điều nói với nghe nhìn ngộ không ...

 

CAO MỴ NHÂN 

Hawthorne  2 - 4 – 2021

 

ĐỒNG HỌA:

 

VÔ TÍCH SỰ


Đồng chiều nghiêng cánh đa đa
Nhớ quê những buổi trốn nhà đi chơi
Bạn bè rủ,vội quên lời
Quên trăng rọi sáng giếng thơi lâu này

Mộng đời dần tập tễnh bay
Trời xa cánh sải thỏa ngày như mơ
Thời gian dạy cách sống chờ
Biển tình gió sóng thuyền thơ tan tành

Đêm nghe thác lũ tuôn nhanh
Mảnh trăng kỳ vọng êm lành vỡ đôi
Tay vu vơ níu,xa rồi
Hư vô ở lại vành môi khát hồng

Sương thu bạc trắng chờ mong
Niềm tin úa rụng xót lòng tiễn đưa
Phật kinh tụng,biết đủ,vừa
Thân tâm vẫn khổ với mưa bão trời

Sầu ngâm tuế nguyệt không vơi
Vài câu thơ vụn gởi lời,chẳng ai
Trong cơn bế tắc,tìm say
Rượu quên,rượu nhớ cổ lai vẫy chào

Vòng sinh tử lại siết mau
Đời lao nhọc sống tương chao với mình
Bất cần trẻ,bất cần xinh
Đèn khuya chập choạng bóng hình ma xem

Tha phương cầu thực,không em
Lũng sâu bóng tối lèm nhèm một thân
Sẹo đau loét sẹo,chai chân
Lắm khi ngỡ bệnh tâm thần,cười vui

Bên sông ngắm mảnh đời tui
Lao xao vọng tiếng ngậm ngùi sóng xa
Bờ dâu thấp thoáng miếu Bà
Đôi hồi vẳng tiếng oán ca thêm sầu

Nhìn lung cửa biển,hải âu
Trời mơ đã khép,biết cầu mong chi
Lưỡng nan sau trước lỡ thì
Buông tay hoài bão,còn gì ? chán chê !

Trách đời bạc ác,mà ghê
Trách thân nát rượu đi về lưu linh
Nhìn non,nhìn nước,nhìn mình
Hoài vô tích sự mãi nhìn…như không !!!
Lý Đức Quỳnh 4/4/2021

 

CÙNG HỌA:

 

BÓNG THỜI GIAN

 

Lúc mười tuổi nghịch quá đa 

Mê trò “ ù mọi “ trốn nhà ưa chơi 

Mẹ la cúi mặt nghe lời 

Nhưng mà bạn gọi chẳng vơi thích này 

 

Hai mươi mắt thả mây bay

Mê chân trời tím cuối ngày dệt thơ 

Lao xao giọt nắng đợi chờ 

Tràn nghiên ý mộng trải thi bên mành 

 

Ba mươi gan dạ liều nhanh 

Xuống thuyền vượt biển nguyện lành hợp đôi

Tự do xứ Mỹ đạt rồi 

Tô son điểm phấn bờ môi thắm hồng 

 

Bốn mươi thỏa mãn ước mong 

Xây đời cày cuốc dốc lòng dựng đua 

Lại thêm trả hiếu trọn vừa 

Tối tăm công việc giống mưa mù trời 

 

Năm mươi nhiệt huyết chẳng vơi

Việc Chùa, xã hội gọi mời cùng ai

Tham gia đoàn thể hăng say

Tìm nguồn hạnh phúc góp tay hợp chào 

 

Sáu mươi năm tháng qua mau

Văn chương học hỏi chong chao đắm mình 

Đêm chờ ánh nguyệt huyền xinh

Mơ màng bút phú tranh hình cảm xem

 

Bảy mươi rã rượi thân em

Ba cao một thấp tèm nhèm oải thân 

Nhức lưng mõi cẳng đau chân

Thời Sinh, Lão, Bệnh ...tinh thần kém vui

 

Tám mươi còn bạn cạnh tui?

Thấm đời hiểu đạo ngậm ngùi tưởng xa

Tu tâm dưỡng tánh lão bà 

Thiền hành nghe tiếng chim ca bớt sầu 

 

Chín mươi đã hết hãi âu

Xa trời gần đất chẳng cầu mà chi

Câu kinh tiếng kệ thầm thì 

Lắng lòng thanh tịnh điều gì chẳng chê

 

Một trăm tuổi phúc thọ ghê

Hạt tràng niệm Phật sẽ kề ứng linh

Từ bi dũa đức dọn mình 

Chẳng nghe , chẳng nói , chẳng nhìn... “Tam Không “

Minh Thuý Thành Nội 

Tháng 4/4/2021

 

TIẾP HỌA:

 

TRĂM NĂM CUỘC ĐỜI

 

Mười tuổi bánh bổng bánh đa

Ăn hàng lem lém cơm nhà chẳng chơi

Cãi nhau với bạn lắm lời

Ngây thơ chí chóe ham vui lúc này

 

Hai mươi tuổi chấp cánh bay

Trời cao biển rộng cho hoài ước mơ

Trời gây giông bão chẳng chờ

Nước nhà tan tác, tuổi thơ tan tành

 

Ba mươi tuổi chuyển biến nhanh

Thuyền nan vượt biển tựa mành gẫy đôi

Trời thương cứu vớt đây rồi

Cuộc đời rộng trải chơi vơi mây hồng

 

Bốn mươi tuổi nhớ và mong

Gia đình năm ấy đau lòng tiễn đưa

Nhọc nhằn kể mấy cho vừa

Gắng công cày cuốc nắng mưa ơn Trời

 

Năm mươi tuổi vẫn chơi vơi

Gắng công gầy dựng cuộc đời trần ai

Lòng thành cố gắng mê say

Quyết tâm tin tưởng ngày mai rực chào

 

Sáu mươi tuổi đến thật mau

Giật mình nhìn lại càng đau cho mình

Lỡ làng héo úa hết xinh

Soi gương ngoảnh mặt, thấy hình chẳng xem

 

Bảy mươi tuổi ngắm chị em

Già nua hốc hác cạnh kèm người thân

Bây giờ run rẩy tay chân

Ban đêm thao thức tinh thần chẳng vui

 

Tám mươi tuổi tội thân tui

Đi chơi chẳng được, ngậm ngùi nẻo xa

Ông ơi còn lại ông-bà

Hai mình hòa xướng cầm ca quên sầu

 

Chín mươi tuổi chẳng cầu âu

Sống dai sống khỏe thôi rầu làm chi

Đôi ta sáng tối thầm thì

Ta mình hạnh phúc sợ gì cười chê

 

Một trăm tuổi nghĩ mà ghê

Ở thì cũng đặng, thác về cũng linh

Chiều hôm có bậu quanh mình

Lòng tôi mãn nguyện hướng nhìn chân không

 

Thúy M

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét